Tần Thâm lái xe mang cô đi tới một công viên ở gần đó, hắn thật sự là thẳng nam trong thẳng nam, thật vất vả mới được ra ngoài một lần vậy mà lại mang cô tới công viên.
Bất quá công viên cũng tốt, ít nhất thì không khí mới mẻ, còn có thể mang Tiểu Cáp tùy ý đi dạo.
Hiện tại Tiểu Cáp còn nhỏ, cô không cần phải phí lực giữ chặt nó, cô cùng Tần Thâm đi cùng nhau trong mắt người ngoài vô cùng xứng đôi.
Cùng nhau yên tĩnh đi trên đường nhỏ, không khí có chút vi diệu. Bạch Ti Ti sẽ không chủ động cùng hắn nói chuyện, Tần Thâm biết giữa hai người có chút tẻ ngắt, chủ động mở miệng, “Ti Ti, mặc kệ em tin hay không, ngày hôm qua anh thật sự không phải cố ý.”
“Ân, tôi biết.” Ngày hôm qua cô có bao nhiêu cơ khát, cô căn bản không muốn nhớ lại, có thể phiền hắn không cần nhắc lại chuyện này hay không.
Nhìn cô một chút hứng thú cùng hắn nói chuyện cũng đều không có, Tần Thâm đem những lời muốn nói còn dư lại nuốt vào trong bụng.
Rất nhanh liền đến giữa trưa, cho dù thời tiết có tốt, người trong công viên cũng không quá nhiều, Bạch Ti Ti đi mệt liền tự mình tìm một chiếc ghế dài ngồi xuống nghỉ ngơi.
Tần Thâm tựa như cô vợ nhỏ dán lại, cô không để ý, tự mình suy nghĩ đến tình cảnh gần đây của bản thân.
Kể từ lần đó bị hắn làm chết khϊếp, hắn thoạt nhìn giống như phát hiện lương tâm, không có sự cường thế như lúc đầu không nói, thái độ của hắn cũng nhu hòa đi rất nhiều.
Cho cô một loại cảm giác cô có thể chiếm quyền chủ động trong mối quan hệ giữa bọn họ, đương nhiên, này cũng có thể là màn kịch mới của Tần Thâm.
“Còn một tháng, tôi hy vọng anh không quên lời hứa của mình.” Trong lúc không khí có phần im ắng, lúng túng, Bạch Ti Ti đột nhiên lại nói đến chuyện này.
Tần Thâm vẫn đang do dự có nên giơ tay ôm cô hay không, rốt cuộc hạ quyết tâm ôm lên, tay hắn vòng qua cô eo, “Ti Ti, em không yêu anh sao.”
Nghe ngữ khí hắn mang theo khát cầu cùng hy vọng, trong nháy mắt cô có chút chần chờ, sau đó trong đầu cô hiện lên từng màn cảnh tượng hắn thương tổn cô, cô kiên định, “Không.”
“Tôi vì sao phải yêu một người liên tục làm tổn thương mình”
Nhìn người phụ nữ mình yêu say đắm nói ra những lời nói tàn nhẫn như vậy, hắn nắm chặt nắm tay, nỗ lực làm bản thân bình tĩnh, “Anh thật sự xin lỗi vì những điều anh làm trước đây, anh. . .Đều là anh sai, sau này sẽ không như vậy nữa, tha thứ cho anh được không.”
“Những lời này tôi không muốn nghe lại, anh cũng không cần nói nữa, không có ý nghĩa.” Trong thanh âm Bạch Ti Ti có vài tia run rẩy hỗn loạn không dễ phát hiện, cô nhắm hai mắt, không đi muốn nhìn biểu tình bị tổn thương của hắn.
“Được, không nói nữa, về sau anh sẽ thay đổi, sẽ biến thành bộ dáng mà em thích.”
Không sao cả, Bạch Ti Ti ở trong lòng nói, có điều cô trước sau không có đối mặt hắn chân chính nói ra.
Lại là một trận im lặng, hai người đều không muốn động đậy, mỗi người đều theo đuổi một suy nghĩ riêng, Tiểu Cáp lại không vui, nó thật vất vả mới được đi chơi một lần, vẫn luôn cắn dây thừng, muốn Bạch Ti Ti mang nó đi dạo quanh.
Tần Thâm nhìn Bạch Ti Ti căn bản không muốn nhúc nhích, chủ động nói, “Đưa dây thừng cho anh, anh dẫn nó đi chơi, em ở chỗ này nghỉ một lát.”
Nói là làm, cô đưa cho hắn, kỳ thật chính là hắn từ trong tay cô đoạt lấy dây thừng, nhìn thấy hắn đứng lên, Tiểu Cáp thực hưng phấn, cái đuôi lay động lay động.
Tần Thâm thật sự mang Tiểu Cáp đi tản bộ, chỉ còn một mình Bạch Ti Ti ở lại, hắn đi rồi, hắn. . . Không sợ cô chạy sao?
Bạch Ti Ti cũng không biết vì sao, cô căn bản không nghĩ đến việc chạy thoát, có thể là bởi vì cô biết cô nhất định trốn không thoát đi.
…
Buổi tối ăn cơm xong, Tần Thâm hỏi cô, “Muốn xem phim điện ảnh hay không.”
Trước đây, cô đều là trực tiếp trở về phòng, một người xem cũng là thực nhàm chán, cô không có trực tiếp cự tuyệt hắn, “Xem cái gì.”
“Xem rồi sẽ biết.”
Tuy rằng hắn làm ra vẻ bí mật, nhưng Bạch Ti Ti cũng thật sự có điểm tò mò hắn sẽ xem loại phim điện ảnh gì, dù sao thì mấy bộ phim tình cảm trước đây cô xem hắn đều không thích.
Cô đi theo Tần Thâm tới phòng chiếu phim nhỏ trong biệt thự, bên trong tuy rằng đen như mực, nhưng là thực sạch sẽ, khi hai người đi vào, trên màn ảnh liền bắt đầu chiếu phim.
Nghe được giai điệu quen thuộc, nhìn đến hình ảnh quen thuộc, cô thực sự là không hề nghĩ tới, hắn mang cô tới, vậy mà lại để xem 《 Đại Thoại Tây Du 》, Bạch Ti Ti còn tưởng rằng hắn sẽ mang cô tới xem một bộ phim hành động nước ngoài cơ.
Cô dùng ánh mắt tò mò đánh giá hắn một chút, nhưng hắn cũng không có để ý tới, cô liền thu hồi ánh mắt của mình, chuyên tâm xem phim.
Kỳ thật bộ phim này, đối với những người ở tuổi như cô mà nói, hẳn là đều đã xem qua, khi còn nhỏ cô cũng có xem, bất quá hiện tại cũng quên gần hết. Bên trong có rất nhiều lời kịch kinh điển, đến bây giờ vẫn khiến người ta nhớ như in.
Trước kia Bạch Ti Ti cho rằng đây là bộ hài kịch, sau này trưởng thành nghe người ta nói đây không phải là hài kịch, bộ điện ảnh này có rất nhiều hàm nghĩa.
Chí Tôn Bảo vì cứu hắn “nữ nhân trong lòng” Bạch tinh, thông qua ánh trăng xuyên qua thời không trở về cứu cô, mỗi lần đều thiếu chút nữa là hoàn thành.
Ở trong quá trình này xuất hiện một Tử Hà tiên tử đơn thuần, “Ai rút được Tử Thanh bảo kiếm của ta, người đó chính là lang quân như ý mà ta chọn.”
Chí Tôn Bảo không biết chuyện, rút kiếm ra, từ đây, bắt đầu dây dưa cả đời giữa hai người.