Cùng Vai Chính Thụ Cướp Vai Chính Công

Quyển 3 - Chương 20.1: Mê hương play (cha con ᒪσạи ᒪυâи)

Đường Đường đỏ hồng mặt, hai tay ôm lấy cổ cha, cặp mông no đủ xoay nghiền dươиɠ ѵậŧ, vòng eo đong đưa để thứ thô dài nóng bỏng cọ sát miệng huyệt, chạm đến nơi thịt mềm cực kỳ mẫn cảm. Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến cậu ngửa cổ kêu ngâm: “A ha… Gậy thịt của cha thật thô… Ừ… Thật nóng…”

Ngu Tiêu thở dốc, thỏa mãn hưởng thụ cặp mông thịt của cậu: “Đây là vật mẫu thân con đã dùng qua, đồ da^ʍ phụ.”

Đường Đường thầm mến phụ thân đã nhiều năm, nghe thấy lời này cực kỳ mất hứng, cậu không vặn vẹo nữa, cầm đại côn ŧᏂịŧ cắm thẳng vào trong cúc huyệt mình.

Qυყ đầυ lớn kéo căng miệng huyệt, chậm rãi lấp đầy vách thịt, Đường Đường ôm chặt cổ người đàn ông, nhếch miệng rêи ɾỉ phóng đãng.

“A a thật thô… Ô a cắm vào cắm vào… Ha ừ… Không, không cho mẫu thân a a a.”

Ngu Tiêu có nằm mơ cũng không dám nghĩ thừa tướng bị thôi miên sẽ dâʍ đãиɠ thành dạng này. Đôi mắt hắn đỏ rực, bàn tay lớn nắm chặt eo thừa tướng mạnh mẽ chuyển động, nhấn cơ thể trắng loáng xuống gian da^ʍ.

“Da^ʍ phụ! Hừ… Ông đây sao có thể sinh ra một đứa con dâʍ đãиɠ như ngươi.”

“A… Sảng khoái ưm a… Con trai dâʍ đãиɠ sinh ra để… Ừ ha… Để cha làm.”

Đường Đường ôm sát cổ cha phóng đãng kêu da^ʍ, cơ thể đơn bạc bị cắm xóc nảy liên tục.

“Ha… Cúc huyệt thật chặt, còn thao tốt hơn mẹ ngươi nhiều.”

Ngu Tiêu cắm rút hung bạo, qυყ đầυ cắm sâu trong cúc tâm đang khép chặt. Đường Đường treo trên người hắn, bị thao cả người run rẩy, nức nức kêu da^ʍ.

Vật dưới khố cha vừa thô lại hung, tách thịt mềm căng chặt ra thao một trận hung ác, Đường Đường thoải mái hừ rên, vòng eo liên tục vặn vẹo. Miệng huyệt nóng ướt chủ động ngồi khóa trên dươиɠ ѵậŧ đàn ông, để côn ŧᏂịŧ hung ác nghiền nát thành ruột, ép ra một dòng chất lỏng da^ʍ mị.

Âm thanh cơ thể va chạm vang vọng khắp gian phòng, mùi hương ngọt ngấy càng tăng thêm phần ám muội cho cặp cha con đang gian da^ʍ nhau.

“A… Da^ʍ phụ, thừa dịp mẹ con không có mặt lại dám dụ dỗ chồng nàng…”

Cơ bắp trên người Ngu Tiêu căng cứng, nhanh chóng thúc sâu vào trong cúc huyệt, dươиɠ ѵậŧ lớn dữ tợn được dịch ruột nhiễm một tầng nước bóng loáng. Mỗi lần cắm vào rút ra mang theo tiếng kêu bành bạch, lẫn theo tràng thịt bị kéo ra ngoài, sau đó thúc một cú nhét tràng thịt vào trong.

“A a a! Ưm a a!”

Tao tâm co rút dữ dội, từng dòng nước da^ʍ bị chặn ở miệng tràng đạo, ngọc trụ phía trước phun ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙. Đường Đường chảy nước bọt giàn giụa, há miệng kêu da^ʍ.

“Kỹ nữ thấp hèn, còn dám dụ dỗ chồng của mẹ con!”

Ngu Tiêu nâng mông con trai lên, khẽ gầm một tiếng, phạm vi cắm rút càng mở rộng. Nghiệt căn khuấy đảo òm ọp trong huyệt nhiều nước, thậm chí nước bắn ra ngoài còn nhiều hơn cả nữ tử.

Tao huyệt được rót đầy nước da^ʍ vừa chặt lại ấm áp, côn ŧᏂịŧ đút vào mang theo mười phần sức lực, khiến xương cụt hắn tê dại, kéo theo kɧoáı ©ảʍ muốn bắn tinh.

Ngu Tiêu cắn vành tai con trai, hơi thở thô nặng: “A, bé da^ʍ! Có muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cha không, sau đó sinh ra một đồ da^ʍ tiện.”

“A a a! Sảng khoái! Con trai rất thoải mái a…Muốn, muốn sinh con cho cha… A ừ không cho mẫu thân tϊиɧ ɖϊ©h͙… Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều dành hết cho bé da^ʍ a a.”

Vui thích cấm kỵ khiến thừa tướng lắc mông mười phần da^ʍ tiện, tiếng rêи ɾỉ thoải mái không ngừng vang lên, không còn nửa phần hình tượng của công tử điềm đạm như ngọc.

Đúng lúc này, cửa phòng bỗng bị người đạp tung. Nhϊếp Yến Chi khoác một thân áo bào bước vào trong. Đế vương đứng trên cao nhìn xuống, mặt mày âm trầm, hơi lạnh thấm xương khiến người khác sợ hãi.

Hắn gằn lên từng chữ: “Ngu Tiêu.”

Thôi xong, trong lòng Ngu Tiêu lộp bộp một trận. Nhϊếp hồn hương dù hữu dụng nhưng vẫn có một khuyết điểm. Đó là người thứ ba bước vào sẽ làm vẩn đυ.c không khí, người chìm trong mê hồn hương sẽ phân biệt được mộng ảo, sau đó tỉnh táo.

Quả nhiên, khi Nhϊếp Yến Chi bước vào, thừa tướng đang kêu da^ʍ chợt im bặt, đôi mắt mê ly dần tỉnh táo. Cảnh tượng dâʍ ɭσạи không thể tả đập vào mắt cậu, con ngươi thoáng co rút, vốn đang ngây thơ nghênh hợp lại giãy dụa như cá mắc cạn.

Cậu thở hổn hển, mê mang hoảng loạn: “Sao thế này… A… Đã xảy ra chuyện gì! A a không được!”

Huyệt thái dương Ngu Tiêu nhảy lên, hắn đang đứng giữa ranh giới xuất tinh đành tóm chặt lấy thừa tướng, điên cuồng va chạm cúc tâm, tốc độ vừa nhanh lại hung ác. Qυყ đầυ cắm tới chiều sâu trước nay chưa từng có, theo hơi thở gấp gáp của quỷ y, một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phun đầy trong tao tâm mềm nhừ của thừa tướng.

“A…!”

Bị tinh đặc cùng nước da^ʍ nhồi căng bụng, Đường Đường thét lên một tiếng, xơ lụi trên cơ thể người đàn ông. Hai chân vẫn còn run rẩy, con ngươi màu hổ phách mất đi tiêu cự, l*иg ngực phập phồng lên xuống, thịt ngực nhẵn nhụi hằn lên dấu ngón tay nhàn nhạt.