Cô gái cột mái tóc của mình thành đuôi ngựa, cô thử đo bằng phương pháp đo bằng từng cái nắm tay. Lấy Sở Tĩnh làm ví dụ, nắm đấm của cô khoảng 6cm. Sở Tĩnh run rẩy đưa một tay cầm lấy côn ŧᏂịŧ của cha nâng lên, bốn nắm tay còn chưa đủ, cô bị dọa sợ vì độ dài của nó "Cha, nó, rất dài."
Tâm trạng của Sở Nam rất tốt "Đúng vậy, đo xong chưa?"
"Dạ, cha, chúng ta đi ra ngoài được chưa?" Sở Tĩnh hỏi.
“Không được. Nó vẫn đang dựng thẳng. Cha có thể cần con giúp." Sở Nam ôm con gái ngồi trên chân hắn và mặt đối mặt cầm tay cô sục trên côn ŧᏂịŧ to của hắn. Tiếp xúc gần gũi như vậy, du͙© vọиɠ không che giấu được trên gương mặt của cha đập vào mặt cô, khiến trái tim cô rung động, suy nghĩ của Sở Tĩnh lại lung tung điên cuồng.
Không biết đã qua bao lâu, tiếng gầm nặng nề của cha vang lên bên tai cô, tiếp theo là tiếng thở dốc, trên tay cô dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông, người đàn ông này là cha cô! Một cảm xúc kỳ lạ tràn ngập trong lòng cô, bụng dưới cô nóng lên, như thể có nước chảy.
Cô hốt hoảng rời phòng đi vào phòng vệ sinh, chất lỏng màu trắng trên qυầи ɭóŧ rất sền sệt, không phải kinh nguyệt, Sở Tĩnh thở phào nhẹ nhõm rồi mở điện thoại lên tìm kiếm đột nhiên ngộ ra một bầu trời kiến thức mới.