Trò Chơi Thực Tế 18+

Chương 99: Ngọc Cơ Cao

Hôm nay Tô Hình mặc một bộ lễ phục trễ ngực màu tím nhạt, lễ phục rất đẹp, trên làn váy được thêu những chú bướm màu tím nhẹ nhàng bay múa và còn được điểm xuyến thêm một vài nụ hoa không biết tên. Mái tóc xoăn thành lọn được búi gọn phía sau bằng kẹp thủy tinh màu tím chỉ chừa lại vài sợi tóc mai mềm mại uốn lượn hai bên làm cho gương mặt thêm phần quyến rũ.

Vì tạo hình này mà suýt chút nữa Tô Hình bỏ lỡ bữa sáng, quy củ của lâu đài từ xưa truyền đến nay tương đối khắc nghiệt, một ngày ba bữa có thời gian cố định, bỏ lỡ cũng chỉ có thể chờ bữa ăn tiếp theo.

Tô Hình ngồi lên ghế, bàn ăn trước mặt đã bày biện bữa sáng hoàn hảo, là bánh trứng thịt gà kiểu Pháp cùng với bánh mì và một ly sữa bò, cô cầm lấy dao nĩa ăn thật chậm rãi. Quái vật ở đối diện đã ngồi vào bàn từ trước khi cô đến, đối với việc cô tới muộn cũng không nói gì mà chỉ lo ăn bữa sáng của mình.

Bầu không khí yên lặng chỉ còn lại tiếng vang leng keng của dao nĩa chạm vào nhau, Tô Hình ăn thong thả ung dung, quái vật ở đối diện dùng tốc độ gió cuốn mây tan ăn hết cả mâm đồ ăn đồ ăn. Cô không khỏi ngẩng đầu nhìn hắn một cái, đầu lưỡi màu đỏ thô dày giống như loài mèo liếʍ sữa bò trong ly, sau khi uống xong còn mang vẻ mặt thỏa mãn liếʍ liếʍ móng vuốt dùng để rửa mặt.

Tô Hình không nhịn được cong khóe môi, điểm này lại rất giống những chú mèo đáng yêu nuôi trong nhà.

“Vết thương của nàng đã khá hơn chút nào chưa?”

Quái vật rửa mặt xong liền ngồi xổm ở trên ghế, đồng tử màu vàng hung ác dần hiện ra một tia sáng dịu dàng.

“Đã ổn rồi, thuốc mỡ ngài đưa hiệu quả rất tốt, là mua ở nơi nào vậy?” Tô Hình cảm thấy rất hứng thú đối với hộp thuốc mỡ này, nếu có thể tìm mua được thì trạm nghỉ số 3 của cô sẽ có thêm một sự bảo vệ.

“Đây là phép màu duy nhất mà nữ thần rừng sâu để lại, chúng ta gọi nó là Ngọc Cơ Cao, cho dù miệng vết thương có sâu đến thế nào thì khi bôi nó lên đều có thể nhanh chóng khép lại, là di vật mẫu thân để lại cho ta.” Dường như quái vật đang nhớ lại ký ức khi còn nhỏ, trong ánh mắt hơi lộ ra một chút đau thương.

“Là vậy sao, đồ vật quý giá như vậy đối với ngài mà nói nhất định rất quan trọng, lát nữa tôi về phòng sẽ đem nó trả lại cho ngài.” Tô Hình không nghĩ tới hộp thuốc mỡ kia có lai lịch lợi hại như vậy. Tối hôm qua hắn nhẹ nhàng ném cho cô, cô còn tưởng rằng chỉ là một loại thuốc mỡ bình thường.

“Tặng cho nàng, nàng phải bảo quản cho thật tốt, hộp thuốc mỡ này có thể tùy ý sử dụng, đợi lát nữa ta sẽ gọi Oliver đến đưa một cái vòng cổ cho nàng, vòng cổ có mặt dây rỗng, nàng cứ lấy một ít bỏ vào đi, sau này trong bất cứ tình huống nào cũng có thể sử dụng được.” Hành vi của quái vật khá hào phóng, điều này làm Tô Hình lại tăng thêm vài phần hảo cảm với hắn.

“Cảm ơn, tôi còn chưa biết tên của ngài?”

“Nàng cứ gọi ta là Plant, ăn xong chưa?”

“Vâng, tôi đã ăn no.”

“Ăn no liền đi cùng ta đến một chỗ.”

“…Được.”

Còn tưởng rằng hắn sẽ đưa cô trở về phòng tiến hành chuyện mà tối hôm qua chưa có hoàn thành, nhưng mà Tô Hình nghĩ sai rồi, hắn dẫn cô đến một tầng hầm bí mật sâu trong lâu đài. Men theo bậc thềm đá tối tăm hình xoắn ốc mà đi xuống, gạch làm từ đá xây thành vách tường, cứ cách một khoảng liền sẽ có một chiếc giá cắm nến bằng bạc dùng để chiếu sáng.

Tô Hình bước từng bước một theo sát ở phía sau Plant, đi một hồi lâu mới đến nơi, đường đi ở tầng hầm vừa dài vừa u tối, giống như Động Bàn Tơ đi mãi không hết. Mỗi khi gặp được một cái cửa động liền xuất hiện rất nhiều lối rẽ, nếu không có Plant dẫn đường nhất định sẽ bị lạc ở chỗ này, nhận thức được việc này, cô càng đi theo sát bước chân của hắn, tuyệt đối không để cho hắn biến mất khỏi tầm nhìn của mình.