Thẩm Mặc

Chương 24: (H++)

"Bắn rồi à?" Lục Thừa Vũ cười nhạo một tiếng, dùng sức đâm một cái vào tử ©υиɠ cậu

"Đúng đúng " Thẩm Mặc vẫn lắp bắp như cũ.

Trong mắt lệ ý còn chưa tan đi, hơn nữa âʍ ɦộ bị chơi đến tràn ngập kɧoáı ©ảʍ, cậu nhịn không được nước mắt chảy ra. Nhưng mà những câu răn dạy lúc trước của Lục Thừa Vũ vẫn còn dong dỏng bên tai, bởi vậy cậu cũng không dám khóc lớn, chỉ có thể không ngừng chớp mắt, để nước chảy ngược vào trong.

Lục Thừa Vũ nắm lấy eo cậu, hông vẫn tiếp tục ra vào, có lẽ là cảm thấy sảng khoái, thở dốc tiếng nói đều thập phần khàn khàn. Ghế dựa vang lên những âm thanh kẽo kẹt kẽo kẹt lay động , giống như có thể gãy bất cứ lúc nào.

Thẩm Mặc chỉ dám rêи ɾỉ một chút.

Nghe tiếng giường kêu kẽo kẹt khi cậu động tình, lại cố ý giả vờ rêи ɾỉ, Lục Thừa Vũ thực nhíu mày, động tác đâm vào phía dưới cũng ngừng lại. Hắn bẻ đầu Thẩm Mặc về phía mình, buộc cậu phải nhìn thẳng vào mình, sắc mặt vô cùng khó coi.

"Hôm nay cậu sao lại thế này? Không muốn cùng tôi làʍ t̠ìиɦ?"

"em" Hốc mắt hàm chứa nước mắt, Thẩm Mặc cắn chặt môi dưới, không biết nên nói cái gì mới tốt. Cậu cho rằng đối phương đang tức giận, đoán là sẽ không muốn làʍ t̠ìиɦ với mình nữa,Cậu hít mũi một cái, chuẩn bị bước xuống Nhưng dươиɠ ѵậŧ lại đột nhiên đâu vào tử ©υиɠ, bất ngờ khiến cậu sợ hãi kêu lên một tiếng.

"Kẹt cho tốt vào!" Hắn mắng nhỏ một câu, bàn tay giơ lên trên không trung.

Mông bị đánh đến đỏ lên, tiểu huyệt đáng thương cố gắng nuốt chặt lấy thịt trụ. Thẩm Mặc sợ tới mức run lên một cái, ngoan ngoãn kẹp chặt đáy chậu.

Cậu thuận theo như vậy không ngờ lại chọc cho đối phương động giận, Lục Thừa Vũ bị kẹp đến hô hấp đều ngừng lại, tức giận cắn một phát lên đôi môi dổ của cậu.

"Mẹ nó, muốn kẹp chết tôi sao? Tiểu da^ʍ đảng thiếu làm!"

"Ô thực xin lỗi" Cậu kẹp cũng không đúng, không kẹp cũng không đúng, chỉ có thể vụng về mở chân ra để cho đối phương chơi âʍ ɦộ. Hai cánh thịt môi bị cọ xát đến hồng hồng diễm diễm. Âm đế cũng bị đâm đến phát sưng, rất giống là một viên thịt trân châu.

Lục Thừa Vũ có lẽ là cảm thấy tư thế này chơi không đủ sảng khoái, bất ngờ ôm cậu lên tiến về phía sô pha, vừa đè người xuống liền bắt đầu đâm. Qυყ đầυ mỗi một một đều đầm vào trong tử ©υиɠ, tựa hồ muốn đem thịt non bên trong lộn ra ngoài.

Thịt trụ giống như máy đóng cọc thẳng tắp cắm vào âʍ ɦộ, ra vào với tốc độ mau mắt thường đều không thể thấy rõ.

Tử ©υиɠ bị cắm đến phun nước, nhưng bởi vì tư thế nằm dọc này, phần lớn vẫn còn chứa ở trong hoa huyệt, bị côn ŧᏂịŧ đâm đến mức phát ra tiếng nước òm ọp òm ọp, vừa ngại ngùng vừa hạ tiện.

Thẩm Mặc khóc lóc ôm cổ đối phương .

"Lục tổng Lục tổng bên trong đau, không thể làm nữa đâu"

"Đau thì phải chịu đựng!" Hắn quát lớn một câu, bất mãn cắn lên đầṳ ѵú Thẩm Mặc

"Ngoan ngoãn mở chân ra để tôi chơi âʍ ɦộ!"

"Ô" Bụng nhỏ bị đâm đến đau nhức, nhưng cậu lại không dám phản kháng, chỉ có thể nâng mông để cho đối phương cắm vào.

Tử ©υиɠ bị cắm đến lỏng lẻo, thiếu chút nữa là không nhìn ra hình dạng ban đầu. Lục Thừa Vũ lại liều mạng muốn đem dươиɠ ѵậŧ đâm vào bên trong , Thẩm Mặc run rẩy nằm trên sô pha, hai mắt dần dần thất thần .

Thịt non trong âʍ đa͙σ bắt đầu theo mỗi một chút động tác ra vào mà chui ra bên ngoài.

Những cái mảng thịt đó đều là màu hồng nhạt, vì bị cọ xát lâu nên co lại bộ dáng vô cùng đáng yêu. Nhưng tâm tư của Lục Thừa Vũ đang bị nghẹn ở trong tử ©υиɠ đang bao bọc lấy thịt trụ của mình kia, nên vẫn chưa cảm nhận được nơi khác. Mỗi một cú va chạm đều phá lệ tàn nhẫn, hai quả trứng dái gần như muốn nhét vào trong hoa huyệt.

Qυყ đầυ nơi sâu nhất chợt dùng sức, đem tử ©υиɠ đâm đến mức rời khỏi vị trí bạn đầu. Buổi sáng hắn đã bắn một lần, nên lần này tự nhiên kéo dài, qua nửa giờ tốc độ vẫn như cũ không hề giảm xuống, ngược lại còn bẻ hai chân Thẩm Mặc rộng ra để mình xâm nhập dễ hơn.

Một lát sau, có lẽ thấy tư thế này bày lâu lắm rồi, hắn lại đem Thẩm Mặc ôm lên, để cậu quỳ bò ở trên sô pha, dẩu đít cho hắn chơi âʍ ɦộ.

Thẩm Mặc khó khăn hô hấp.

Hoa huyệt vừa sướиɠ vừa đau, ý thức cậu mơ hồ, không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng nam nhân phía sau đang rất hưng phấn khiến cậu không dám hé răng, chỉ có thể đem mặt chôn vào gối đầu trên sô pha, ngăn chặn tiếng rêи ɾỉ khó nghe kia lọt ra.

Lục Thừa Vũ vẫn còn làm, mỗi một động tác đều đem dươиɠ ѵậŧ hoàn toàn rút ra rồi lại hoàn toàn cắm vào. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm kia vào âʍ ɦộ đang bị chính thịt trụ của mình mở rộng ra, tim đập nhanh hơn vài nhịp. Dươиɠ ѵậŧ vẫn còn ra vào ở bên trong, nhưng lại không thể nhìn thấy chỗ sâu nhát trong hoa huyệt, tử ©υиɠ cũng bị kéo thành một đường đi phía trước. Thẩm Mặc đau đến mức run lên, nhưng lại không dám nói một câu