Trò Chơi Thực Tế 18+

Chương 101: Để ta ngắm nhìn nàng thật kỹ (H nhẹ)

Móng vuốt của Plant đè ở trước ngực cô khi nói ra lời thề này, Tô Hình giật giật ngón tay, không kiềm lòng được giơ tay vuốt lông của hắn. Bộ lông sư tử màu vàng kim vừa mềm mại vừa mượt mà như sờ trên tơ lụa, ánh lên tia sáng nhu hòa, tay cô vuốt ve từ chân trước đến cằm hắn, theo bản năng gãi gãi vài cái.

“Hừm…” Âm thanh khò khè khò khè nghe giống như tiếng gầm gừ của mèo, hiện tại hắn nhất định là cảm thấy rất thoải mái.

Tô Hình vuốt ve sư tử vuốt đến nghiện, không chú ý tới sự nguy hiểm chợt lóe lên trong mắt hắn.

“Khò khè khò khè…” Plant nheo mắt lại, thân thể cao lớn thả lỏng đè lên trên người Tô Hình, chiếc đuôi dài mảnh phất phơ vung vẩy ở giữa không trung dường như có chút hưng phấn.

Tô Hình gãi gãi một lúc liền phát hiện ở dưới thân có thứ gì đó cưng cứng cọ cọ vào đầu gối mình, cô suy nghĩ một hồi, động tác trên tay dần chậm lại rồi dừng hẳn, chậm rãi buông tay, nhưng đã quá muộn.

“Sao lại không tiếp tục? Nàng cào ta thật thoải mái.” Đầu lưỡi thô dày của Plant liếʍ bên mặt cô, đồng tử màu vàng hiện lên một chút ý cười.

“Aizz… Tôi nghĩ chúng ta nên đi lên trên…” Tô Hình xấu hổ thu tay lại.

“Belle, tiểu Plant của ta đang kêu gào nói nó muốn nàng.” Kề sát mặt cô, hơi thở Plant thở ra thổi lên vành tai Tô Hình, làn da tinh tế trắng nõn nhanh chóng ửng hồng một mảnh.

“Nhưng mà, hiện tại tôi ăn mặc không tiện…” Tô Hình đang mặc chính là lễ phục, làn váy xòe rộng, eo thắt lại bó sát người, không có Sophia trợ giúp thì một mình cô không thể nào cởi ra được.

“Đơn giản thôi, ta giúp nàng.” Plant vươn ra móng vuốt sắc bén, thật cẩn thận đem lễ phục trên người Tô Hình xé thành vô số mảnh vải vụn, không có lễ phục hoàn chỉnh che chở, thân thể mềm mại nhanh chóng lộ ra ở trước mắt hắn.

“A, ngài xé hỏng nó rồi một lát nữa làm sao tôi có thể đi ra ngoài.” Tô Hình thở phì phì, khuôn mặt tròn tròn bầu bĩnh giống như một chú nhím con đang tức giận, cực kỳ đáng yêu.

Ánh mắt Plant tối lại, giây tiếp theo liền xé rách lớp vải buộc ngực màu trắng ở trước ngực cô, một đôi vυ' no đủ tròn trịa bung ra, hai điểm hồng nhạt run rẩy run rẩy trong không khí.

“A.” Tô Hình kêu lên, đôi tay vội vàng muốn che ngực lại lại bị hắn ngăn cản trước.

“Đừng nhúc nhích, để ta ngắm nhìn nàng thật kỹ.”

Uy áp vô hình phóng ra như mệnh lệnh không thể từ chối, trong khoảnh khắc tay chân Tô Hình nhũn ra, tầm mắt đối phương du ngoạn ở trước ngực cô, nhìn chằm chằm hai đầṳ ѵú. Hô hấp của cô bắt đầu hỗn loạn, ngực phập phồng không ngừng, rõ ràng là động tác hô hấp vô cùng bình thường lại như muốn đem đầṳ ѵú đưa vào trong miệng hắn, mời hắn nhấm nháp.

Bên tai truyền đến tiếng cười nặng nề của hắn, gợi cảm lại khàn khàn, Tô Hình xấu hổ quay mặt đi, yên lặng nhìn về núi vàng cây bạc phía xa xa.

Đầu lưỡi dịu dàng liếʍ lên đầṳ ѵú cô, gai lưỡi mềm mại kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cô nổi da gà, hai chân bị bắt tách ra, nửa người dưới lông xù xù của hắn chen vào, côn ŧᏂịŧ cứng nóng từng chút từng chút một khai mở cánh hoa tìm kiếm lối vào, Tô Hình bị va chạm đến thân thể lắc lư trước sau, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ ưm ưm a a.

“Belle, giúp ta mở nó ra.”

Mệnh lệnh giống như tối hôm qua.

Tô Hình quay mặt đi, trong mắt là một mảnh xuân tình, cô hừ hừ a a nói nhỏ: “Ưm… Ngài nhẹ một chút…”