Dục Cầu Bất Mãn

Chương 11

Chương 11

Hai người lên xe không lâu lập tức ôm ấp lấy nhau, nhưng mà lần này là Lâm Huy chủ động. Nghĩ tới cánh tay bá đạo cứng rắn kia của người đàn ông, còn có gương mặt lạnh lùng, phía dưới cô lập tức ẩm ướt.

Cô từng thích người đàn ông dịu dàng lịch sự, bây giờ cô cảm thấy loại rắn rỏi giống như Lâm Huy cũng không tệ lắm.

Nhưng mà mùi vị có tốt đẹp hay không, vẫn phải thử mới biết được…

Cô giơ tay lên, linh hoạt cởi cúc âu phục của anh ta, chui vào trong quần áo của anh ta. Khi bàn tay non mềm như không xương chạm lên cơ ngực anh ta, người đàn ông giống như bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cơ bắp chỗ cánh tay nhô lên, hai tay giống như ôm đứa bé ôm cô ngồi lên gối.

Bồ Tích không nhịn được nhẹ nhàng kinh hãi kêu lên, ý thức được âm thanh hơi to, cô vội vàng che miệng lại.

Ngay sau đó lại bị động tác trắng trợn của người đàn ông hấp dẫn lực chú ý. Đường về nhà không tính là xa, nhưng cũng không tính là gần, hai bọn họ hôn nhẹ ôm một lát mà thôi, anh ta còn ỷ vào làn váy của cô che khuất, vươn tay mò mẫm tiểu huyệt của cô.

Cô không khỏi đẩy ra. Tuy có tấm chắn, nhưng sau khi hai người động tình động tĩnh lớn khiến cô không thể cam đoan có thể khống chế nổi không bị tài xế phát hiện.

Người đàn ông không để ý nhiều như thế, nắm lấy tay cô đang đẩy, đôi mắt nhìn thẳng vào mắt cô, trên mặt không nhìn ra được vẻ mặt gì, nhưng một cánh tay không cho từ chối mò mẫm vào qυầи ɭóŧ của cô.

“Phu nhân đều đã ẩm ướt như vậy, còn muốn đẩy anh ra sao? Anh phải giúp em xoa…”

Hơi thở nóng bỏng của người đàn ông thở nhẹ bên tai, hạ thân đã hoàn toàn bị người đàn ông nắm trong tay, mặc anh ta dùng tay ma sát cả nhục bức, chậm rãi khiến lòng bàn tay dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của cô.

Bồ Tích có chút không chịu nổi tiết tấu này, cũng cảm thấy trực tiếp làm trong xe có chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Cô nắm chắc cổ tay người đàn ông, không biết muốn từ chối hay muốn đòi hỏi càng nhiều hơn, trên mặt chậm rãi có chút mê mang.

Lâm Huy căn bản không để chút sức lực từ chối đó của cô vào mắt, thậm chí còn càng thêm quá phận xoa chút dâʍ ŧᏂủy̠ rồi cắm hai ngón tay vào trong tiểu huyệt.

Đột nhiên xảy ra cảm giác chướng bụng cùng với khi ngón tay thô ráp quét qua nhục bích ma sát mang tới kɧoáı ©ảʍ khiến Bồ Tích hoàn toàn mềm nhũn người, cả người treo trên người Lâm Huy nhỏ giọng rêи ɾỉ.

“Lâm Huy, chúng ta… Chúng ta trở về làm có được không?”