Dung Miểu Miểu bắn vào cơ thể của Hoa Tư Đồ một lúc lâu, cho đến khi sắc trời sắp tối, cô ta mới lưu luyến dừng lại.
Hoa Tư Đồ đã mệt mỏi từ lâu: "Cô có còn muốn ra ngoài mua quần áo nữa hay không? Mau rút ra đi!"
Dung Miểu Miểu không nỡ rời khỏi nữ huyệt ấm áp khít chặt đó, nhưng cô ta cũng chỉ có thể rút dươиɠ ѵậŧ của mình ra, kết quả khi cô ta vừa rút ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa được bắn vào lúc nãy đã lập tức tranh lần lượt trào ra ngoài, sợ làm bẩn giường của mình, nên cô ta chỉ có thể cầm dươиɠ ѵậŧ đâm vào một lần nữa để ngăn lại.
Hoa Tư Đồ đành phải để cho Dung Miểu Miểu ôm cậu vào trong phòng tắm để dọn dẹp, cũng may Dung Miểu Miểu rất mạnh, cô ta có thể ôm cậu bằng một tay, nửa người dưới của hai người dính chặt vào nhau, chúng không ngừng va chạm vào nhau theo tư thế đi bộ của Dung Miểu Miểu, lúc đi tới phòng tắm, cô ta lại cương lên.
Dưới sự từ chối vô cùng kiên định của Hoa Tư Đồ, Dung Miểu Miểu chỉ có thể xóa bỏ ý nghĩ làm thêm một lần nữa, cô ta đặt cậu lên trên bồn cầu của phòng tắm, sau đó chậm rãi rút dươиɠ ѵậŧ ra, rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ lập tức chảy ra khi dươиɠ ѵậŧ rời đi, hình như cậu không tự chủ được mà tè dầm.
Hoa Tư Đồ cúi đầu nhìn hình ảnh mình dùng da^ʍ huyệt để đẩy tϊиɧ ŧяùиɠ ra ngoài, khi cậu ngẩng đầu lên, cậu lại đối mặt với cây dươиɠ ѵậŧ đang ngóc đầu dậy của Dung Miểu Miểu, cây dươиɠ ѵậŧ màu hồng kia đang bừng bừng khí thế chỉ vào mặt cậu, cậu quan sát một lúc lâu, sau đó bỗng nhiên kịp thời phản ứng một chuyện ——
Nếu sau này dươиɠ ѵậŧ này được sử dụng càng ngày càng nhiều lần, thì có lẽ nó sẽ không còn dáng vẻ màu hồng như bây giờ, cậu nghĩ đến nhiều năm như vậy mà dươиɠ ѵậŧ này chỉ mới được dùng vài lần, còn chưa từng được thủ da^ʍ, cậu lập tức sinh ra lòng thương tiếc, đầu óc cậu nóng lên , cậu lại cúi đầu liếʍ lên nó.
Dù sao lúc nãy Dung Miểu Miểu cũng đã liếʍ lỗ nhỏ cho cậu, coi như là cậu đang trả lễ lại!
Dung Miểu Miểu lập tức hít một hơi, mặt cô ta lập tức đỏ lên: "Anh đừng. . . Bẩn!"
"Chỗ nào bẩn?" Hoa Tư Đồ đã từng liếʍ dương vậy cỡ lớn giống như của Dung Miểu Miểu, "Không hề bẩn, rất sạch sẽ!"
Dung Miểu Miểu muốn lùi về phía sau, nhưng trên dươиɠ ѵậŧ lại truyền tới kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến cô ta đi tới một bước, trực tiếp đâm dươиɠ ѵậŧ cương cứng vào trong miệng Hoa Tư Đồ: " Ưʍ. . . A. . . Có thật không?"
Hoa Tư Đồ ngậm dươиɠ ѵậŧ gật đầu, dươиɠ ѵậŧ của Dung Miểu Miểu sạch sẽ hơn dươиɠ ѵậŧ của Lạc Đình Nghê và Kính Chi Dương rất nhiều, mặc dù Lạc Đình Nghê và Kính Chi Dương đều là người vô cùng chú ý vệ sinh, nhưng bởi vì bọn họ dùng dươиɠ ѵậŧ để đi tiểu, nên nơi đó sẽ có mùi tanh nhàn nhạt, cho dù tắm rửa sạch sẽ thì cũng như vậy, nhưng dươиɠ ѵậŧ của Dung Miểu Miểu thì khác, cô ta chưa từng thủ da^ʍ, thậm chí còn không dùng dươиɠ ѵậŧ để đi tiểu, một bộ phận cơ thể chưa bao giờ được sử dụng, dĩ nhiên là không hề có mùi lạ.
"Màu hồng, vị dâu. . . Còn rất ngọt, tôi thích ăn." Hoa Tư Đồ nói mơ hồ, thật ra thì dươиɠ ѵậŧ của Dung Miểu Miểu cũng không ngọt, chỉ là bởi vì trên nó dính dâʍ ŧᏂủy̠ ngọt ngào trong lỗ nhỏ của cậu, cho nên khi liếʍ lên mới có vị ngọt.
Dung Miểu Miểu tin là thật, cô ta đỏ mặt đâm dươиɠ ѵậŧ vào chỗ sâu trong miệng Hoa Tư Đồ: "Nếu ăn ngon thì anh ăn nhiều thêm đi."
Chỉ sau chốc lát sau, cảm nhận được Dung Miểu Miểu sắp bắn, Hoa Tư Đồ đang muốn rút lui thì lại bị Dung Miểu Miểu đè đầu xuống, buộc cậu nuốt dươиɠ ѵậŧ sắp bùng nổ vào sâu hơn, sau đó tϊиɧ ŧяùиɠ bất ngờ bắn đầy vào miệng cậu.
"Khụ khụ. . . Khụ khụ!"
Dung Miểu Miểu thấy Hoa Tư Đồ ho khan, cô ta vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi. . . Tôi không cố ý, lần sau tôi sẽ cẩn thận."
Đây rõ ràng chính là ý "Tôi là cố ý, lần sau tôi vẫn dám " , Hoa Tư Đồ vừa ho khan vừa trợn mắt nhìn Dung Miểu Miểu, nhưng cậu cũng không so đo, dù sao cậu cũng đã quen khi bị bắn vào trong miệng: "Bỏ đi, mau thu dọn rồi ra ngoài mua quần áo."
Dung Miểu Miểu thay một bộ quần áo thủy thủ, quần áo của Hoa Tư Đồ cũng đã bị bẩn, cậu đành phải mặc váy của Dung Miểu Miểu, cũng may với gương mặt của cậu, khi mặc đồ con gái cũng khá hợp.