Trò Chơi Thực Tế 18+

Chương 10: Bọn ác quỷ này nam nữ đều ăn

Sột sột soạt soạt âm thanh quanh quẩn bên tai càng lúc càng gần, ánh sáng từ đèn pin chiếu rọi cũng không biết có đủ để chống lại được hay không.

Tay trái Chu Tử Úc nắm chặt hổ phù, đôi mắt nhìn chằm chằm đồng hồ, nhanh nhanh, chỉ còn vài phút nữa liền có thể lấy ra hổ phù, đến lúc đó bọn họ sẽ được an toàn!

Thời gian trôi qua thật chậm, thật chậm, ai cũng đều không đoán được một giây sau sẽ xảy ra chuyện gì, trong lòng Chu Tử Úc cầu nguyện ngàn vạn lần đừng xuất hiện việc ngoài ý muốn. Nhưng mà hiện thực luôn luôn thích trêu người, việc ngoài ý muốn vẫn xảy ra.

Hàn Linh Nhi nằm dưới thân không biết từ khi nào đã không còn rêи ɾỉ, trong phòng im lặng một cách kỳ lạ, mọi âm thanh đều biến mất.

Chu Tử Úc căng thẳng, hầu kết lăn lộn, anh khẽ gọi:

“Hàn Linh Nhi?”

Đường cong thon thả trên chiếc lưng đang đưa về phía anh cứng còng như một khối thi thể, tiểu huyệt Hàn Linh Nhi đã lạnh như một cái động băng, côn ŧᏂịŧ anh bị đông đến muốn mất đi cảm giác.

“Hàn Linh Nhi?”

Chu Tử Úc lớn tiếng hơn, gọi tên cô lại lần nữa, lần này đối phương phản ứng lại, chỉ thấy cái ót Hàn Linh Nhi thay đổi 180°, dưới mái tóc đen dày, một khuôn mặt quỷ dữ tợn, vô cùng đáng sợ từng chút, từng chút lộ ra.

“A!”

Tuy là một người đàn ông 1 mét 8 cũng sợ tới mức hồn bay phách lạc, mặt Chu Tử Úc trắng bệch, trong lòng thầm mắng xui xẻo, Hàn Linh Nhi sao lại bị quỷ bám vào người lần nữa!

“Hàn Linh Nhi, em tỉnh táo lại một chút, còn có hai phút, em cố gắng kiên trì 2 phút nữa!”

Đôi mắt Hàn Linh Nhi nhắm chặt, gương mặt xanh mét nổi đầy gân xanh, miệng cô bỗng chốc mở to, tựa như bị một sức mạnh vô hình kéo căng ra thành một hình tròn. Từng luồng khí đen dày đặc từ khoang miệng trào ra, trong làn khói đen thoắt ẩn thoắt hiện một cái dươиɠ ѵậŧ chảy đầy máu tươi đang thò qυყ đầυ ra.

Chu Tử Úc bị một màn trước mắt dọa đến da đầu tê dại, anh nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ đầy máu kia đang dài ra, tình huống này nếu không phải côn ŧᏂịŧ đang bị tiểu huyệt đông cứng không có cách nào co rút lại, anh chắc chắn mình sẽ lập tức mềm xuống.

Khóe mắt liếc nhìn đồng hồ lần nữa, còn lại mười giây đếm ngược, mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn…

Khi đếm đến bốn, dươиɠ ѵậŧ máu kia đã trường lên trên bờ vai của anh, cách khuôn mặt chỉ kém một centimet.

Mùi hư thối, tanh hôi xông vào mũi, Chu Tử Úc cố nén ghê tởm đếm ba giây cuối cùng.

Tam!

Nhị!

Một!

Tay trái kích động muốn lấy hổ phù trong quần ra, nhưng chuyện khiến người ta tuyệt vọng đã xảy ra! Bởi vì nhiệt độ không khí cực thấp, khiến cho tay trái cứng đờ không nghe theo sự điều khiển của anh.

Lúc này, dươиɠ ѵậŧ máu kia đã trường từ phía sau lưng chui vào quần tây của anh, Chu Tử Úc khóc không ra nước mắt, anh không nghĩ tới thì ra bọn ác quỷ này nam nữ đều ăn, hiện tại nó đang muốn bạo cúc hoa của anh.

Trấn tĩnh trái tim đang kinh hoàng, Chu Tử Úc tập trung tinh thần, cố gắng cử động ngón tay, khi phát hiện cứng đờ không quá nghiêm trọng liền dùng hết sức lực lấy ra hổ phù trong quần.

Phù chú màu hoàng kim vẽ một con hổ lớn sinh động như thật, khi nó tiếp xúc với không khí, trong nháy mắt, ánh sáng vàng rực bắn ra bốn phía. Một con hổ khổng lồ nhảy lên trong không trung, giương nanh múa vuốt từng ngụm từng ngụm cắn xé ác quỷ trong phòng. Ác quỷ đang bám vào người Hàn Linh Nhi bị kim quang chiếu xuống hóa thành một cụm khói đen bỏ chạy, không muốn bị hổ lớn đánh tan thành mây khói.

Trong phòng độ ấm cuối cùng cũng trở về bình thường, thời gian mười phút bảo đảm đủ để cho hai người bọn họ sống sót.

Hàn Linh Nhi từ từ tỉnh lại, mới vừa mở mắt liền thấy được con hổ màu vàng kim lơ lửng trong không trung trên đỉnh đầu, trong lòng cô vui vẻ, biết là Chu Tử Úc sử dụng hổ phù, lòng tràn đầy vui mừng, hận không thể lập tức gả cho anh làm vợ.

Người đàn ông đáng tin cậy như vậy, tìm khắp thiên hạ cũng không thấy người thứ hai, chỉ đáng tiếc là hai người không ở cùng trạm nghỉ, nếu không, gần quan được ban lộc, cô nhất định có thể ăn trọn người đàn ông này.

“Tỉnh? Em không sao chứ?”

Chu Tử Úc giờ này phút này mới thật sự thả lỏng, có hổ phù bảo vệ, truyền hình thực tế kinh dị lần này xem như vượt qua thành công.

“Chu Tử Úc, anh lại cứu em một lần nữa.”

Hàn Linh Nhi muốn xoay người ôm anh, lại bị hạ thể hai người đang kết hợp kiềm chế, cô vặn vẹo mông, kẹp chặt đường đi của côn ŧᏂịŧ, thấp giọng yêu kiều rêи ɾỉ: “Ưm, côn ŧᏂịŧ lớn của anh còn đang ở trong da^ʍ huyệt, hay là, tiếp tục thao em.”

Trải qua một màn vừa rồi, là một người đàn ông đều suýt bị bệnh liệt dương, làm gì còn có tâm trạng thao huyệt, tuy rằng Chu Tử Úc cũng không có lòng muốn làm cô, nhưng ngại quy tắc thi đấu, anh cần phải ở trong cơ thể cô hết 30 phút. Hiện tại nếu anh héo, vậy chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ, dù thế thì mặt mũi đàn ông cũng tuyệt đối không cho phép anh ở trước mặt phụ nữ nói “không được”.

Bang một tiếng, đánh vào mông lớn của Hàn Linh Nhi, Chu Tử Úc cắm một cái thật sâu, ra lệnh: “Kẹp chặt vào.”

Hình ảnh thực tế ảo không gian lập thể bốn chiều hiện rõ nhất cử nhất động Chu Tử Úc cùng Hàn Linh Nhi. Cả nam lẫn nữ “khán giả” đang ngồi quan sát toàn bộ hành trình nguy hiểm vừa rồi, đều cảm thấy may mắn vạn lần rằng mình không có bị chọn tham dự chương trình truyền hình thực tế chủ đề kinh dị, nếu không lấy năng lực bọn họ, tuyệt đối là số mệnh pháo hôi.

Sau khi hóa giải nguy hiểm là một phen hình ảnh nam nữ làʍ t̠ìиɦ đầy da^ʍ mĩ, tất cả mọi người ở đây đối với việc này đã bách độc bất xâm, chỉ có Bùi Tiểu Nhã cùng Tô Hình là mặt đỏ tới mang tai, mắt không biết nên nhìn đi đâu.