Đàm Ngụy Ngang vẫn đang lau cổ áo sơ mi, bỗng nhiên đẩy nhẹ cúc áo Nguyễn Tương ra. Trông thấy những dấu hôn dày đặc trên xương quai xanh của cô, ánh mắt anh chợt tăm tối, lộ ra mùi nguy hiểm.
Năm ngón tay dài thâm nhập vào trong nội y, bóp mạnh khiến thịt mềm như dương chi bạch ngọc tràn đầy qua kẽ tay, khẽ run rẩy.
“A! Đàm tổng, sao anh lại... Không nên...”
Nguyễn Tương trơ mắt nhìn bàn tay lớn của cấp trên luồn vào áσ ɭóŧ mình, ngang nhiên nắm lấy bầu ngực, cô hoảng sợ cùng túng quẫn, muốn đẩy Đàm Ngụy Ngang ra những bị anh đẩy sang bên cạnh.
Nguyễn Tương vốn đang đứng dựa vào chân tường, lần này bị Đàm Ngụy Ngang giam cầm chặt chẽ trong một góc tường, không tìm được một kẽ hở chạy thoát.
Giờ phút này, mùi nước hoa như có như không trên người Đàm Ngụy Ngang chợt bao phủ lên chóp mũi Nguyễn Tương.
Là mùi hương mang cảm giác xâm lược rất mạnh của đàn ông.
Đàm Ngụy Ngang không nói lời nào, bàn tay nắm chặt lấy bầu vυ' no tròn của cô, chiếc áo sơ mi đã sớm bật ra vài cúc, luồng thịt vốn căng phồng bên trong nảy ra ngoài, bị Đàm Ngụy Ngang nắm lấy đùa giỡn.
Áo ngực bị kéo sang một bên, hơn nửa luồng thịt cùng hạt đậu đỏ bừng đều bại lộ ra ngoài không khí.
“Đàm tổng, không thể! Ưʍ...”
Đầṳ ѵú mẫn cảm bị móng tay Đàm tổng sượt qua, trong thoáng chốc đã cương cứng, mà bên dưới cô cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ co rút từng trận, trào ra mật dịch.
Cánh tay còn lại của Đàm Ngụy Ngang không biết vòng sau lưng cô từ bao giờ, chậm rãi cởi móc áo ngực. Chiếc áσ ɭóŧ treo lỏng lẻo trước ngực Nguyễn Tương, cả người cô giống như một quả vải được lột sạch lớp thô ráp, phần thịt tròn trịa thơm mát lộ ra ngoài, càng tiện cho anh chà đạp.
Đàm Ngụy Ngang không kéo áo ngực cô rơi xuống đất mà đẩy lên cao, tựa như muốn che khuất những dấu hôn đầy chướng mắt trên xương quai xanh cô.
Ánh mắt nóng bỏng của người đàn ông nhìn chằm chằm vào luồng thịt nặng trĩu trước mắt. Bỗng nhiên anh cúi đầu há miệng ngậm lấy ngực bên phải, trước tiên nặng nề liếʍ mυ'ŧ, sau đó mới dùng đầu lưỡi kí©ɧ ŧɧí©ɧ hạt đậu bên trên, bú ɭϊếʍ xung quanh.
Nguyễn Tương quả thực không dám tin những chuyện đang xảy ra. Cấp trên đang bú ɭϊếʍ bầu ngực sưng đỏ của cô như một đứa bé, luồng thịt cao ngất vì Đàm Ngụy Ngang liếʍ mυ'ŧ mà căng hơn một vòng.
Cánh tay còn lại của người đàn ông cũng không chịu vắng vẻ, bàn tay tùy ý nắn bóp ngực lớn bên trái, trên da thịt thơm mềm nhất thời xuất hiện những dấu tay đỏ ửng.
“Đàm tổng... không nên như vậy... Không được!”
“Sao nào, đã dâʍ đãиɠ thành dạng này còn nói không muốn? Hôm qua bị ai chơi bầm tím như vậy? Hửm? Không nhìn ra em lại lẳиɠ ɭơ đến thế.”
Bàn tay lớn thâm nhập xuống dưới váy Nguyễn Tương, cách lớp qυầи ɭóŧ tơ tằm ma sát huyệt nhỏ. Khe huyệt đã sớm chảy ra mật dịch, hiện giờ thấm đẫm qυầи ɭóŧ mềm mịn.
Nguyễn Tương lúng túng nghiêng mặt sang nơi khác, không dám nhìn thẳng vào Đàm tổng.
Đàm Ngụy Ngang nhìn khuôn mặt nhỏ đang ngượng ngùng, thế nhưng vẫn cố tỏ vẻ quật cường, côn ŧᏂịŧ dưới háng phồng lên không ít, bàn tay gia tăng cường độ đè nắn hoa huyệt của Nguyễn Tương.
“Chậc, nhiều nước thật, da^ʍ phụ nợ thao!”
Đàm Ngụy Ngang nói xong vùi mặt vào khe ngực cô, hàm răng cắn gặm da thịt thơm mềm, một bàn tay khác nắm chặt lấy một bên vυ'.
“Ưmm... đừng... Đàm tổng.... Cầu xin anh!”
Hôm nay Nguyễn Tương mặc đồng phục công sở, chân váy bó sát bên dưới bị anh vén lên tận eo, cúi đầu xuống là nhìn thấy bàn tay Đàm Ngụy Ngang đang ngang nhiên ma sát giữa bắp đùi cô.
Hoa huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mấp máy giống như một vỏ trai bằng thịt mềm, có điều vỏ trai chỉ nhả ra cát, còn cô thì phun mật dịch. Đàm Ngụy Ngang kéo qυầи ɭóŧ tơ tằm xuống tận bắp đùi, ngón tay nhỏ mau chóng cắm vào trong tiểu huyệt ướt đẫm của Nguyễn Tương.
Thật chặt! Ngón tay Đàm Ngụy Ngang bị kẹp cứng!
“Hừ!”
Đàm tổng khó chịu khẽ rên một tiếng, ánh mắt đỏ rực, hung khí giữa hai chân càng sưng to, dường như sắp bùng nổ.
“Ngoan, đến giúp tôi. Chỉ cần giúp tôi phun ra, tôi sẽ không làm em!”
Đàm Ngụy Ngang ma sát gậy thịt lên bụng Nguyễn Tương, thấp giọng dụ dỗ bên tai cô.
Nguyễn Tương vừa kính trọng vừa e sợ Đàm Ngụy Ngang, kính trọng anh tuổi trẻ đã ngồi lên vị trí cao, nhưng càng sợ hãi thủ đoạn tuyệt tình của anh. Chỉ cần Đàm Ngụy Ngang nói một câu cũng đủ công việc không dễ gì ứng được của cô bay theo chiều gió.
Cô cuối cùng vẫn gật đầu, kỳ thực cũng không còn lựa chọn nào khác.
Đàm Ngụy Ngang bật cười, ấn đầu Nguyễn Tương xuống, vốn muốn cô ngồi trên đất, ai ngờ Nguyễn Tương nhỏ yếu bị ấn mất thăng bằng, quỳ hẳn xuống nền đất.
Đàm Ngụy Ngang thấy vậy kéo khóa quần, móc từ trong qυầи ɭóŧ ra một côn ŧᏂịŧ thô dài.
Bốp!
Côn ŧᏂịŧ tím hồng đánh lên khuôn mặt nhỏ của Nguyễn Tương. Qυყ đầυ mang theo mùi tanh nhàn nhạt, tách đi không ít nước hoa đang quẩn quanh chóp mũi Nguyễn Tương.
Thứ đồ này thật dài… Dường như còn dài hơn Trần Thạc. Nguyễn Tương nghĩ đến đây đỏ bừng mặt, luống cuống không biết làm gì.
“Bé ngoan, cầm lấy nó, mau làm thân với nó.”
Giọng nói Đàm Ngụy Ngang chậm rãi từ tính, mang theo sự tẩy não cực hạn, Nguyễn Tương không tự chủ cũng làm theo.
Bàn tay nhỏ mềm mại chạm lên côn ŧᏂịŧ tím thô cứng kia, móng tay hồng phấn không cẩn thận sượt qua túi tinh yếu ớt, Đàm Ngụy Ngang thoải mái khẽ than một tiếng.
“Đúng, ừm chính là như vậy. Làm tốt lắm, bảo bối, mau liếʍ nó.”
Nguyễn Tương duỗi đầu lưỡi mềm ra thăm dò mắt ngựa, tưa lưỡi hơi ráp ma sát lên qυყ đầυ khiến người đàn ông nặng nề thở dốc.
“Giỏi lắm, chính là vậy, há miệng ra ngậm lấy nó.”
Nguyễn Tương há miệng anh đào nhỏ nhắn, khoang miệng miễn cưỡng chỉ ngậm được hết qυყ đầυ, ngậm sâu hơn nữa thì bị tắc đầy.
Đàm Ngụy Ngang được khoang miệng nóng ướt ngậm chặt, hưng phấn cử động eo, dươиɠ ѵậŧ lớn bỗng cắm sâu vào trong, lấp đầy miệng Nguyễn Tương.
“Hức... ưmm...”
Nguyễn Tương khó chịu nghẹn ngào, tiếng rên chui vào tai Đàm Ngụy Ngang đang chìm đắm trong du͙© vọиɠ lại mang kɧoáı ©ảʍ bị làm nhục. Anh vẫn muốn thoải mái hơn nữa, bàn tay giữ chặt đầu Nguyễn Tương, thắt lưng nặng nề đẩy sâu vào cuống họng cô.
Côn ŧᏂịŧ lớn chợt đâm sâu vào cuống họng yếu ớt, Nguyễn Tương cảm thấy buồn nôn, đầu lưỡi muốn đẩy gậy thịt của Đàm Ngụy Ngang ra ngoài, có điều giống như đang liếʍ mυ'ŧ lấy lòng Đàm tổng.
“Quả là yêu tinh, học một biết mười!”
Đàm Ngụy Ngang nói xong, không cho Nguyễn Tương cơ hội phản kháng đã mạnh mẽ đưa đẩy thắt lưng, côn ŧᏂịŧ ra vào liên tục trong miệng Nguyễn Tương, túi tinh đánh lên cằm cô giống như không cam lòng, muốn chui hẳn vào trong khoảng miệng ấm nóng.
Miệng trên bị Đàm tổng thao lộng, miệng dưới cũng đang chảy nước róc rách. Dâʍ ŧᏂủy̠ dọc theo bắp đùi, chảy xuống đầu gối đang quỳ trên đất của cô.
Đàm Ngụy Ngang nhổ côn ŧᏂịŧ ra, đầu lưỡi Nguyễn Tương vô tình liếʍ qua qυყ đầυ khiến anh hưng phấn hừ nhẹ. Đàm tổng không nhịn được nữa, xách người Nguyễn Tương lên, ép cô dựa lưng vào bức tường, kéo một bắp chân trắng nõn lên, nắm cổ chân dán sát hông mình.
Phốc một tiếng, côn ŧᏂịŧ tím đỏ không báo trước cắm sâu vào trong tiểu huyệt chảy đầy mật dịch của cô.