Xin chào cả nhà iu của Kem, thì hqua là sinh nhật của bé Hổ, tui có tính làm một chương KazuTake để chúc mừng sn cho anh nma lại cạn ý tưởng quá nên lại thôi :(( thôi thì để lần sau tui sẽ ra một chương bù mừng sn của anh sau vậy dù cho có hơi trễ tí ^^
Tui mới quyết định dc một số điều thôi nên chắc là thời gian ra chương mới sẽ chậm lắm mong mọi người thông cảm nha (nói nhỏ nghe nè tui đang học onl mà cúp để viết truyện á =))) )
Dô truyện nè
__________________________
Moe, khi nghe đến cái từ đơn giản ấy chắc chắn ai ai cũng sẽ nghĩ đến một điều gì đó đáng yêu, và đương nhiên khi nghe cái tên Haruta Moe thì mọi người cũng nghĩ rằng ắt hẳn người mang cái tên ấy là một người vô cùng đáng yêu và dễ mễn, quả thực Haruta Moe mang trên mình một vẻ đẹp tuyệt mỹ cùng một cái mặt nạ giả tạo khiến ai nấy cũng mê muội, cô ta sở hữu một nước da trắng hồng, gương mặt thanh tú với cặp mắt màu xanh biển như cậu nhưng lại không hồn nhiên bằng mà thay vào đó là một đôi mắt có phần sắc sảo, tuy nhiên điều đó cũng không ngăn cản được việc cô ta khiến người khác có thiện cảm ngay từ cái nhìn đầu tiên, một phần cũng nhờ vào chiếc mặt nạ giả tạo kia của cô ta và cậu, Hanagaki Takemichi cũng vì tin vào cái sự giả trân ấy mà bị ả ta chơi một vố đau đớn như thế. Moe vốn xuất thân từ một gia đình thuộc giới thượng lưu chính vì thế cô ta ngay từ nhỏ đã bị chiều đến hư, năm 14 tuổi cô ta đã tập tành hút thuốc, đến năm 15 tuổi thì lại dụ dỗ đàn ông vào khách sạn với mình và có một lần Moe đã nhém có thai với một tên ất ơ nào đó mà cô ta đã gạ gẫm ở bar, cha của cô, ông Haruta ngày càng chán ghét việc nhìn thấy ả ta càng trở nên hư đốn, ả còn thậm chí không để tâm đến bất cứ lời nói hay hành động của cha mình mà còn đả thương đến người mẹ đang bị bệnh nặng, vượt quá sức chịu đựng ông Haruta liền lóe lên một suy nghĩ muốn tống cổ cô ta đi thế rồi ông ta nhanh chóng sắp xếp một chuyến bay đến Úc cho ả, dù muốn hay không thì ả ta cũng không có quyền từ chối, thế rồi Moe phải xách vali đi đến Úc tận 12 năm. Tuy rằng cô ta là con ruột của mình nhưng ông Haruta vẫn không thể chấp nhận nổi cách hành xử ấy của con ả, ngay khi đưa cô ta qua Úc ông liền thở phào nhẹ nhõm, ông dùng quyền lực của mình khiến cho cô ta không thể quay về trong một thời gian thế nhưng 12 năm là một khoảng thời gian dài, ông ta cũng ngày càng già hơn mà không còn quyền lực trong xã hội chính điều này đã tạo điều kiện cho con ả Haruta Moe kia quay về, khi biết tin cô ta trở về nơi đây ông Haruta cũng không nói gì, ông mặc cho ả muốn làm gì thì làm, vợ ông đã mất 3 năm trước, ông cũng đã gần đất xa trời nên ông đã viết sẵn di chúc quyên góp toàn bộ tài sản của mình cho hội từ thiện mà không chừa một cắt nào cho cô ta. Moe ở bên Úc vốn dĩ đã được nghe tin mẹ mình mất nhưng cũng chẳng mảy may để tâm đến, ngay khi trở về cô ta không thèm đến thăm cha mình cũng chả đến viếng mộ người đã mang nặng đẻ đau cô mà đi thẳng đến hộp đêm thân quen của mình mà tiếp tục ve vãn trai, kể từ lúc quay về cô ta cứ tiếp tục cái hành động kinh tởm ấy của mình cho tới khi gặp bọn hắn và cậu. Hôm đó ả vừa ra khỏi quán bar với men rượu trên người mà loạng choạng bước từng bước trên con đường vắng bóng người kia thì bị một tên béo ú nào đó kéo vào con hẻm nhỏ, tên đó vốn dĩ cũng có một chút hơi men khi nhìn thấy cô ta liền dấy lên ham muốn mà kéo ả vào cái hẻm tối tăm ấy mà vuốt ve cơ thể ả, nếu là bình thường thì chắc chắn ả ta cũng đồng ý mà thuận theo ý đối phương mà đưa đẩy với nhau nhưng lần này ả lại từ chối mà ra sức đẩy tên béo ú kia ra khỏi người mình với lí dó đơn giản, hắn không đủ “tiêu chuẩn” của ả. Một tên béo ú, tóc tai bù xù, râu ria xồm xoàm, trên người lại không có bất cứ thứ gì thể hiện gã là một tên giàu có thì làm sao có thể khiến ả cảm thấy hưng phấn chứ, thế nhưng ả càng ra sức đẩy gã ra thì gã càng thích thú mà ép ả sát vào tường tiến tới ngấu nghiến đôi môi ấy, Moe thấy gã như hóa điên liền hét lên cầu cứu, nghe nực cười lắm đúng không, một con ả chỉ suốt ngày ve vãn trai như gái ngành mà giờ lại đi cầu cứu người khác nhưng ai lại ngờ rằng chính lời cầu cứu ấy đã bắt đầu những chuỗi ngày đau khổ kia của cậu. Takemichi và bọn hắn vừa đi ăn với nhau về liền nghe thấy tiếng hét của ả mà chạy đến giúp đỡ, Mikey nhìn thấy tên béo đó đang giở trò đồϊ ҍạϊ liền bay lên hạ một cú đá vào thái dương khiến hắn bất tỉnh ngay lập tức, Takemichi thì cởϊ áσ khoác mình ra mà đắp lên người ả, cậu còn nhẹ nhàng hỏi thăm tình trạng của cô ta thế nhưng những gì cô ta để ý đến là bọn hắn, đám người đó vậy mà lại đủ tiêu chuẩn của ả nhưng thời điểm đó cả bọn không thèm liếc nhìn ả dù chỉ một lần mà dành tất cả sự quan tâm cho cậu khiến cho ả sinh lòng ganh ghét và rồi kể từ lúc được họ cứu ả liên tục đeo bám người này đến người khác nhưng tất cả những gì ả nhận lại cũng chỉ là thái độ thờ ơ của bọn hắn, tức giận vì chuyện đó ả liền chuyển hướng sang cậu, ả ngày ngày ra sức tạo dựng lên những vở kịch nhảm nhí rồi đổ tất cả tội lỗi lên cho cậu, những lần đầu tiên thì bọn họ vẫn không tin vào lời nói của cô ta mà hoàn toàn tin tưởng cậu nhưng với cái niềm tin mỏng manh chỉ cần phẩy tay nhẹ cũng đủ khiến nó bay đi thì làm sao có thể trụ vững trước sự cám dỗ được chứ? Moe ngày càng làm quá mọi chuyện hơn, ả thậm chí còn mua chuộc người khác làm nhân chứng cho mình, lại còn photoshop ra những bức hình, những đoạn phim nhảm nhí, nào là cậu đẩy cô ta xuống cầu thang, đánh cô ta vì cái bánh kem, đe dọa cảnh cáo cô ta tránh xa bọn họ vân vân và mây mây, ấy vậy mà lũ người đó lại tin vào những thứ vớ vẩn như vậy mà không thèm hỏi rõ cậu, nếu chỉ dùng lời nói thì chắc chắn bọn họ không tin nhưng bây giờ có chứng cứ rành rành như vậy thì sao có thể không tin được chứ? Haha đúng là nực cười mà, một người liều mạng cứu họ, hy sinh mọi thứ cho họ suốt 12 năm lại không bằng một ả điếm chỉ mới xuất hiện được 3 tháng, cứ thế bọn họ liên tục lạnh nhạt với cậu suốt hai tháng trời, bọn hắn cảm thấy ả đáng thương nên liền cố gắng dành thời gian bù đắp cho ả mà bỏ cậu bơ vơ, lúc đó chỉ có Hakkai luôn bên cậu mà an ủi, đưa cậu đi đây đi đó cho khuây khỏa đầu óc, vậy là ả đã thành công cướp bọn họ từ tay cậu nhưng mọi chuyện sẽ kết thúc đơn giản vậy sao? Đương nhiên câu trả lời là không, làm sao ả có thể buông tha cậu một cách dễ dàng vậy chứ, ả còn muốn cậu chịu thêm nhiều đau khổ cơ thế rồi ả liền cho người bắt cóc cậu đến nhà kho bỏ hoang rồi đánh đập cậu, sau đó lại trói cậu mà chụp hình lại như những gì trong đoạn băng Koko đã cho đám người ngu ngốc kia xem, ngay khi đạt được mục đích ả liền ra lệnh thả cậu ra còn bản thân mình thì vui vẻ đi cắt ghép tấm hình ấy và rồi điều gì đến thì cũng đến, ngày hôm sau ả trưng ra vẻ mặt đáng thương, khóc lóc trước mặt họ mà đưa tấm hình đó cho cả lũ xem, cả đám vừa nhìn tấm hình đã tối sầm mặt lại mà không nói không rằng cho người xây căn hầm phía dưới phòng khách rồi nhốt và hành hạ cậu suốt 1 tháng. Moe đạt được mục đích của mình mà vui vẻ dành thời gian bên cạnh lũ kia, nhưng người ơi, có ai ở ác mà được hạnh phúc không? Tất nhiên là không rồi, từ cái ngày cậu trốn thoát được cũng chính là thời điểm bắt đầu cho sự trả giá về mọi tội lỗi của ả, mọi chuyện bị phanh phui ả liền bị đám người kia đem xuống hầm mà tra tấn, cứ ngỡ rằng ả sẽ chết tại nơi đây nhưng không ngờ rằng một con điếm thúi như cô ta lại được một tên điên khác yêu và rồi hắn đã giải thoát cho con người kinh tởm đó, hắn giúp ả lên kế hoạch trả thù cậu và họ nhưng ông trời luôn có mắt, những người thất đức thì không bao giờ có thể nhận lại sự suиɠ sướиɠ được cả, chỉ là quả báo đến chậm hơn một tí thôi nhưng chắc chắn một con tiện nhân như ả có nằm mơ cũng không với tới được cái cảm giác vui sướиɠ ấy, mãi mãi cũng không được.