Hiệp Đồng Hôn Nhân Giúp Ta Thực Hiện Tài Vụ Tự Do

Chương 105

Tất nhiên, cũng có một viên kim cương màu hồng có kích thước tương đương với Thẩm Bội Bội.

Nhị tiểu thư bắt đầu ghen tị, thấy Hoa Song Song không có ý định mở đồ, cô ta kiên quyết trở về chỗ ngồi, yêu cầu Hoa Song Song cầm máy tiếp tục chụp, cô ta cầm túi quà từ dưới lên dựa lưng vào ghế ngồi trong tâm trạng mong chờ.

—— Túi giấy của cô ta rất nhẹ, khi lắc mạnh, chỉ có hai chiếc hộp, một lớn một nhỏ, rơi ra ngoài.

Chiếc hộp nhỏ bằng nhung đen cũng giống như những chiếc hộp khác, nhưng khi mở ra nó lại là một viên kim cương.

Nếu như đây là năm phút trước, nhị tiểu thư thực sự cảm thấy viên kim cương cỡ hơn một carat này cũng đã đủ kinh người - dù sao cũng tới dự đám cưới, thật sự là cực phẩm mà không tốn một xu, ăn và uống rượu miễn phí.

Nhưng sau khi nhìn thấy Thẩm Bội Bội, Tống Khê, và Phó Minh Dao đều mở hộp, nhị tiểu thư này đã nở mày nở mặt, cô ta cảm thấy bản thân cũng có thể thử một bữa để kiếm hàng trăm nghìn đô la.

"Đừng nản lòng," Thẩm Bội Bội cười nói:"Có lẽ của cô đắt hơn của chúng tôi."

Hoa Song Song phát ra một tiếng "Ừm ~" đầy ý nghĩa từ bên cạnh.

Trái tim của Nhị thiếu gia đập loạn xạ, cô ta mím môi nhấc nắp lên, thấy trong đó có gắn một chiếc chìa khóa điều khiển từ xa, và logo xe trên đỉnh là cây đinh ba dựng đứng.

Rất ít người không nhận ra logo này.

Nhị tiểu thư trong chiếc máy ảnh SLR mất kiểm soát biểu cảm ngay tại chỗ.

[Phát sóng trực tiếp cuồng ma nhị tiểu thư: Tôi đã tham dự một đám cưới, tôi không tốn một xu nào, và tôi có được một viên kim cương cùng một chiếc xe hơi miễn phí. Tôi chưa bao giờ mơ về một điều tốt đẹp như vậy ... [Ảnh]]

….

Ở phía bên kia, Chu Tử Yên và Vệ Hàn Vân đã cùng nhau trốn khỏi lễ cưới của bọn họ giữa chừng, cô cảm thấy an ninh tốt hơn chính đội an ninh trong hội trường.

Phòng tiệc sát bãi biển, trong khuôn viên có xây dựng cocktail bar, sân khấu, bàn bi-a, hồ bơi,… là nơi để thả hồn và vui chơi.

“Anh có muốn quay về không?” Chu Tử Yên nghiêng đầu hỏi Vệ Hàn Vân.

“Em không muốn về cũng không sao.” Vệ Hàn vân có vẻ đắc ý, dùng cằm chỉ vào bộ váy cưới lộng lẫy trên người của Chu Tử Yên: “Nếu mặc không tiện, có thể thay bộ này. "

Chu Tử Yên cảm thấy chiếc váy cưới này có chút thảm, được chế tạo bằng số tiền rất lớn, mới mặc có hai lần, nhưng thời gian lên sân khấu lại ngắn ngủi.

Nhưng điều này không ngăn cản cô đồng ý với đề nghị của Vệ hàn Vân: "Tiếp theo còn phải làm gì nữa?"

Vệ hàn Vân suy nghĩ một chút: "Tuần sau tôi có thời gian rảnh, chúng ta đi hưởng tuần trăng mật."

Chu Tử Yên gật đầu: "Không thành vấn đề.”

Cô gật đầu, còn đang suy nghĩ muốn nhanh chóng cởi bỏ váy cưới, mấy giây sau mới nhận ra Vệ Hàn Vân không nói tiếp, nghi ngờ giương mắt lên: "Đi đâu?"

Vệ Hàn Vân cười cười, anh chớp mắt nhìn Chu Tử Yên một cái, khá vô tội nói: "Bởi vì tôi không muốn sử dụng não trong ngày nghỉ ... cho nên tôi cho em quyết định.”

Chu Tử Yên, người không chuẩn bị trước và quyết tâm làm cá muối tiêu tiền: "... Chờ đã, tôi tìm hiểu một lát.”

Cô cầm điện thoại di động lên, nhanh chóng mở phần mềm du lịch để kiểm tra xem gói tuần trăng mật đắt nhất có thể mua ngay tại chỗ hay không.

Gói tuần trăng mật đắt tiền nhất không tìm được thứ gì, nhưng phần mềm du lịch đã giới thiệu cho cô một thị trấn nhỏ ở châu u, nổi tiếng với suối nước nóng và những ngọn núi phủ tuyết trắng.

Chu Tử Yên nhanh chóng lướt qua thông tin liên quan về thị trấn, nhìn thấy một tòa biệt thự có suối nước nóng đang rao bán, cô không nhìn giá cả, đưa ngón tay về phía Hoa Song Song: "Mau mua đi, gấp."

Hoa Song Song vẫn đang uống sâm panh nhìn điện thoại: "..." Kỳ nghỉ đã kết thúc.

Sau khi Hoa Song Song mở liên kết rồi nhìn lướt qua, Chung Tử Yên tiếp tục gửi đến tin nhắn thứ hai: "Ngày mai hãy kiểm tra."

Chà, Hoa Song Song bây giờ mới biết chuyện "khẩn cấp" này là gì.

Không gì cả, chuẩn bị cho tuần trăng mật hoàn hảo trước một ngày cũng là một trong những kỹ năng cần có của một trợ lý hoàn hảo.

Hoa Song Song bình tĩnh trả lời "Ok" rồi đưa một loạt đồ ăn vào miệng, cầm túi lưu niệm chào tạm biệt mọi người và bắt xe đưa đón.

Trên đường đi, cô ấy mở món quà lưu niệm vừa khi nãy ra, bên trong còn có một viên kim cương màu hồng và một lọ nước hoa.

Ôi, không được may mắn cho lắm.

….

Sau khi nhận được tin nhắn trả lời của Hoa Song Song, Chung Tử Yên đặt điện thoại xuống, thở phào nhẹ nhõm: "Tôi đã thu xếp xong, khi nào thì đi được?"

Vệ Hàn Vân đang trầm ngâm chơi với mấy người pha rượu, quay đầu lại nói: "Bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát, có thể thay quần áo, lập tức lên đường."

Anh nói, đẩy một ly cocktail màu sắc rực rỡ đến trước mặt Chung Tử Yên: "Thử xem?"

Chung Tử Yên cúi đầu tò mò nhấp một ngụm, hương vị tươi mát, mùi vị của rượu bị hương vị trái cây làm lu mờ, có vị ngọt ngào, chỉ còn chút cảm giác gai nhẹ trên đầu lưỡi.