Cùng Vai Chính Thụ Cướp Vai Chính Công

Quyển 4 - Chương 8: Bé đáng thương bị các lão đại ức hiếp, dây leo play (2)

Ngoài siêu thị, Thẩm Vận nhắm chặt mắt thở dốc. Đường Đường là cường giả hệ chữa lành, cho nên không biết sau khi nâng cấp thì túc chủ hệ mộc có thể ký gửi ý thức lên dây leo.

Anh ta nuốt xuống một ngụm nước miếng, hương vị thần giao quá mức tươi đẹp, thiếu niên da dẻ trắng như tuyết, môi lưỡi ấm áp, cúc huyệt non nớt khiến Thẩm Vận nổi lên lửa tình.



Trong phòng tắm, cánh cửa bị mở một khe nhỏ, từng tia sáng yếu ớt chiếu ra ngoài. Bên trong không ngừng vang lên tiếng nước òm ọp cùng tiếng hừ mũi cực kỳ gợϊ ȶìиᏂ.

Nếu có người bước vào sẽ thấy dây leo xanh biếc cơ hồ giăng kín một phòng tắm. Qua khe hở, thiếu niên bị treo trên cao, tóc đen nhỏ xuống từng giọt nước to tròn, đôi mắt mê ly, hé miệng rêи ɾỉ khó nhịn, bất lực để dây leo quấy phá đầu lưỡi. Nước bọt theo khóe miệng tràn ra ngoài, nhỏ xuống l*иg ngực trắng nõn.

Bắp đùi Đường Đường run rẩy, một dây leo thô dài màu xanh biếc đang ra vào giữa hai gốc đùi, tràng thịt bị nhét vào kéo ra, chất lỏng dinh dính tràn ra ngoài miệng huyệt gần như thấm ướt cả sàn phòng tắm.

Mị hương kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến thiếu niên dần mất đi thần trí, dây leo quấn càng lúc càng chặt, càng thao càng tàn nhẫn. Dây leo khổng lồ cắm sâu vào trong tao tâm, mỗi lần thao đều đút vào nơi sâu nhất. Bề mặt có những lông tơ mỏng manh quét qua khiến tràng thịt run rẩy, tê ngứa đến khó nhịn. Đường Đường lắc eo nhỏ nghẹn ngào, chỉ muốn được đối xử tà ác tàn nhẫn hơn nữa.

Da thịt trắng như tuyết loang lổ những dấu đỏ, nhục huyệt phun nước hết lần này đến lần khác, bị quái vật cưỡng ép trào ra chất lỏng, xúc tua dọc theo l*иg ngực mò xuống dưới, quấn từng vòng quanh côn ŧᏂịŧ nhỏ không ngừng tuốt lên xuống. Đường Đường thở hổn hển, thoải mái khiến cơ thể mỏng manh run rẩy.

Nhưng mà trong khoảnh khắc bắn tinh, một tua dây leo chợt cắm vào trong lỗ nhỏ trên qυყ đầυ!

Đường tiết niệu yếu ớt bị sợi xúc tua nhồi căng, Đường Đường cắn môi cả người căng cứng. Nơi đó bị ma sát đau rát, đồng thời trộn lẫn kɧoáı ©ảʍ thoải mái khó có thể hình dung.

Cơ thể thiếu niên bị dây leo trói chặt run lên bần bật, trước sau cùng phun nước. Dâʍ ŧᏂủy̠ từ cúc tâm nóng ướt tràn ra ngoài, căng tràn trong tràng đạo phát ra tiếng òm ọp. Côn ŧᏂịŧ nhỏ thanh tú cũng đỏ ửng, xúc tua trong đường tiết niệu chợt động đậy, cắm sâu vào trong tuyến tiền liệt, sau đó rút ra ngoài!

Từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đặc bắn lên vách tường phòng tắm, tràng thịt sau cao trào co rút chặt chẽ, dây leo vùi trong cơ thể tựa như phồng to gấp đôi.

Quái vật to dài thô ráp lấp kín hậu huyệt, ra sức cắm nát khối thịt non mềm nơi cúc tâm, thao Đường Đường đến mức mất hết lý trí. Cậu giãy dụa kịch liệt, cuối cùng lại bị quái vật vùi trong cúc tâm bắn đầy một bụng nước.

Trong nháy mắt bắn tinh, Đường Đường trào nước mắt. Cơ thể co quắp giống như bị điện giật, quái vật kia bắn ra quá nhiều khiến bụng cậu phồng lên một độ cong gợϊ ɖụ©. Thiếu niên giống như bị quái vật đánh dấu lãnh thổ, cơ thể xơ lụi mất đi sức giãy dụa.

Không khí tràn ngập mùi vị tìиɧ ɖu͙©, dây leo không còn cử động nữa nhưng vẫn không nhổ ra khỏi nhục huyệt, mà treo tay chân Đường Đường trên không, chậm rãi trượt ra ngoài siêu thị.

“…” Không khí lạnh lẽo khiến Đường Đường bừng tỉnh. Cậu ngẩng đầu lên, hoảng sợ trợn tròn mắt nhìn sương mù màu xanh lục đang phủ khắp siêu thị. Dây leo treo cậu lên cao, sau đó trườn đến trước mặt ba người đàn ông kia!

Ba người Lâu Tử Khiêm nhắm nghiền đôi mắt. Cho dù đang ngủ nhưng vẫn không ảnh hưởng đến khí chất bất phàm của bọn họ. Đường Đường bị treo trên không trung, bất giác nín thở.

Nó định làm gì?

Thẩm Vận nhắm mắt, ngón tay khẽ động, dây leo phân ra thành xúc tua mở khóa quần của Lâu Tử Khiên cùng Văn Tông, dây lưng rơi lạch cạch xuống đất.

Dị năng giả có thị lực siêu phàm, hai cầm thú này đang nhắm mắt giả bộ ngủ, còn trên thực tế từ lúc thiếu niên ra ngoài đã nhìn cậu bằng ánh mắt tà ác như sói đói. Khi ngửi thấy hương thơm ngọt ngào hơi lạnh lẽo trên cơ thể da^ʍ mị của cậu, vật dưới háng càng ngẩng cao đầu.