Bờm nghe mẹ nói thế thì không vật lộn với mẹ như ban nãy nữa mà dừng lại tần ngần nhìn mẹ đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ một nửa, tay chân dang rộng, mặt ngoảnh vào phía trong như thách thức, từ từ leo lên chồm hổm trên bụng mẹ Vân, ©ôи ŧɧịt̠ dương ra oai hùng như súng đã có đạn lên nòng chĩa về phía cái l*и xinh đẹp kí©ɧ ŧɧí©ɧ khó cưỡng nổi. Mẹ Vân đây ư? Thiên thần bằng da bằng thịt đang nằm phía dưới mình chạng háng thách thức. Không phải nàng mê man bất tỉnh mà đang thức, đang sẵn sàng chìa cái l*и bóng loáng nước nhờn cho Bờm leo lên mà nọc cái "giống" to bự nần nẫn đen thui vào... nhìn mẹ nằm yên dạng háng mặt hướng phía trong mắt nhìn trân trân vèo bức tường đã làm cho Bờm nhụt chí các bác à... không dễ dàng vượt qua cửa ải mày tý nào, vừa muốn bỏ cuộc vì mất hưng phấn nhưng lại vừa tiếc của và vì lòng quyết tâm chiếm đoạt mẹ hôm nay, nếu bỏ qua cơ hội này thì sẽ không bao giờ còn cơ hội khác. Phía dưới là thiên thần đang nhìn trân trân vào bức tường bất động, cũng là địa ngục ngăn cách tình cảm mẹ con. Dù nứиɠ, dù da^ʍ đến cỡ nào thì Bờm vẫn nhận thức được điều đó trước khi hành động tiếp theo. Bờm buông mẹ Vân ra nhìn chăm chăm vào mắt nàng, mắt mẹ vẫn nhìn trân trân vào bức tường bất động không hề cảm xúc, "không được, không thể bỏ cuộc"- con quỷ trong lòng lại thôi thúc...
Tuột xuống phía dưới, úp mặt vào háng mẹ Vân, em ngoạm luôn cả cái miệng mình vào cái l*и thơm tho của mẹ mà sục lưỡi, day qua day lại làm cho mẹ Vân giật nẩy mình oặn ẹo, dù không nhìn lên phía trên Bờm cũng đang hình dung ra là mẹ đang gồng cứng người, nghĩ thế nên Bờm càng liếʍ sục mạnh, cắn nhẹ hộŧ ɭε kéo ra rồi nút thật mạnh, mυ'ŧ bú √υ' vậy đó, le lưỡi ra gồng cứng, Bờm thọc lưỡi vào lỗ cửa mình ngoáy đến mỏi cả miệng, những cú ngoáy của Bờm làm cho cơ thể mẹ oằn lên gồng cứng, có lẽ là nàng sướиɠ chứ không phải là đang chịu đựng cực hình. Lúc này hai chân nàng đã tỳ xuống nệm gồng cứng, mông nàng đã nhấc lên hất hất ngược lên trên, những tiếng ú ớ, những âm thanh xuýt xoa bị kìm nén nhưng tai Bờm vẫn có thể nghe được những âm thanh kí©ɧ ŧɧí©ɧ phát ra từ trong cổ họng mẹ Vân. Lè lưỡi ra gồng cứng rồi chọc vào cửa mình mẹ, Bờm lắc mạnh đầu làm cho cái lưỡi đánh vào l*и mẹ nghe âm thanh lớn phát ra lép nhép, loách choách, lúc này thì mẹ Vân không còn kìm chế được nữa, hai chân đưa lên cao, háng dang rộng, hai tay chụp vào đầu Bờm túm tóc dí đầu Bờm vào sát háng:
-A... a... a... á... á.... á.... gừ...
Miệng mẹ vừa há hốc la lớn lại ngậm chặt gừ gừ nghiến răng ken két, háng nàng cứ hẩy hẩy hất ngược lên. Em chuyển chiến thuật liếʍ vào c̠úc̠ Ꮒσα khiến mẹ Vân giật thót rung chuyển cả cơ thể, không còn ngần ngại dơ bẩn, lúc đó em ngậm hẳn miệng vào c̠úc̠ Ꮒσα nàng mà mυ'ŧ:
-Á á á... a... a...a... hừ, hừ, hừ....
Vừa hừ hừ hứ hứ mẹ Vân vừa hẩy mông rồi đột nhiên chống chân xuống nệm gồng cứng người. Không bỏ lỡ cơ hội, Bờm trườn ngược lên, nhìn mẹ Vân mắt nhắm nghiền môi đang chu lên vì sướиɠ, không để bỏ lỡ cơ hội, Bờm cầm ©ôи ŧɧịt̠ đang nóng hổi cứng đe nhằm đúng lỗ cửa mình mẹ Vân vừa lắc vừa nêm chặt vào, mẹ Vân dường như đang hẩy cao cái l*и lên để đón nó. Bờm giữ chắc cơ thể gồng mình ép mông tọng vào một phát thật mạnh làm cho ©ôи ŧɧịt̠ lao phập cắm vào l*и mẹ Vân, ót một phát nó nọc vào lút phân nửa ©ôи ŧɧịt̠ làm cho mẹ Vân oằn mình, nhăn nhó mặt mày có vẻ như đang chịu đựng. Bờm gồng mình ép mông phát nữa, ©ôи ŧɧịt̠ đâm vào lút cán khiến cho mẹ Vân giật thót co quíu hết cả chân tay, mặt nhăn nhó, tay nàng quờ quạng đẩy vài ngực Bờm như muốn cản lại. Em dấn thêm phát nữa thì miệng nàng đã bật thành tiếng:
-Ui dzaa... đau mẹ... nhẹ thôi... ui dazza... thốn quá... (vừa rên xuýt xoa vừa đánh vào ngực em) Ui dzaa... đau quá... nhẹ nhàng thôi Bờm...
He,he... cuối cùng thì nàng cũng đã lên tiếng, rất dịu dàng tình cảm, rất nữ tính kí©ɧ ŧɧí©ɧ... Hế hế... Bờm đã chiến thắng... Nhìn qua cái gương kiếng tủ, một thân hình nhỏ bé tròn trịa trắng hồng đang nằm dưới một thân hình hộ pháp nặng 85 kí lô mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến tột độ, tay mẹ Vân đưa lên lưng bóng nhẫy mồ hôi của Bờm xoa nhẹ, sung sướиɠ hân hoan đến cực độ, Bờm hơi nhớm nới lỏng ©ôи ŧɧịt̠, nhìn vào gương thấy một khúc thịt đen bóng to nần nẫn đang mắc kẹt vào l*и nàng làm Bờm phấn khích dập thêm một phát lút cán như búa nện khiến nàng co rún chân tay, nhìn vào kiếng gương thấy bàn chân nàng co quắt, tay rút quíu lại, răng nghiến ken két xuýt xoa:
-Ui dzzaa... mạnh thế, đau thốn mẹ Bờm ơi, nhẹ thôi...
Em dừng lại để yên ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и nàng nghỉ ngơi giây lát, nín c̠úc̠ Ꮒσα liên tục cho ©ôи ŧɧịt̠ co giật bên trong âʍ đa͙σ mẹ Vân, nàng đập vào ngực em nhỏ nhẹ như nói thầm, vừa nói vừa oằn mình nheo mặt xuýt xoa:
-Nhẹ nhàng thôi con, Khϊếp... mẹ mà con giã như trả thù vậy hả(?) Ui dazza... thốn ruột muốn chết...
Em rút nhẹ từ từ ©ôи ŧɧịt̠ ra phân nửa, cửa mình mẹ Vân như muốn níu kéo mυ'ŧ lại ©ôи ŧɧịt̠ da^ʍ loàn, l*и mẹ giờ đây bót như vam, lôi ra cũng bị mυ'ŧ lại mà đẩy vào cũng bị bó kẹt, lần này Bờm không dập mạnh nữa mà đẩy vào từ từ, âʍ đa͙σ mẹ Vân thắt hẹp sau cú gồng mình, dường như nó đang ôm chặt bó xiết lấy ©ôи ŧɧịt̠ Bờm, mông mẹ uốn éo sàng qua sàng lại, cơ thể nàng đang vặn vẹo gồng cứng. Bờm cố ép từ từ cho ©ôи ŧɧịt̠ đi vào lút cán, mẹ Vân dường như đang co chân lên cao nhổng cao cái mông lên đón nhận ©ôи ŧɧịt̠ to khủng của Bờm, hình như nàng đang rên, vừa rên vừa rặn trong cổ họng. Phấn khích tột cùng, lúc này Bờm mới tuột áo mẹ lên cao hết cỡ để nằm ép sát vào cơ thể mát rượi của mẹ, lúc này mẹ Vân đang là con cái thực sự chịu đực để cho Bờm giao phối, nàng trở nên hiền dịu nữ tính lạ thường. Hai chân nàng dường như co hẳn lên quắp lấy mông Bờm ép xuống, ép ghé miệng sát tai mẹ hỏi nhỏ:
-Mẹ Vân có thích không?
-Hong...! (ngạng phụng mồm trả lời dứt khoát đến phũ phàng)
-Thế để Bờm đυ. cho mẹ thích nhé!
-Đồ mất dạy (mẹ cũng nói nhỏ không gắt gỏng, vừa nói nhỏ vừa đưa tay bịt miệng Bờm), mẹ tiếp: Nói năng bậy bạ mất dạy mẹ không thích nhá...! Dám đè mẹ ruột ra hϊếp lại còn nói bậy... hứ hứ, hự....
Mẹ đang nói thì Bờm dập cho mấy phát co rúm người:
-Ui dzaa... nhẹ thôi, khϊếp... định gϊếŧ người hay sao ý...?
Thấy mẹ Vân gắt nhẹ giọng đầy nữ tính làm Bờm phấn khích nắc liền mười mấy phát liền lút cán nhưng đủ nhẹ nhàng cho mẹ sung sướиɠ. Mẹ Vân gồng mình tay quờ quạng bấu vào tấm ga giường quíu co, mặt nhăn nhó xuýt xoa nhưng vẫn tươi rói mãn nguyện, nàng gồng mình nhấn mông đón nhận sau mỗi cú nhún nhẹ của Bờm, răng nghiến ken két sau mỗi đợt xuýt xoa sin sít qua kẽ răng. A hi... cơ thể nàng đang phản bội lại lời nói của nàng. Bảo là "hong" sướиɠ mà gồng mình co quắp như đang lên đồng, em hỏi tiếp:
-Mẹ thấy sướиɠ không?
-Hong...! Ui dzaa... chết mất Bờm ơi, mẹ chết mất...
Mẹ càng rên thì Bờm càng nắc, sau ba bốn cú nắc thì Bờm lại ép mạnh mu Bờm vào mu mẹ mà ép chặt vào, vừa ép vừa sàng lắc, vừa nín c̠úc̠ Ꮒσα cho ©ôи ŧɧịt̠ co giật. Bờm đã cảm nhận được âʍ đa͙σ mẹ đang co bóp, lỗ cửa mình mẹ Vân dường như đang nhíp nhíp cắn rứt vào thân dươиɠ ѵậŧ làm Bờm sướиɠ như lên mây. Sướиɠ quá... sướиɠ không thể viết được thành văn, nói được thành lời. Bờm dập càng ngày càng nhanh khiến cho mẹ Vân co quíu chân tay, miệng rên la nói nhảm không thành tiếng rồi nàng gồng mình nhấc mông cao bổng lên hất ngược lên, biết mẹ Vân đang dần lêи đỉиɦ nên Bờm càng giộng mạnh khúc thịt nện vào l*и nàng, mông nàng như có lò xo bật ngược lên sau mỗi phát nắc. Bỗng nàng gồng cứng người nhấc mông lên cao hẳn, hai tay mẹ ôm xiết chặt lưng Bờm đu bổng lên rồi hất ngược hẩy hẩy mạnh mẽ, một cảm giác ấm nóng bọc lấy ©ôи ŧɧịt̠ đang tê buốt, mẹ Vân rên mạnh một tiếng: "Á á á... a... a..." kéo dài rồi thả phịch mông xuống nệm, tay chân xuội lơ, tóc tai rũ rượi, mắt nhắm nghiền có vẻ như rất sung sướиɠ mãn nguyện. Biết nàng vừa lêи đỉиɦ sung sướиɠ tột độ nên Bờm dừng nắc, cố tình co giật ©ôи ŧɧịt̠ trong tử âʍ đa͙σ để nàng có thể cảm nhận tận hưởng hết sự sung sướиɠ tột cùng của cuộc truy hoan giao phối tìиɧ ɖu͙©, nàng vén tóc nói nhỏ:
-Mẹ mệt rồi, cho ra đi để mẹ nghỉ...
-Mẹ sướиɠ không?
-Hong...!
Phụng mồm nói "hong" nhưng mẹ Vân lại gượng gạo nở nụ cười nhoẻn, tay tay ôm đầu em ghì xuống hun cái chụt vào miệng rồi cười khanh khách:
-Anh to gan lắm, dám đè mẹ ruột ra cưỡng đoạt rồi lại hỏi có sướиɠ không(?) Cái đồ lσạи ɭυâи không biết mọc ra từ đâu mà táo tợn thế. Sướиɠ cái đầu anh ý... nhanh ra cho mẹ nghỉ, nhanh đi...