Câu nói này vang lên, làm vang vọng cả tòa Thái Âm Điện, ngày sau đó các vị trưởng lão, chấp sự của Thái Âm Giáo ăn ý nhau, cùng đồng loạt nhìn sang, chỉ thấy đứng trước cửa Thái Âm Điện, có một đám người đứng ở đó từ lúc nào không hay.
Khi nhận ra đám người này là ai, Bọn họ đồng thanh kêu lên, vừa kinh sợ, vừa bất ngờ:
"Huyết Thần Giáo, Ma Môn."
Huyết Tuyệt đi đầu đám người, nhìn thấy nhóm trưởng lão, chấp sự của Thái Âm Giáo, đang chừng chừng ánh mắt nhìn mình, hắn vừa đi đến vị trí của Doãn Chí Bình, vừa chắp tay cười nói:
"Hắc Hắc. Chư vị đạo hữu, chúng ta đã lâu không gặp mặt, thật là hạnh ngộ, thật là hạnh ngộ!!"
Ở phía sau Huyết Tuyệt, là Huyết Ưng cùng một vài tên trưởng lão của Ma Môn, tiếp đến trong đội hình, còn có các vị hộ pháp khác của Huyết Thần Giáo và Ma Môn.
Đôi mắt của Huyết Ưng cùng một vài tên trưởng lão của Ma Môn đang tham lam nhìn về phía các vị nữ trưởng lão, chấp sự của Thái Âm Giáo.
Sau khi liếc nhìn một chút, bọn chúng không khỏi thầm than trong lòng: "Quả nhiên, ai ai cũng là quốc sắc thiên hương."
Một vị nữ trưởng lão của Thái Âm Giáo, kịp thời phản ứng, thất kinh nói: "Tại sao người của Huyết Thần Giáo, cùng Ma Môn lại có thể vào được đây?"
Tất cả bọn họ điều có một câu thắc mắc chung với nhau, phải biết là, Thái Âm Giáo có hộ sơn đại trận, bắt đầu từ nội môn trở đi, nếu như có cường giả cấp cao đột nhập vào.
Nhất định sẽ bị hộ sơn đại trận phát hiện ra, vậy mà bằng cách nào, bọn người này lại đột nhập vào Thái Âm Giáo được?
"Chuyện này rốt cuộc là sao chứ?"
Nhị trưởng lão là người phản ứng nhanh nhất, nàng ta nói: "Là Doãn Chí Bình đưa bọn họ vào."
Nghe đến lời này, các vị trưởng lão, chấp sự đều dùng ánh mắt không thể tin nổi, nhìn về phía của Doãn Chí Bình.
Phải biết rằng, Doãn Chí Bình là người, luôn dốc tâm, một lòng trung thành với Thái Âm Giáo a.
Tuy rằng lần này, hắn có ý đồ đoạt vị, thế nhưng từ những lời nói của hắn, có thể thấy được, hắn luôn một lòng vì Thái Âm Giáo. Nhưng tại sao lần này, hắn lại đi cấu kết với người của Huyết Thần Giáo và Ma Môn.
Một kẻ là đối thủ truyền kiếp của Thái Âm Giáo, một kẻ có thù sâu như biển với Thái Âm Giáo, đây chẳng phải là dẫn hổ vào nhà, đưa Thái Âm Giáo vào đường chết hay sao?
Doãn Chí Bình nhìn đến phản ứng của đám người này, hắn thầm cười trong lòng, rồi nhìn sang Nhị trưởng lão nói: "Thu Thảo, nàng quả nhiên vẫn luôn thông minh như vậy."
Chỉ nghe Nhị trưởng lão hừ lạnh một tiếng.
Doãn Chí Bình thở dài một tiếng, đáp lại tiếp hừ lạnh của nàng ta:
"Chỉ là tính cách của nàng luôn quá tốt bụng, nên cơ trí của nàng, không được tận dụng hết. Thật đáng tiếc....Thật đáng tiếc!!"
Thu Thảo tiên tử - chính là danh xưng của Nhị trưởng lão.
Nhị trưởng lão lúc này, không có tâm trạng để nghe những lời nếu trêu đùa của Doãn Chí Bình, nàng ta quan sát một vòng bên phía đối phương, rồi nghĩ: "Doãn Chí Bình đã cấu kết với Huyết Thần Giáo cũng Ma Môn, tình thế lúc này đã khác trước, nếu như bây giờ ứng chiến, bên ta tất thua không thể nghi ngờ."
"Bên chúng có tới 5 vị Thiên Cực Cảnh, bên ta chỉ có 2 người, chiến lực chênh lệch bực này, là quá lớn."
Trong khi Nhị trưởng lão đang suy nghĩ, phân tích tình hình, thì Doãn Chí Bình lại lên tiếng nói: "Các vị trưởng lão, nếu như bây giờ mọi người đầu hàng, thuần phục ta, vẫn còn kịp, ta nhất định không làm tổn thương đến một sợi tóc của mọi người."
Các vị trưởng lão của nghe được câu này, liền vô cùng tức giận, Lục trưởng lão liền đại diện cho mọi người lên tiếng mắng: "Hừ, Doãn Chí Bình bọn ta sống là người của Thái Âm Giáo, chết là ma của Thái Âm Giáo, sao có thể đi theo người, trở thành phản đồ của Thái Âm Giáo được."
Doãn Chí Bình bình thản, quan sát sắc mắt của nhóm người này, thấy bọn họ sắc mặt vẫn như cũ, không chút nào động dung, thế là hắn nói tiếp: "Lục trưởng lão à, hiện nay, trong Thái Âm Giáo, chỉ còn 3 vị là nam nhân. "
"Mà đã là nam nhân với nhau, nên ta đưa ra lời khuyên cho các người."
"Các người không thấy, ở nơi trọng nữ khinh nam như Thái Âm Giáo, các ngươi không muốn đứng lên đòi lại quyền lợi cho mình sao. Hay là các ngươi muốn ngày ngày bị các nàng chèn ép, ngày ngày làm nô dịch cho các nàng. Các nàng nói một lời, các người không dám cãi hai lời."
"Đã đến lúc các người cần đứng dậy, để theo ta, bật cái nóc này lên rồi!!"
Các vị nam trưởng lão nghe được lời này của Doãn Chí Bình, thì có chút động tâm, trong lòng bọn họ thật sự có chút ý nghĩ như vậy, chỉ là thường ngày, bọn họ bị chèn ép quá mức, nên tâm lý sinh ra sợ hãi, ngày thường không dám nghĩ đến mà thôi.
Đên ngày hôm nay, lại được Doãn Chí Bình nhắc lại, khiến cho bọn họ tâm động không thôi.
Đại trưởng lão liếc mắt qua bọn một cái, rồi nói tiếp: "Làm việc với nhau nhiều năm, các người hầu hết điều đã hiểu rõ tính cách của ta a, các người thử nghĩ mà xem. Nếu như không nắm chắc được phần thắng trong tay, ta dám ra tay cướp đoạt vị trí Giáo chủ sao?"
Các nam trưởng lão nghe vậy, đã có chút rục rịch trong lòng, các nữ trưởng lão vẫn bất động.
Doãn Chí Bình thấy vậy, thầm mừng trong lòng, ngoài miệng lại nói: "Ta biết các ngươi đã động tâm, nhưng lại sợ hãi uy danh của Ngu Yên Vũ."
"Thế nhưng các người yên tâm, Ngu Yên Vũ đã bị Huyết Thần Giáo Chủ cùng Ma Môn Môn chủ liên hợp đối phó, nàng ta sẽ không còn cơ hội về lại Thái Âm Giáo đâu?"
Một vị Nữ trưởng lão nghe vậy, bất mãn nói: "Hừ ngu ngốc, với tu vi của Giáo chủ, cho dù 2 tên kia liên hợp lại, thì đã làm sao?"
Doãn Chí Bình cười lạnh nói: "Nếu như nàng ta đang bị thương đâu?"
"Bị thương!!"
"Điều này sao có thể?"
Các vị nữ trưởng lão đều giật thốt lên
Về phía các vị nam trưởng lão của Thái Âm Giáo, những vị trưởng lão này, điều là những người sống lâu năm thành cáo. Bọn họ bình tĩnh suy nghĩ lại những lời nói của Doãn Chí Bình, cùng với trận thế hiện tại ở đây, bọn họ nhanh chóng đưa ra quyết định:
"Được rồi Đại trưởng lão, bọn ta có thể quy phục ngươi, nhưng tuyệt đối, bọn ta sẽ không ra tay với người của Thái Âm Giáo, vì đấy chính giáo phái của chúng ta, bọn ta không thể có lỗi với Thái Âm Giáo được. "
Người nói ra lời này chính là Lục trưởng lão, người vừa mới thề sống, thế chết với Thái Âm Giáo.
Doãn Chí Bình nghe vậy, thì thầm cười, những tên này, tuy tâm ý đã động nhưng lại muốn trừ lại một con đường lui cho mình, bọn họ sợ vạn nhất, Ngu Yên Vũ trở về, sẽ tính sổ với bọn họ.
Thế nhưng mục đích của hắn, cũng chỉ cần như vậy mà thôi.
Doãn Chí Bình cười hiền hòa nói: "Ha ha, mọi người quả nhiên là sáng suốt, vậy mọi người, cứ đứng ở một bên xem kịch là được rồi. Ta sẽ không làm khó mọi người. "
Các vị Nữ trưởng lão, chấp sự của Thái Âm Giáo, thấy vậy, thì tức giận kêu lến:
"Lũ khốn kiếp, quả nhiên chỉ hạng ham sống sợ chết."
"Ngày thường bọn ta chỉ bắt nạn các ngươi một chút thôi, lấy chút tiền lương của các người, giao thêm chút công việc cho các người. Chỉ vậy thôi mà các người lại dám nuôi ý nghĩ làm phản này!!"
Nhị trưởng lão cũng hiểu đến điều này, đây là nhận chi thường tình mà thôi.
Còn về Giáo chủ, nàng cảm thấy chuyện này khá mơ hồ, thế nhưng chưa đến phút cuối cùng, nàng chưa mất niềm tin với Giáo chủ của mình.
Nhị trưởng lão nói: "Doãn Chí Bình, nếu bây giờ người quay đầu vẫn còn kịp, cấu kết với Huyết Thần Giáo cùng Ma Môn. Đợi đến khi Giáo chủ quay trở về, ngươi sẽ vạn kiếp bất phục."
Nhị trưởng lão dù sao cũng có giao tình lâu năm với với Doãn Chí Bình, nên trước khi mọi chuyện còn có thể cứu vãn, nàng muốn khuyên nhủ hắn, quay đầu là bờ.
Tránh một khi giao tranh xảy ra, bên nhận lấy tổn thất lớn nhất, dù sao cũng chính là Thái Âm Giáo.
(còn tiếp)