Em Vợ Khả Ái

Chương 13



Nghiêm Cẩn Phong cởi hẳn váy ngủ vướng víu của em vợ ra cúi người hôn lên đôi môi phấn nộn của thiếu nữ, đầu lưỡi vòng quanh vẽ lại hình môi cũng không có hôn sâu vào bên trong. Từ Anh đang ngủ cảm thấy rất ngứa theo bản năng xua đuổi thứ vo ve bên cạnh. Nghiêm Cẩn Phong bắt lấy tay cô giơ lêи đỉиɦ đầu nhìn quanh phòng thấy dây lưng cô treo bên tủ liền lấy xuống trói tay Từ Anh lại.

Nhìn thân thể trắng nõn đầy thịt không một mảnh vải trên người Nghiêm Cẩn Phong cũng không gấp gáp thưởng thức. Anh hôn sâu trong miệng cô cạy mở hàm răng trắng đều như hạt bắp, quấn lấy lưỡi đinh hương đến khi một dòng nước bạc chảy tràn trên má em vợ mới buông tha cho cô. Môi lưỡi anh dần dần men xuống dưới cổ liếʍ mυ'ŧ để lại những vệt dâu tây rồi xuống xương quai xanh gặm nhấm.

- Hừ hừ..

Từ Anh trong vô thức rêи ɾỉ, hai chân tự do cũng vì ngứa ngáy mà cọ sát vào nhau như vẫn thường làm khi tự thủ da^ʍ. Nghiêm Cẩn Phong nhìn động tác phóng đãng của em vợ lại cố tình đẩy hai chân cô ra xa nhau rồi chen thân hình vào. Hai chân vừa bị đẩy ra lập tức câu chặt lấy eo anh rể.

Từ Anh coi anh rể như gối ôm mình vẫn dùng mà bắt đầu tự động lên xuống hẩy mông cọ sát tìm kɧoáı ©ảʍ. Nghiêm Cẩn Phong nhìn vật cứng trong quần bắt đầu có xu thế ngẩng đầu vì bị đυ.ng chạm lại nhìn động tác tự tìm kiếm kɧoáı ©ảʍ của em vợ rủa thầm:

- Thật dâʍ đãиɠ, ngủ cũng tự sướиɠ được.

Nghiêm Cẩn Phong không kiêng dè dùng tay bắt lấy vυ' lớn bóp mạnh lại vẫn vê rồi cúi đầu ngậm hai điểm cherry vào miệng. Từ Anh từ trong kɧoáı ©ảʍ chân thực mà lờ mờ mở mắt thấy trước ngực một cái đầu đen cùng tiếng liếʍ mυ'ŧ chậc chậc kinh hoàng la lên:

- A..

Nghiêm Cẩn Phong vội đưa tay lên bịt miệng em vợ ngẩng đầu đặt ngón trỏ trên miệng:

- Suỵt, muốn để chị gái thấy anh rể đang ăn vυ' em sao?

Từ anh vừa tỉnh đã thấy anh rể nằm trên người mình liền lắp bắp gọi:

- Anh.. anh rể..

Nghiêm Cẩn Phong nhướng mày nhìn vẻ hoảng hốt của cô em vợ dưới thân mình:

- Sao vậy? Từ Anh nhà ta thấy anh rể nên vui mừng quá nói lắp sao?

Từ Anh lắc đầu:

- Hu hu sao anh rể vào được trong phòng?

Nghiêm Cẩn Phong cúi thấp người xuống đối mặt với cô:

- Từ Anh thật hư, không nghe lời anh rể lại dám khoá cửa phòng. Em nói xem anh rể phải phạt thế nào đây?

Nghiêm Cẩn Phong nắm lấy núʍ ѵú đã săn cứng của cô kéo ra:

- Phạt thế này?

Thắt lưng đưa đẩy chạm qυყ đầυ lên miệng huyệt để em vợ dưới thân có thể cảm nhận con dã thú của anh đã thức tỉnh:

- Hay lại phạt thế này?

Từ Anh nhìn người anh rể dịu dàng thường ngày của mình như trở thành một người khác thì sợ hãi khóc lên:

- Hức.. đừng mà anh rể… em sợ..

- Hừ, có gan không nghe lời lại không có gan chịu hậu quả à? Bị anh rể làm thì sợ cái gì?

Nghiêm Cẩn Phong cuối cùng vẫn đau lòng làm em vợ mềm mại sợ hãi nhẹ nhàng hôn lên môi cô:

- Ngoan, không cần sợ. Anh rể rất thương em, lần sau phải nghe lời biết chưa. Đi ngủ dám khoá cửa nữa anh rể thật sự sẽ phạt em.

Thấy em vợ ngoan ngoãn gật đầu Nghiêm Cẩn Phong mới hài lòng tiếp tục hôn sâu.