Em Vợ Khả Ái

Chương 18



Từ Chi vừa xuống khỏi xe Từ Anh cũng không cần anh rể nhắc đã bò lên làm Nghiêm Cần Phong rất hài lòng. Không còn chị gái trong xe Từ Anh không kiêng nể tháo hai hàng cúc áo phía trên ra:

- Ngạt thở muốn chết.

Nghe thấy giọng cười khẽ của anh rể Từ Anh hừ một tiếng cởi ra thêm hai hàng cúc nữa bày cả bộ ngực to ra chỉ từng dấu dâu tây:

- Cái này, cái này, cái này .. đều là tại anh rể. Em có nên để chị gái thấy hay không?

Nghiêm Cẩn Phong đang lái xe đưa mắt liếc một cái rất nhanh đã quay đi:

- Tuỳ em.

Từ Anh hừ một cái rất không cam tâm, huyệt động sáng sớm bị anh rể trêu đùa bây giờ vẫn ngứa ngáy nhìn người đàn ông đang lái xe cười tà. Cô không thể bị khó chịu một mình được.

Từ Anh kéo lệch áσ ɭóŧ xuống lộ ra hai bầu vυ' trắng nõn dựa vào cửa xe nhắm mắt tự xoa nắn:

- Hừ, vυ' mềm quá..a a thật thích..

Nghiêm Cẩn Phong đang lái xe thấy em vợ rên vừa nhìn sang đã chửi thề:

- Mợ nó..

Từ Anh nghe tiếng anh rể lại càng bóp hai núʍ ѵú rêи ɾỉ to lên:

- Hừ hừ.. vυ' mềm quá núʍ ѵú cứng rồi … muốn bị anh rể ăn.. Ư ư.. anh rể có muốn ăn hay không..

Bàn tay đang giữ vô lăng nắm chặt quát:

- Từ Anhhhhh..

Từ Anh bật cười lè lưỡi với anh lại dùng đầu ngón tay gảy núʍ ѵú lên xuống:

- Anh rể nhìn này, vυ' bị gảy sướиɠ quá.

Từ Anh càng chơi càng vui co cả hai chân lên ghế, chân váy cũng bị kéo lên theo lộ ra qυầи ɭóŧ ren hồng bên trong. Từ Anh tựa hẳn lên cửa đưa huyệt về phía anh rể xoa nắn:

- Anh rể ơi, huyệt lại chảy nước rồi.. Hừ hừ bị sờ sướиɠ.. lại muốn tay anh rể sờ huyệt..

Quai hàm Nghiêm Cẩn Phong cắn chặt, mũi anh có thể ngửi thấy mùi da^ʍ thuỷ của em vợ trong không khí. Một tay anh không nhịn được muốn đưa sang sờ lại bị Từ Anh đẩy ra:

- Anh lái xe đi, ai cho anh rể sờ.. Anh rể lại dám sờ huyệt của em vợ cơ à.. anh rể là đồ cầm thú xấu xa..

Gân xanh trên trán Nghiêm Cẩn Phong nổi lên:

- Từ Anh.. đừng có đùa với lửa. Hậu quả em không chịu được đâu.

Từ Anh như không nghe thấy tiếp tục một tay tự bóρ ѵú một tay gãi huyệt tự sướиɠ trước mặt anh rể:

- Ư ư.. huyệt ngứa.. thật muốn bị vật thật to đâm vào… a

Nghiêm Cẩn Phong thở gấp phanh xe chói tai dừng trước cổng trường của em vợ. Từ Anh bị anh rể phanh xe bất ngờ đầu đập cốp một tiếng trên cửa xe. Mọi cảm xúc đang lân lân đều tụt dốc không phanh u ám ôm đầu nhìn anh rể.

Nghiêm Cẩn Phong nhìn cô thốt ra một tiếng:

- Đáng đời.

Từ Anh kéo váy xuống cài cúc áo lại bàn tay đưa sang chạm vào đũng quần anh rể:- Anh rể nứиɠ rồi này.

Nói đoạn lẽ lưỡi với anh một cái liền quay người mở cửa xe chạy đi. Nhìn bóng dáng em vợ khuất dần Nghiêm Cẩn Phong nhìn vật căng cứng nơi đũng quần thở dài dẫm chân ga rời đi. “Quả táo nhãn l*иg thường tới sớm lắm.”