Chương này mình tặng bạn song ngư nguyễn nha, cám ơn bạn đã đề cử truyện ❤️❤️❤️
Sư tôn thanh lãnh mang theo du͙© vọиɠ mãnh liệt, bị ngậm côn ŧᏂịŧ liếʍ láp, liếʍ mυ'ŧ mã mắt, vuốt ve đâm họng; môi hôn qυყ đầυ, loát động côn ŧᏂịŧ, xoa bóp tinh hoàn; sư tôn tàn nhẫn hung ác thao vυ' da^ʍ, bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt
Lần đầu tiên dươиɠ ѵậŧ thô to dữ tợn đầy gân xanh được người khác ngậm trong miệng, mà người này chính là tiểu đồ đệ của y.
Chỉ nhìn khuôn mặt trong sáng như ánh trăng đang nằm ở giữa háng y, dùng sức vuốt ve côn ŧᏂịŧ thô to khó có thể ngậm vào, y đã cảm thấy cả người mình đang nóng lên.
“Mộ Dung, đừng như vậy……”
Y nghe được bản thân dùng âm thanh trầm thấp mất tiếng không khống chế được mở miệng.
Thiếu niên nghe vậy ngẩng đầu nhìn phía Thanh Lan, đôi mắt cậu lúc này vô cùng trong trẻo không chút buồn ngủ nào.
Một bên nhìn y, một bên lại dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ láp cố gắng vượt qua thử thách.
Dươиɠ ѵậŧ này thật sự quá thô to, thiếu niên đành phải lùi về phía sau một chút, một lần nữa há to miệng ngậm lấy.
“Chụt” một tiếng, giống như một con chuồn chuồn lướt nước dừng ở trên qυყ đầυ đỏ tím cương cứng của y, Cố Niệm giống như đang say đắm hôn môi vật mà cậu vô cùng yêu thích.
Nhiệt huyết bắt đầu chảy ngược, những sợi dây lý trí trong đầu ầm ầm đứt gãy, qua một lúc máu chảy ngược bắt đầu nhanh chóng vọt tới côn ŧᏂịŧ lớn, nơi đang được vuốt ve không ngừng.
“Ưm, Mộ Dung……”
Lúc này y đã hoàn toàn mất lý trí, thân thể Thanh Lan vốn đang trên giường bắt đầu ngồi dậy.
Y điều chỉnh tư thế, giúp tiểu đồ đệ của mình ngậm côn ŧᏂịŧ sâu hơn.
Y lấy vô tình để nhập đạo, hơn 600 năm qua ngay cả kinh nghiệm thủ da^ʍ cũng không có, càng đừng nói đến việc được người ta ngậm dươиɠ ѵậŧ sâu trong miệng như vậy.
“Ưm, lại dùng lực chút……”
Y thở dốc, giọng nói cũng trở nên thô nặng.
Cánh môi mềm mại hồng nhuận của thiếu niên lại nuốt sâu côn ŧᏂịŧ thô dài vào bên trong, Cố Niệm co rút khoang miệng lại, dùng sức quấn chặt dươиɠ ѵậŧ thô to đang không ngừng trướng lên.
Ngón tay trắng nõn xoa bóp hai viên tinh hoàn tròn trịa, Cố Niệm dùng lực rất nhẹ, nhưng lại tạo ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn với Thanh Lan.
Y ngửa đầu, không nhịn được nắm lấy tóc thiếu niên, năm ngón tay của Thanh Lan luồn sâu vào những sợi tóc của cậu.
Vòng eo dùng sức đâm vào, Thanh Lan dùng sức đẩy phần lớn côn ŧᏂịŧ còn lộ ở bên ngoài, cắm tất cả chúng nó vào trong khoang miệng ấm áp ướt nóng của thiếu niên.
“Ưm ưm……”
Bởi vì bị thọc quá sâu, đột nhiên không kịp phòng ngừa, yết hầu Cố Niệm bị đâm mạnh, đau đớn kịch liệt hóa thành nước mắt chua xót chảy ra khỏi khóe mắt.
Không có chút phòng bị, Cố Niệm hít sâu một hơi. Mã mắt của Thanh Lan bị một lực hung hăng một mυ'ŧ vào, rốt cuộc y không nhịn được nữa ấn chặt cái ót Cố Niệm dùng sức đâm vào trong.
Một bên hung ác cắm, một bên cởϊ qυầи áo thiếu niên ra.
Quần áo mới vừa được cởi một nửa, cặρ √υ' đẫy đà trắng mịn đầy sữa đã gấp không chờ nổi nhảy ra ngoài, đập lên trên tay Thanh Lan.
“Ưm ưm, a……”
Năm ngón tay phải nắm đầu thiếu niên, năm ngón tay trái uốn lượn, hung hăng nắm chặt lấy vυ' to dâʍ đãиɠ trắng nõn.
Vυ' to trướng sữa, một bàn tay y không nắm hết được.
Dùng ngón tay moi núʍ ѵú dâʍ đãиɠ dùng sức đùa bỡn, Thanh Lan điên cuồng mãnh liệt đâm sâu vào yết hầu thiếu niên hơn tám mươi cái, cuối cùng bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt tanh nồng vào trong thực quản của tiểu đồ đệ.