Đêm đã khuya lắm, vạn vật dường như đã chìm trong giấc ngủ ...
Khi Cung Quý Dương bước ra từ trong phòng tắm, Sầm Tử Tranh sớm đã ngủ rất say sưa.
Nhìn cô hắn không khỏi mỉm cười, bước đến gần Cung Quý Dương không gọi cô mà cứ thế lẳng lặng nhìn cô. Nhìn, nhìn, hắn liền không nhịn được vươn tay vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn của cô, làn da mượt mà, xúc cảm mềm mại như da của một đứa bé, vẻ mặt trong lúc ngủ của cô cũng ngọt ngào như một đứa bé.
Xem ra cô mệt chết rồi bằng không hắn chỉ đi tắm thôi mà cô đã ngủ say sưa thế này.
Vốn hắn đau lòng cho cô vì thế nên mới đề nghị không đến Cung Viên mà đến ở trong căn biệt thự của hắn. Không ngờ cô gái này lại quật cường như vậy, hơn nữa, vì muốn cho mẹ chồng và bà nội được vui mà tạm thời hủy bỏ cả tuần trăng mật đã sắp xếp sẵn.
Những điều cô làm bảo sao hắn không thương cô được?
Mang theo vô hạn quyến luyến Cung Quý Dương hôn lên trán cô nào ngờ mùi hương thanh mát chỉ của riêng cô cứ những một loại tơ mềm cứ quẩn quanh trong từng hơi thở của hắn khiến hắn dần có cảm giác muốn ngừng mà không được, hơn nữa chỉ có hôn thôi không đủ thỏa mãn hắn.
Nụ hôn dịu dàng chợt trở nên tham lam, trở nên cuồng dã càng trở nên đầy tính xâm lược ...
Đôi môi gợi cảm dời từ vầng trán thanh khiết của cô dần trượt xuống đến chóp mũi xinh xắn, đôi môi anh đào ướŧ áŧ sau đó gương mặt tuấn tú vùi nơi vùng gáy trắng nõn tỏa mùi hương thơm mát đầy dụ hoặc, nhẹ nhàng cắи ʍút̼, tận hưởng sự ngọt ngào của cô ...
'Ưmm ...'
Có lẽ vì sự khua động của Cung Quý Dương đã làm Sầm Tử Tranh tỉnh giấc, một tiếng rên khẽ thoát ra từ đôi môi anh đào của cô, mơ hồ thôi nhưng lại càng khơi dậy ham muốn của hắn.
Tối ngay, nói một cách nghiêm túc, là đêm tân hôn của hắn và Tử Tranh.
Chỉ có điều, cô dâu mới của hắn xem ra mệt quá rồi, Cung Quý Dương một lần rồi lại một lần cố đè nén du͙© vọиɠ của mình xuống nhưng cuối cùng cũng không có cách nào khống chế!
Không kìm được, Cung Quý Dương nở một nụ cười khổ ... xem ra cả đời này hắn cũng không thể thoát khỏi tay cô rồi, chỉ nhìn cô đang ngủ thôi mà lại có thể khơi dậy sự trìu mến và ý thức chiếm hữu của hắn, chỉ có mỗi một Sầm Tử Tranh!
Nụ hôn khi hời hợt khi sâu lắng cuối cùng cũng đánh thức Sầm Tử Tranh, khi cô mở đôi mắt còn mơ ngủ thì mới phát hiện, thì ra không phải là trong mộng!
'Quý Dương ...'
Tiếng kêu của cô vừa thốt lên thì ngay lập tức, đôi môi anh đào đã bị Cung Quý Dương khóa lại!
Mang theo một nỗi xúc động và quyến luyến, Cung Quý Dương hôn cô đến gần như không thở nổi thì mới chịu buông cô ra, vẻ mặt hưng phấn nhìn gương mặt nhỏ nhắn sớm đã vì thẹn thùng mà đỏ ửng.
'Thực xin lỗi, anh làm em thức giấc phải không? Nằm xuống ngủ lại đi!'
Hai tay Cung Quý Dương ấn lấy vai Sầm Tử Tranh để cô nằm xuống rồi giúp cô kéo chăn lại nhưng bàn tay nhỏ nhắn của Sầm Tử Tranh chợt kéo tay hắn lại ...
'Tranh Tranh ...'
'Ôm em đi, Quý Dương ...'
Cô thấp giọng gọi, mềm mại như một chú mèo con.
Vừa nghe những lời này của cô, lòng Cung Quý Dương đã mềm nhũn, sự dịu dàng thuận theo khó có của cô khiến hắn càng thêm xúc động không thôi. Hắn trèo lên giường nằm cùng với cô, cánh tay vươn ra để cô gối đầu lên tay mình, rồi rất nhanh Sầm Tử Tranh thấy mình bị vây hãm trong một l*иg ngực dày rộng và rắn rỏi.
'Vật nhỏ, là em quyến rũ anh trước!'
Cung Quý Dương thốt lên một câu kháng nghị đầy ái muội bên tai cô rồi môi càng lúc càng dời xuống, hơi thở ái muội phớt qua má cô: 'Em nên biết anh muốn em đến mức nào, thậm chí là sẽ mặc kệ em đang mệt đấy!'
Sầm Tử Tranh nghe mà như không nghe, cô vùi gương mặt nhỏ nhắn vào l*иg ngực hắn, bàn tay nhỏ nhắn luồn vào trong áo choàng tắm của hắn, phủ lên làn da ấm áp của hắn...
'Quý Dương, cho đến lúc này em mới cảm thấy an toàn, cảm thấy hoàn chỉnh ...'
Cô cất tiếng, giọng mềm mại thì thầm rồi ngẩng lên nhìn hắn, dưới ánh đèn pha lê, đôi môi cô càng thêm phần hồng nhuận nổi bật trên làn da trắng sứ ...
'Tình yêu, bởi vì có anh nên mới hoàn chỉnh ...'
Cả người Cung Quý Dương đều chấn động, một cảm giác ấm áp và thỏa mãn chảy suốt cả người hắn rồi ngấm sâu vào nội tâm. Hắn không lên tiếng, chỉ nhẹ vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn của cô, ngón tay thon dài nhẹ nâng cằm cô lên, từ từ cúi xuống ...
Nhìn gương mặt tuấn tú gần như hoàn mỹ kia chậm rãi đến gần, Sầm Tử Tranh thẹn thùng nhắm mắt lại ...
Nụ hôn mang theo vô hạn trìu mến âu yếm đáp xuống bờ môi non mềm của cô nhè nhẹ cắи ʍút̼, đầu lưỡi mơn man trên môi cô rồi trở nên cuồng dã tận tình hút lấy sự ngọt ngào của cô ...
Bầu trời đêm nay cực kỳ tĩnh lặng, ngay cả những vì sao dường như cũng đều đi ngủ cả, ánh trăng hiền hòa nghiêng soi xuống căn phòng đang tràn ngập tình yêu và sự lãng mạn khiến nó càng giống như trong một giấc mộng đẹp.
...
Kí©ɧ ŧìиɧ qua đi, Sầm Tử Tranh sớm đã mệt đến thở hồng hộc, những giọt mồ hôi lấm tấm làm ướt vầng trán cô, Cung Quý Dương để mặc cô gối lên ngực mình, hưởng thụ cảm giác mềm mại từ nơi cô.
Một cảm giác hạnh phúc chọt trào dâng trong lòng ...
Chu đáo giúp cô lau đi những giọt mồ hôi trên trán, trong đôi mắt tà tứ lúc này chỉ còn lại nhu tình ...
'Tranh Tranh ...'
Hắn trìu mến gọi, 'Anh biết em không muốn để cho bà nội và mẹ bất hòa nhưng cũng đừng nên dùng cách trì hoãn tuần trăng mật này chứ? Ngày mai đợi em nghỉ ngơi cho khỏe rồi, chúng ta trực tiếp đáp máy bay tư nhân đi tuần trăng mật thôi!'
Máy bay tư nhân của Cung Quý Dương vốn đang đáp ở sân bay riêng trong Cung Viên, lúc nào cũng có thể điều động.
'Đừng, Quý Dương ...'
Sầm Tử Tranh vội lên tiếng cản lại.
'Dù sao em đã làm dâu nhà họ Cung, cũng không nên trốn tránh những chuyện này, cho dù em cũng đã từng nghĩ đến chuyện trốn tránh nhưng cũng không thể trốn cả đời được. Em nghĩ phải làm tốt quan hệ mẹ chồng con dâu mới được, hơn nữa ... còn quan hệ giữa mẹ với bà nội nữa!'
Cung Quý Dương nghe vậy mỉm cười nói: 'Em đó, cứ thích làm trái lời anh thôi. Anh chỉ là muốn em qua kỳ du lịch trăng mật này thả lỏng một chút tâm tình mà thôi!'