Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1517: Anh nghĩ đến em

"Dương ca, Cát Hân Dao hôm nay đến ngày, em đưa cô ấy về phòng, vào nhà vệ sinh." Sau khi ra khỏi nhà ăn, Tất hải nói với Dương Minh.

"Ồ, vậy cùng đi đi, tôi cũng muốn đi vệ sinh." Dương Minh nghe xong có chút bần cùng, sau đó nói.

Nếu Dương Minh và Tất Hải đã muốn về phòng xem xem thì Tiểu Vương và Tiểu Nhiên cũng không có dị nghị gì, cùng nhau đi về phía khu biệt thự.

Sau khi Trương Khai Viễn thấy Dương Minh rời đi, cũng không còn lòng dạ nào mà ngồi ở đây uống rượu nữa.Cùng mấy người bạn nói vài câu rằng tửu lượng của mình không tốt muốn về phòng nghỉ ngơi 1 lúc, đến tối cùng nhau đánh bài.

Trên cơ bản mọi người đều biết Trương Khai Viễn sau khi bị người ta làm cho mất mặt như vậy, tâm tình không thoải mái, có thể cố gắng ngồi ở đây là không tồi rồi.Dương Minh còn chưa đi, Trương Khai Viễn tự nhiên không thể yếu đuối mà bỏ đi trước được, mà Dương Minh đã rời đi rồi thì Trương Khai Viễn tất nhiên là không cần thiết ngồi lại ở đây nữa.Chuyện này mọi người hiểu rất rõ.

Sau khi Dương Minh và mọi người rời đi, Trương Khai Viễn âm thầm đi theo ở phía sau, phát hiện bọn họ cùng nhau đi về phía biệt thự, hiển nhiên là muốn về phòng rồi.Trương Khai Viễn liền lo lắng, bọn này tối không ra ngoài vui chơi sao, đi về phòng làm cái gì chứ?

Khu nghỉ dưỡng này có rất nhiều trò chơi giải trí, có sàn nhảy, có Karaoke, có bể bơi, có phòng chơi Bowl-ing…Buổi tối mọi người đa số đều đi đến chơi ở những chỗ này, không có mấy người đi về phòng luôn cả.

Có lẽ bọn họ về phòng thay quần áo, Trương Khai Viễn tự an ủi mình như vậy.

Trương Khai Viễn cũng về phòng nữa mà tìm 1 chỗ có thể dấu mình ở bên ngoài cửa khu biệt thự, tìm 1 chỗ nấp quyết định chờ ở đây.

Lúc đi lên tầng còn tốt 1 chút, vào đến phòng Dương Minh liền cảm thấy không khí có chút cổ quái.Mình và Kinh Tiểu Lộ tự nhiên lại ở chung 1 phòng!Lúc trước khi đi lấy chìa khóa phòng, bởi vì Tất Hải đi lấy hộ nên Dương Minh cũng không để ý, cũng không nghĩ ngợi gì.Lúc đi vào phòng cũng rất tự nhiên mà vào, đợi sau khi đóng cửa rồi mới cảm thấy có gì đó không đúng.

Mình và Kinh Tiểu Lộ đêm này phải ở chung 1 phòng rồi?

Tuy phòng là phòng đôi có 2 giường, nhưng không khí ít nhiều cũng có chút ám muội.

Kinh Tiểu Lộ cũng cảm nhận thấy được điểm này, không biết là vì điều hòa trong phòng quá nóng hay là vì nguyên nhân nào khác, vừa vào phòng mặt đã đỏ hồng lên.

Bình tĩnh, Kinh Tiểu Lộ nhất định phải bình tĩnh a.Kinh Tiểu Lộ chỉ cảm thấy mặt nóng bừng như phát sốt, nên phải tự nhắc nhở mình.Lúc trước khi đi lừa mấy thằng dại gái, lúc đi vào nhà nghỉ mình cũng không có cái cảm giác này, không cần biết nguy hiểm thế nào mình vẫn có cách chạy thoát mà không bị tổn hại gì…

Hơn nữa lần này, Dương Minh cũng sẽ không làm gì mình, mình còn khẩn trương cái gì? Cho dù là Dương Minh có làm gì mình đi nữa thì đây cũng không phải là điều mà mình vẫn chờ đợi sao? Mình còn phải lo lắng bất an cái gì?

Nhưng càng như vậy, Kinh Tiểu Lộ lại càng khẩn trương, ngay cả hô hấp cũng trở nên gấp gáp lên.

Cảm nhận được sự khác thường của Kinh Tiểu Lộ, Dương Minh cũng không nhịn được mà nhìn nàng 1 cái: "Tiểu Lộ, em sao vậy? Nhìn như là rất nóng? Có cần cởϊ áσ ra không?"

"Hả." Kinh Tiểu Lộ nghe câu nói của Dương Minh liền kinh ngạc, mặt lại càng đỏ hơn.lắp bắp nói: "Cái…cái gì…Cởϊ áσ luôn bây giờ?"

Kinh Tiểu Lộ không ngờ nghĩ cái gì cái đó liền đến, vừa vào phòng đã muốn cởϊ qυầи áo lên giường sao? Nhưng mà…nhưng mà mình vẫn chưa có chuẩn bị mà.

"Chẳng lẽ em không cảm thấy nóng?" Dương Minh cổ quái liếc Kinh Tiểu Lộ 1 cái, không biết vì sao mà nàng lại khẩn trương như vậy: "Ở trong phòng, mặc áo khoác làm gì?"

"A…Áo khoác à…Ờ…" Kinh Tiểu Lộ khẩn trương cẩn thận thở nhẹ ra 1 hơi, nhưng vẫn có chút thất vọng, chỉ cởϊ áσ khoác thôi sao? Không phải là cởi hết ra à?

Nghĩ đến đây Kinh Tiểu Lộ liền cởϊ áσ khoác ra, tiện tay vứt lên trên giường, trong lòng lại bắt đầu liên tưởng, là Dương Minh muốn ám thị mình, hay là muốn thăm dò mình đây?

Nếu là mình cởi hết ra rồi, thì hắn sẽ thuận nước đẩy thuyền? Nếu là mình chỉ cởϊ áσ ngoài thì cũng không có gì không ổn…

Nghĩ đến đây Kinh Tiểu Lộ vừa tức giận vừa lo lắng, có phải gan của mình nhỏ quá không? Đây là cơ hội ngàn năm khó gặp a, mình và Dương Minh ở cùng 1 phòng, sau này muốn có cơ hội như vậy cũng rất khó, chẳng lẽ lại có thể làm việc này giữa ban ngày ở trong văn phòng sao?

Mà buổi tối mình lại mình cũng không có cơ hội 1 mình tiếp xúc với Dương Minh.

"Đương nhiên là cởϊ áσ ngoài rồi, chẳng lẽ em muốn cởi hết sao?" Dương Minh cảm thấy hành động của Kinh Tiểu Lộ rất là quái dị, nên buột miệng nói đùa 1 câu.Nhưng sau khi nói xong Dương Minh liền cảm thấy không ổn rồi, hắn cũng biết vì sao mà Hlt lại có hành động quái dị vừa rồi.

Đây là Kinh Tiểu Lộ hiểu nhầm rồi, cho rằng mình muốn nàng cởi hết quần áo ra đây.Nghĩ đến đây Dương Minh cũng thầm chửi mình khốn nạn, chuyện này chỉ có thế thôi vậy mà sau đó mình còn nói đùa như vậy, đây không phải là tự mua dây buộc mình sao?

Dương Minh vốn cho rằng Kinh Tiểu Lộ sẽ tức giận hoăc là càng xấu hổ hơn, nhưng cũng không ngờ Kinh Tiểu Lộ nghe Dương Minh nói xong, cũng không có trả lời ngay, mà trong lòng thầm nghĩ xem Dương Minh nói đùa như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ là Dương Minh lúc nãy thăm dò mình không được, lại thăm dò 1 lần nữa sao?

Nhưng mà, cuối cùng có đúng là như vậy hay không? Kinh Tiểu Lộ cũng không dám xác định, chẳng lẽ lại đi hỏi Dương Minh, có phải anh đang thăm dò em không? Vậy sẽ biến thành chuyện gì đây?

Kinh Tiểu Lộ còn đang buồn bã vì lúc nãy đã bỏ qua 1 cơ hội, bây giờ cơ hội lại đến rồi, Kinh Tiểu Lộ không muốn dễ dàng mà để tuột mất cơ hội này nữa.Có những lúc, đánh mất cơ hội rồi mới thấy quí trọng, Kinh Tiểu Lộ cũng biết cơ hội như thế này sau này sẽ không thường xuyện mà có được, vì vậy Kinh Tiểu Lộ liền do dự rồi…

Phục tùng theo Dương Minh hay là không đây? Kinh Tiểu Lộ nghiến răng nghiến lợi, tóm lại sớm muộn gì cũng là người của hắn, hay là nghe theo hắn cho xong, tóm lại cũng thế mà thôi.Đêm nay mà không làm thì không biết là chờ đến năm tháng nào, đến lúc đó mình không phải sẽ phải hối hận sao?

Hơn nữa, cho dù đêm nay nghe theo Dương Minh, mình cũng không có gì phải hối hận, vậy mình còn do dự cái gì nữa?

Nghĩ đên đây Kinh Tiểu Lộ vừa định đáp ứng Dương Minh, nhưng lại có chút lo lắng.Mình là con gái a.Tuy rằng mình chủ động theo đuổi Dương Minh, nhưng cũng không thể quá chủ động như vậy chứ? Chủ động quá không phải là thể hiện mình rất tùy tiện sao?

Vậy mình nên làm thế nào đây? Kinh Tiểu Lộ trầm ngâm 1 lúc.Thầm nghĩ, nếu mà là anh ta thăm dò mình, vậy mình cũng thăm dò anh ta 1 chút, trao quyền quyết định cho anh ta, như vậy mình cũng không cần phải ngại ngùng.

Nghĩ đến đây Kinh Tiểu Lộ liền kiều mị ngẩng đầu lên, nhìn Dương Minh, dùng giọng nói đầy mê hồn từng câu từng chữ nói: "Vậy anh muốn em cởi hết? Hay là chỉ cởϊ áσ ngoài thôi?"

"A?" Dương Minh nghe Kinh Tiểu Lộ trả lời xong mà người như hóa đá, hắn lúc trước đã nghĩ tới Kinh Tiểu Lộ sẽ có 2 loại phản ứng, 1 là sẽ nổi trận lôi đình, 1 là sẽ rơi vào trầm mặc không nói gì, mà không ngờ Kinh Tiểu Lộ lại đá quả bóng này sang cho mình, hỏi ngược lại mình 1 câu.

Dương Minh không ngờ chỉ 1 câu nói đùa của mình liền đẩy mình vào tuyệt cảnh.Vào lúc này mình nên nói như thế nào đây? Nói thật, trong vấn để tình cảm Dương Minh là 1 người rất rụt rè, nếu không phải như vậy thì chuyện của hắn và Triệu Oánh đã không ở trong trạng thái như bây giờ.

Vì vậy, vấn đề của Kinh Tiểu Lộ làm cho hắn rất khó xử.Nói là muốn, vậy thì mình quá háo sắc đi thôi, không phải là mình bây giờ không muốn cùng Kinh Tiểu Lộ phát sinh cái gì sao? Chuyến đi Vân Nam lần này vẫn chưa biết như thế nào, mình không muốn Kinh Tiểu Lộ sập bẫy.

Nhưng mà nói không muốn, vậy Kinh Tiểu Lộ có tức giận không? Cảm thấy mình không có hứng thú với nàng?

Việc này đúng là làm Dương Minh đau đầu rồi, Dương Minh tiến thối lưỡng nan, thầm chửi mồm miệng mình sao mà ngu thế việc gì cũng nó ra được.

Thấy dáng vẻ quẫn bách của Dương Minh, Kinh Tiểu Lộ cảm thấy rất buồn cười, thì ra Dương Minh cũng có lúc bị mình hỏi cho á khẩu không nói được gì a.Sớm biết như vậy, lúc Dương Minh nhìn thấy mình trong nhà vệ sinh, mình liền hỏi hắn 1 câu, có muốn xem tiếp không? Có muốn xem tiếp không?