“Ưm…”
Kỹ thuật thành thạo rất nhanh khiến cho Hàn Linh Nhi có phản ứng, Chu Tử Úc cởϊ qυầи lót của cô, kéo khóa quần xuống, móc ra côn ŧᏂịŧ xanh tím nửa mềm không cứng, anh cúi đầu nhìn đồng hồ, quét côn ŧᏂịŧ lên dâʍ ŧᏂủy̠ dính nhớp rồi phụt một cái cắm vào tiểu huyệt Hàn Linh Nhi.
“A ——” sống lưng Hàn Linh Nhi giật một cái, sung sướиɠ rêи ɾỉ thành tiếng, “Chu Tử Úc, côn ŧᏂịŧ anh đang cắm vào tiểu huyệt em, Ưm —— cứng quá —— dùng sức cắm em, đâm rách da^ʍ huyệt em đi——”
Chu Tử Úc chậm rãi chuyển động, trong phòng tối đen, ánh sáng đèn pin chỉ có thể chiếu lên một góc nhỏ, bọn họ không thể chạy thoát khỏi sự bao vây của bóng tối, trong hoàn cảnh như vậy, cho dù dưới thân cắm vào tiểu huyệt, anh cũng không dám thả lỏng cảnh giác.
“A a —— sướиɠ quá —— Chu Tử Úc, anh cứng quá, em rất thích anh —— a ——”
Chu Tử Úc kéo rộng đùi cô ra, đem nó tạo thành hình M, trong bóng tối, huyệt động màu đỏ thẫm bị một cây côn ŧᏂịŧ thô như cánh tay trẻ con, qυყ đầυ to bằng quả trứng gà thọc vào, Hàn Linh Nhi bị làm đến mất hồn, hai tay quơ lung tung trên bàn thí nghiệm, không cẩn thận đánh ngã một cái bình trên đó.
Chiếc bình rơi xuống vang lên một tiếng xoảng thật lớn, toàn bộ formalin đựng đầy bên trong chảy trên mặt đất, một mùi gay mũi tràn ngập trong không khí, Chu Tử Úc thầm kêu không xong, cầm lấy đèn pin rọi xuống mặt đất. Một bàn tay người nằm trên mặt đất, anh nhìn bàn tay bị đứt kia, cảm giác bất an trong lòng lại lần nữa mãnh liệt dâng lên, quả nhiên, chỉ vài phút, anh thấy bàn tay kia từ trên mặt đất “Xoạt” một tiếng, lấy ngón tay làm chân, chạy nhanh lẩn vào bóng tối.
Hiện tại, Chu Tử Úc hận không thể bóp chết người phụ nữ này.
“A, Chu Tử Úc, em không phải cố ý…” Hàn Linh Nhi hồng mắt, thu tay nhỏ về, cô vất vả lắm mới ra khỏi tiểu thế giới, cô không muốn chết ở chỗ này.
“Chu Tử Úc, vừa rồi, là thứ gì vậy.” Hàn Linh Nhi sợ hãi rụt rè hỏi.
Tiếp tục động tác thọc vào rút ra tiểu huyệt, Chu Tử Úc không thể dừng lại cũng tuyệt đối không dám dừng lại, anh bóp chặt đùi cô, dùng sức đem toàn bộ côn ŧᏂịŧ thẳng tiến, anh không muốn nói chuyện vì sợ sẽ không nhịn được mà mắng chửi người.
Không được trả lời lại, Hàn Linh Nhi bĩu môi, liền đem việc này cho qua, dù sao chỉ cần làm trong 30 phút, nhiệm vụ hợp tác của bọn họ cũng tính là hoàn thành.
Hàn Linh Nhi sinh ra trong gia đình bần hàn, cha mẹ đều chỉ học đến tiểu học, thật vất vả mới học xong cấp hai liền cùng những người bạn xấu ra vào chốn sa đọa, đàn ông từng nằm trên người cô dùng mười đầu ngón tay đếm cũng không hết. Vì thế, khi rơi vào tiểu thế giới, phát hiện nơi này ăn ngon, xài tốt, mặc đẹp, còn đều là miễn phí, còn cô chỉ cần bán đứng cơ thể để hưởng thụ những thứ này, đối với cô nói, tiểu thế giới chính là thiên đường. Nhưng mà trăm nghĩ, ngàn nghĩ, cô cũng không nghĩ tới mình sẽ bị lựa chọn tham dự truyền hình trực tiếp chủ đề kinh dị, lần này cùng những lần phát sóng trực tiếp lúc trước cô tham gia khác nhau rất lớn, nếu không phải may mắn gặp được cộng sự đáng tin cậy, cô có thể đã sớm chơi xong rồi.
Nghĩ đến cảnh anh hùng cứu mỹ nhân lúc nãy, Hàn Linh Nhi liền sinh ra ái mộ.
Chu Tử Úc không hề biết giờ phút này người phụ nữ dưới thân anh tự mình suy diễn, mà anh chính là quả trứng xui xẻo kia, anh yên lặng mà chú ý bốn phía, dùng mười phần tinh thần để cảm ứng bàn tay đứt kia.
Hổ phù trên người đã dùng hết hai cái, còn lại một cái cuối cùng, nếu không phải tình huống nguy hiểm đến không còn cách nào khác, anh tuyệt không thể dùng! Còn búa sấm, bởi vì vừa rồi đã sử dụng qua một lần, cần làm lạnh 1 tiếng đồng hồ mới có thể sử dụng lại lần nữa, cũng không cần trông cậy vào.
Người phụ nữ ngu ngốc trong lòng ngực, Chu Tử Úc lại oán hận ở trong lòng muốn dùng cả Tam Tự Kinh để mắng, cô ả đáng chết này chỉ biết dùng tích phân để đổi lấy một vài món làm đẹp dưỡng nhan vô dụng, một cái đạo cụ tự vệ cũng đều không có, sao cô ta có thể sống đến tận bây giờ.
Dưới tình huống cấp bách, có lẽ Chu Tử Úc đã quên chương trình truyền hình thực tế nhiều nhất vẫn là thể loại nhập vai nhân vật cùng thể loại nuôi dưỡng, bao nuôi, đạo cụ tự vệ đều không cần. Là phụ nữ đương nhiên một lòng một dạ muốn làm cho bản thân trở nên đẹp hơn, như vậy mới có cơ hội đạt được tích phân cao.
“Ưm —— Chu Tử Úc, anh xoa nắn em thật thoải mái——” Hàn Linh Nhi đột nhiên kêu lên.
Chu Tử Úc nghe xong liền sửng sốt, hai tay anh rõ ràng là đang giữ chặt đùi cô, từ đâu ra… Như là nhớ tới cái gì, anh vội vàng cầm đèn pin chiếu vào trước ngực Hàn Linh Nhi, chỉ thấy một bàn tay bị đứt thô ráp ngăm đen không ngừng xoa nắn vυ' Hàn Linh Nhi, bàn tay cảm nhận được ánh đèn chiếu tới, lại lập tức chui vào bóng tối.
Hàn Linh Nhi đương nhiên cũng thấy được rõ ràng thứ sờ ngực mình không phải Chu Tử Úc, tiếng thét phụ nữ lanh lảnh trong bóng tối yên tĩnh có vẻ vô cùng chói tai.
“Câm miệng! Còn thét nữa tôi liền đem cô ném một mình ở chỗ này!” Người được xưng là quý công tử người đẹp tựa như ngọc, tuyệt thế vô song như Chu Tử Úc cuối cùng không được nén được đáy lòng chán ghét, lạnh giọng quát lớn.
Hàn Linh Nhi bị dọa lập tức ngậm miệng lại, tiểu huyệt bên dưới bởi vì hoảng sợ mà co rút mãnh liệt lại.