Cưỡng Bách Động Dục

Chương 2: Cao H

Nữ nhân này so với hắn tưởng tượng còn muốn dâʍ đãиɠ hơn, bất quá, loại phản ứng này cũng thật đáng yêu.

Đáng yêu đến mức làm người ta muốn đem cô ấn trên mặt đất, xé rách quần áo cô, đem mỗi một tao động trên người cô đều dùng dươиɠ ѵậŧ thao lạn, tốt nhất là có thể thao đến khóc ra tiếng.

Chỗ bọn họ ngồi là vị trí không người nào chú ý tới.

Lâm Thần cúi đầu nhìn dương cụ dưới đũng quần mình đã đỉnh cao, động tác tay lại càng thêm làm càn một ít.

Tay nam nhân rốt cuộc không hề thỏa mãn với việc cách qυầи ɭóŧ đùa bỡn.

Cố Y Y bị hắn cường ngạnh bẻ hai chân ra, sau khi dùng sức lực nhu nhược của mình phản kháng không có kết quả, một bên ở trong lòng mặc niệm bản thân là bị cưỡng bách, một bên lại ẩn ẩn hy vọng sự tình mà cô vẫn luôn chờ mong phát sinh.

Qυầи ɭóŧ bị kéo ra.

Nếu bây giờ có người ghé vào dưới bàn nhìn tới, có thể thấy ngoài tiểu huyệt cô lộ ở bên ngoài.

Ngón tay ấm áp của nam nhân rốt cuộc không có vật ngăn cách, trực tiếp chạm vào hạ thể Cố Y Y, tiểu tao bức ướt dầm dề, dễ như trở bàn tay là có thể men theo miệng âʍ ɦộ ướt hoạt cắm vào, nhưng Lâm Thần cũng không có làm như vậy.

Hắn dùng ngón tay linh hoạt mà đẩy ra hai mảnh môi âʍ ɦộ của cô, vuốt ve khe hở ở giữa, tìm được âm đế, dùng sức mà ấn xuống.

Không cần a a a a!

Đáy lòng Cố Y Y liều mạng thét chói tai.

Tiểu huyệt cô bị hắn sờ đến, so với cảm giác dùng tay mình là hoàn toàn không giống nhau, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến đại não có chút say. Môi âʍ ɦộ bị đẩy ra, tao thủy đều bị một tay nam nhân sờ soạng, cô có thể nghe thấy tiếng nước phía dưới. Âm đế, không cần, không cần ấn nơi đó, thật sảng, muốn chết, sướиɠ đến muốn chết.

Gắt gao banh thân thể của mình, Cố Y Y đều muốn không quan tâm bản thân đang ở phòng học, làm càn mà lớn tiếng kêu lên.

Sao lại có thể như vậy?

Không cần lại đùa bỡn tiểu huyệt cô.

Ngón tay kia, không chỉ ấn âm đế, còn đè ở bên trên mà nghiền nát đảo quanh, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh Cố Y Y mang đến kɧoáı ©ảʍ không ngừng.

Hiện tại cả người Cố Y Y đều phát run, ngay cả xương sống cũng đều bởi vì kɧoáı ©ảʍ cực hạn mà trở nên tê dại làm cô có chút thất thần, nếu không phải từ nhỏ cô đã dưỡng thành lực tự khống chế cực cao, nói không chừng đã sướиɠ tới kêu thành tiếng.

Nam nhân không ngừng liên tục dâʍ ɭσạи viên âm đế kia.

Tiểu huyệt khẩu đã bị hắn chơi đến dâʍ ŧᏂủy̠ lênh láng, còn có không ít nước da^ʍ chảy theo kẽ mông lưu trên ghế, hoặc là tích trên mặt đất.

Nước nhiều, tiểu tao hóa bị chơi nhất định là sảng đến không được.

Cố Y Y càng nhẫn nại, Lâm Thần càng muốn nhìn thấy bộ dáng cô khống chế không được, bị mình chơi đến cao trào.

“Huyệt da^ʍ cũng thật nhiều nước, đã bị bao nhiêu căn dươиɠ ѵậŧ chơi qua rồi?”

Cô chưa từng bị dươиɠ ѵậŧ chơi qua, ngay cả dươиɠ ѵậŧ cũng chưa từng thấy, dâʍ ŧᏂủy̠ nhiều cũng là trời sinh, cô không phải tao hóa, không phải như thế.

Cô không phải tao hóa thiếu thao.

“Ngô ngô…”

Nghĩ đến bị hắn dùng từ ngữ sắc tình da^ʍ mĩ nhục nhã, Cố Y Y không thể nhẫn nại được nữa. Kɧoáı ©ảʍ kịch liệt từ trong thân thể dâng lên, cô gắt gao bắt lấy sách vở trong tay, chôn đầu, hạ thể vô pháp tự khống chế mà co rút.

Đi ra a a a… Cao trào… Cô bị người dùng ngón tay ở trong phòng học chơi tới cao trào… Thật sướиɠ … Tiểu huyệt thoải mái đến muốn tè ra quần… Muốn chết… Ngón tay nam nhân sao lại có thể sướиɠ như vậy …

Nước thật nhiều.

Lâm Thần ở trên váy Cố Y Y xoa xoa bàn tay dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của mình, lại làm như có ý tốt mà đem qυầи ɭóŧ cùng váy của cô kéo về chỗ cũ.

Cô sắp không được rồi.

Mãi cho đến khi Lâm Thần giúp cô mặc váy xong, Cố Y Y cũng chưa thể từ cao trào phục hồi tinh thần lại.

Tự mình chơi so với bị nam nhân chơi, hoàn toàn là hai cấp bậc kɧoáı ©ảʍ khác nhau, huống chi thời gian gần đây cô cũng chưa có đạt tới cao trào lần nào.

Trước kia thời điểm tự mình thủ da^ʍ cũng không phải là chưa từng nghĩ đến cốt truyện như vậy.

“Y Y, thân thể không thoải mái có muốn đi phòng y tế xem một chút hay không?”

Thân thể Cố Y Y cương cứng, cô đương nhiên biết ý xấu Lâm Thần, cho dù cô đã sảng tới như vậy rồi, nhưng vẫn có thể biết được, nam nhân này cũng là người dâʍ ɭσạи tội ác tày trời, là người xấu.

Lại nói tiếp, khiêu đản trong tiểu huyệt cô hình như cũng không bị phát hiện, hắn cũng chưa đem ngón tay cắm vào.

Nghĩ đến đây, Cố Y Y thật ra lại thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Chờ khóa học kết thúc, cô liền lập tức rời khỏi phòng học, phía trước là vực sâu, cô nhất định không thể, không thể bước vào.

“Ong ong ong.”

Di động nhỏ giọng chấn động vài cái.

Cố Y Y mở WeChat ra, ánh mắt đầu tiên liền thấy tin nhắn trên cùng Lâm Thần gửi tới: “Mang theo khiêu đản đi học, tiểu tao hóa, nếu không muốn những người khác biết việc này, hết tiết ở lại phòng học.”

“Cậu.”

“Tôi thế nào? Cậu không phải tiểu tao hóa ban nãy, chỉ cần sờ hai cái, huyệt da^ʍ liền phun dâʍ ŧᏂủy̠ đầy tay tôi sao?”

Cố Y Y muốn phản bác, nhưng cố tình chỉ cần nhìn tin nhắn da^ʍ tục kia, tiểu huyệt cô lại nhịn không được mà bắt đầu phát ngứa.

“Cậu không biết xấu hổ!” Này đã là câu mắng thô tục nhất mà cô có thể mắng ra.

Lâm Thần dùng bàn tay chống cằm, nghiền ngẫm nhìn chằm chằm Cố Y Y tựa ở ven tường, cô nhìn thì như phản kháng, trên thực tế lại theo bản năng mà phối hợp với hành vi của hắn. Nếu là chán ghét, hoàn toàn không cần phải để ý tới tin nhắn của hắn, kết quả, cô còn dùng bộ dáng thẹn thùng như vậy nói lời mắng chửi người.

“Tôi đâu có ở phòng học lộ ra tiểu huyệt cho nam nhân chơi, cậu mới không biết xấu hổ.”