Thẩm Mặc

Chương 26: (H++)

“Cậu muốn sinh con cho tôi?” Người đàn ông ở phía sau cười giễu cợt, rút cả cây dươиɠ ѵậŧ đang đâm vào bên trong tử ©υиɠ ra ngoài. Hắn vốn muốn trực tiếp tiểu vào bên trong, thể nhưng khi nhìn thấy tử ©υиɠ non mềm đáng thương này mở to miệng, lại bị mê hoặc mà gục người xuống, nhẹ nhàng đem miệng tử ©υиɠ ngậm vào bên trong miệng.

Miệng tử ©υиɠ non mềm bị đầu lưỡi liếʍ, Thẩm Mặc liền kinh ngạc kêu lên một tiếng. Thế nhưng một giây sau, đầu lưỡi đó đã chui vào cổ tử ©υиɠ, tựa như muốn đem toàn bộ thành tử ©υиɠ liếʍ sạch.

“A! Thừa Vũ Thừa Vũ không được liếʍ, bên trong không được đâu.”

“Cũng đã làm rồi có cái gì mà liếʍ không được?” Lục Thừa Vũ hơi có chút tức giận mắng một tiếng, há miệng ngậm trọn tử ©υиɠ vào bên trong, dùng lưỡi bao lấy chơi không ngừng.

Hắn cố ý dùng tư thế khẩu giao giúp Thẩm Mặc mυ'ŧ tử ©υиɠ, xong rồi đem đầu lưỡi thâm nhập vào cổ tử ©υиɠ, đè ép liếʍ láp đến tận cùng bên trong tử ©υиɠ. Thẩm Mặc khóc đến khàn giọng rồi, cậu thậm chí còn không biết mình bây giờ là sướиɠ hay là khó chịu, chỉ có thể mở rộng chân để đối phương xâm phạm tử ©υиɠ của mình.

“Tôi tôi không xong rồi Thừa Vũ tôi không xong rồi” Cậu lắc đầu liên tục, cả người đều trở nên co giật, bắp đùi càng thêm co rút không ngừng.

Tử ©υиɠ vẫn luôn non mềm đột nhiên có lực, cổ tử ©υиɠ siết chặt lấy đầu lưỡi của Lục Thừa Vũ. Người đàn ông nhíu mày, nhưng không đem đầu lưỡi rút ra, mà tiếp tục dùng sức liếʍ khắp nơi, cánh môi còn cố ý đặt trên cổ tử ©υиɠ, dùng răng cạ sát lên miệng tử ©υиɠ tròn trịa.

Quả nhiên, một lượng dịch thủy từ bên trong bắn ra ngoài.

Tử ©υиɠ bị lọt ra ngoài lêи đỉиɦ bắn nước, Lục Thừa Vũ vẫn là lần đầu tiên trải nghiệm, ánh mắt cũng trở nên sâu hơn.

Hắn nuốt xuống dịch thủy, sau đó ngồi dậy đem dươиɠ ѵậŧ của mình nhắm ngay vào tử ©υиɠ, sung sướиɠ mà bắn nướ© ŧıểυ ra ngoài. Nướ© ŧıểυ nóng hổi xối lên tử ©υиɠ, Thẩm Mặc cả người nóng lên, nhưng cậu lại không thể kháng cự, chỉ có thể mở chân ra để đối phương chơi mình mà thôi.

“Tử ©υиɠ dâʍ đãиɠ của cậu cũng chỉ xứng uống nướ© ŧıểυ của tôi!” Hắn thấp giọng mắng một câu, mạnh mẽ đem dươиɠ ѵậŧ vẫn còn đang bắn ra nướ© ŧıểυ đâm vào bên trong cổ tử ©υиɠ.

Khoang tử ©υиɠ bị nướ© ŧıểυ rưới vào, cơ quan vốn non mềm rất nhanh liền bị phồng lên. Thẩm Mặc bị bắn đến nỗi run lên nhưng lại không cách nào chống lại được, chỉ có thể nằm sấp nghẹn ngào không ngừng.

“Quá nhiều rồi Thừa Vũ, quá nhiều rồi không rót được nữa đâu.”

Lục Thừa vũ không quan tâm, mà tiếp tục tiểu vào bên trong tử ©υиɠ đang lồi ra ngoài của cậu. Khoang tử ©υиɠ dần dần phồng to, tựa như một cái khinh khí cầu, ngay cả cổ tử ©υиɠ cũng phồng lên theo. Khi hắn tiểu hết, Thẩm Mặc ngay cả thở dốc cũng không nổi, chỉ có thể run rẩy mà vểnh cao mông. Khi dươиɠ ѵậŧ rút ra khỏi tử ©υиɠ, nướ© ŧıểυ liền từ bên trong chảy ra ngoài, giống như lại một lần nữa lêи đỉиɦ.

Lục Thừa Vũ cong môi, dùng sức bóp lấy tử ©υиɠ.

Nướ© ŧıểυ từ tử ©υиɠ phun ra càng nhiều hơn, cảm giác sướиɠ và đau đớn khi bị bóp chặt khiến cho Thẩm Mặc rên không ngừng, nước mắt cậu khiến nệm lót sopha cũng ướt đẫm. Cậu khó khăn hít thở, giữa chân đều toàn là nướ© ŧıểυ, mà một giây sau, người đàn ông lại đem dươиɠ ѵậŧ hung ác xuyên vào trong.

Cậu thật sự sắp bị chơi hỏng rồi.

Giấc mơ như thế này khiến Thẩm Mặc sợ hãi, cậu mở to mắt ra, chết trân nhìn chằm chằm trần nhà màu trắng, lòng ngực cũng phập phòng lên xuống không ngừng.

Trong phòng bệnh chỉ có một người, sắc trời bên ngoài cũng đã dần tối. Cậu thậm chí chưa thể phân biệt giữa giấc mơ và thực tại, nước mắt mem theo khóe mắt chảy xuống.

Thân thể bất giác run rẩy chạm đến mũi kim trên mu bàn tay, cậu có chút đau, lúc này mới thật sự thoát ra khỏi giấc mơ đáng sợ.

Bên cạnh giường bệnh có treo vài túi nước biển, dịch thể mát lạnh đang từng giọt từng giọt đi vào bên trong huyết quản của cậu. Thẩm Mặc ngây ra hồi lâu, mới nhớ ra mình bị Lục Thừa Vũ bế đến bệnh viện.

Chính ngay lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng nói của người đàn ông.

Đem sủng vật của mình bao nuôi chơi đến tử ©υиɠ lòi ra, cho dù bác sĩ không nói gì nhưng Lục Thừa Vũ cũng khó tránh chột dạ, bởi thế mà cả bữa trưa hôn nay hắn đều ở lại bệnh viện, ngay cả cuộc họp cổ đông công ty cũng không tham gia.

Dáng vẻ Thẩm Mặc đáng thương nắm lấy góc áo của hắn thật khiến hắn mềm lòng, hắn yên lặng đứng ở bên cạnh giường hai tiếng đồng hồ, cho đến khi cơn nghiện thuốc tái phát mới nhẹ nhàng rút tay đối phương ra, rời khỏi phòng bệnh châm một điếu thuốc.

Kết quả lại gặp người quen.