"Không muốn. . . . . . Không nên ở chỗ này mà. . . . . . Long Mã. . . . . ." Hổ phách điều chỉnh thân thể tựa vào cửa, hôn dồn dập lấy Long Mã, tay cậu đã cởi ra nút thắt của áo ngực, đặt lên nhũ phong mềnh mại no đủ, một đùi chen vài giữa hai chân cô không ngừng chọc phá.
"Vì sao lại không muốn. . . . . . Tiền bối. . . . . . Chúng ta không phải từng làm ở nhà chị sao? Chị còn nhớ không?" Long Mã gặm chiếc cằm khéo léo của Hổ phách , duỗi lưỡi đưa bờ môi hồng diễm của cô ngậm vào trong miệng mυ'ŧ vào, hạ thân nhô lên vừa nóng lại vừa cứng ma sát vào khu tam giác bên trong của Hổ Phách, như là ...một đôi phù hợp nhất.
"Tiền bối mỗi ngày về nhà có thể hay không nhớ tới em . . . . . Từng ở đây khiến chị khóc khan?" môi nóng rực lại đi khắp đến sau tai Hổ phách, liếʍ láp vành tai mẫn cảm, một cái tay đặt sau đầu Hổ phách, hung hăng không cho phép cô có chút lùi bước.
"Còn nhớ sao?" Một tay nắm chặt ngọc nhũ đầy đặn, nhẹ nhàng xoa nắn lấy, da thịt mềm mại giống như chạm thử đều sẽ lưu lại những vệt đỏ làm cho người ta đau lòng, ngón tay cái ở đỉnh dâu tây mẫn cảm nhéo một cái, đem đỉnh mẫm cảm vò trở nên đỏ bừng.
"Em ở đây cắm thật sâu, chị khóc lóc cầu xin em nói không muốn, sau đó bị côn ŧᏂịŧ của em cắm ở phía dưới, từng bước từng bước tiêu sái lên lầu hai, về tới trong phòng của chị, trên đất đã chảy một đường dâʍ ɖị©ɧ. . . . . ."
Hai nhũ phong trắng mịm kiều ưỡn lên run rẩy, lắc ra cuộc sóng mê người. Long Mã đứng dậy dùng mũi ma sát rãnh sâu, tham lam hít lấy mùi vị đặc thù của thiếu nữ.
"Vẫn nhớ tới à tiền bối? Mỗi ngày về nhà mở cửa, đi vào phòng khách, bước lên cầu thang, trở về phòng, có hay không nhớ tới, em từng hung hăng chà đạp chị như thế nào. . . . . .A, Đã ướt rồi sao? Xem ra tiền bối có nhớ tới em nha . . . . ." Long Mã cười lưu manh, tay đã mò tới giữa hai chân Hổ phách, dò vào một ngón tay, dễ dàng tìm thấy hoa huyệt đã ẩm ướt.
"Không có. . . . . . Ô. . . . . . Mới không có nhớ cậu. . . . . ." Bộ ngực bị xoa nắn trở nên trướng phình, đầṳ ѵú đỏ bừng bị ngón tay vân vê từng trận làm cho toàn thân cô vui vẻ, phía bụng dưới nổi lên một trận ngứa, chất lỏng dinh dính chầm chậm chảy ra, thấm ướt cả qυầи ɭóŧ mỏng manh.
Hổ phách ở trong l*иg ngực Long Mã giãy dụa, khu tam giác bị côn ŧᏂịŧ mài đếm ngứa ngáy, cô không thể khống chế mà giơ cao phần hông, ma sát lẫn nhau, nhưng là lại không thể làm cho trận ngứa sâu tận xương tủy lui xuống, trái lại càng mài càng ngứa, trong cái miệng nhỏ phát sinh những rêи ɾỉ đứt quãng, trong đầu xuất những khát vọng bị chà đạp thô bạo.
"Nói dối! . . . . . Em mới nói vài câu, phía dưới của chị liền ướt thành như vậy, nhất định là bị em nói trúng rồi có đúng hay không. . . . . . Ở trong nhà sẽ nhớ tới em đã thao chị đến khóc đúng chứ?" Long Mã một bên ngậm lấy đầṳ ѵú liếʍ láp mυ'ŧ vào, một bên đứt nói quãng để Hổ phách mặt đỏ tim đập , "Vẫn đối với em nói dối. . . . . . Vì lẽ đó ngày hôm nay phải cố gắng trừng phạt chị, cho chị không dám gạt em nữa mới được."
Ngón tay của Long Mã không khách khí đè xuống hạt trân châu nho nhỏ ở miệng huyệt khiến thân thể Hổ Phách tê dại giống như bị chạm điện. Thân thể cô mềm nhũn, vô lực buông thõng xuống, một mực thở dốc đẩy tay Long Mã, .
"Chị chán ghét cậu . . . . Vẫn luôn bắt nạt chị. . . . . . Không nên ở chỗ này mà. . . . . Cậu có thể ôm chị đi tới chỗ khác có được hay không. . . . . . Long Mã. . . . . . Van cầu cậu . . . ." Hổ phách dựa vào vai Long Mã , mềm mại ghé vào lỗ tai cậu làm nũng.
Hơi thở ấm áp phả vào tai cậu, theo cổ áo xông vào phần lưng bên trong, để thân thể của cậu càng thêm khô nóng, hạ thân trướng đau đến lợi hại , chỉ muốn ngay lập tức đem cô đặt ở dưới thân, thao đến khi nơi đó của cô khô lại, để sau này cô không lam không liêm sỉ câu dẫn hắn nữa.
"Em mới sẽ không đáp ứng chị, chính là vẫn muốn bắt nạt chị" một tay lôi kéo tay cô đặt tại giữa háng mình, một cái tay vân vê chỗ nhạy cảm của cô: "Em muốn mọi nơi trong nhà chị đều lưu lại dấu vết của em, cho chị mặc kệ ở đâu cũng đều sẽ nhớ kỹ em."
Vừa nói xong tay của Hổ Phách đã tự giác kéo dây lưng tiến vào trong quần của cậu, nắm chặt lấy dương vật to dài cứng ngắc, bướng bỉnh xoa nắn, trên lỗ nhỏ chảy ra chất lỏng làm lòng bàn tay cô trơn trợt không thể tả, theo cô tuốt động lên xuống, đem cả cây côn ŧᏂịŧ đều làm cho ướt nhẹp.
"Quá đáng. . . . . . Không thể ở đây . . . . . . Vạn nhất mẹ chị đột nhiên trở về thì sao? . . . . ." Hổ phách run lập cập đem phía dưới tráng kiện của Long Mã móc ra, màu sắc côn ŧᏂịŧ bắt đầu ám chìm chỉa vào bụng nhỏ mềm mại, theo động tác ma sát đưa bụng dưới làm đều một mảnh trơn trợt.
"Vậy hãy để cho bác gái thấy, làm cho bác gái đem chị gả cho em. . . . . ." Long Mã gấp rút lột váy Hổ phách, côn ŧᏂịŧ tím ngắc dán vào khu tam giác trơn tru, ở bụng dưới của cô vẽ ra mộ vết nước ướt nhẹp, qυყ đầυ đặt tại lối vào của khe huyệt.
"Nói bậy. . . . . . Chị mới không cần gả cho cậu. . . . . . Đáng ghét nhất là cậu. . . . . . Không nghe lời, vẫn bắt nạt chị. . . . ." Khe tiểu huyệt bị côn thị nóng rực to dài ma sát càng ngứa, lý trí nói cho cô biết ít nhất phải trở về trong phòng, nhưng thân thể lại kẹp chặt hai chân, nhún mông để côn ŧᏂịŧ ở chân mang đến vui vẻ mãnh liệt.
"Vậy chị muốn ai?" Long Mã để cho côn ŧᏂịŧ tráng kiện bị kẹp chặt đem bắp đùi mềm mại mài đến một mảnh đỏ chót, thỉnh thoảng để qυყ đầυ nhợt nhạt va chạm miệng huyệt, cảm thụ bên trong không thể chờ đợi được nữa mà co rút lại: "Long Nhã sao? Hay là Bất Nhị tiền bối? Hoặc là nhiều hơn những người khác."
"Không cần cậu lo. . . . . . Ô. . . . . . Ai cho cậu không nghe lời của chị. . . . . ." Hai cặρ √υ' đầy đặn cách quần áo Long Mã ma sát, đầṳ ѵú đứng thẳng sát qua vải vóc thô ráp, Hổ phách cắn vào vành tai Long Mã , khe huyệt bị mài đến dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng, lại được dươиɠ ѵậŧ lớn đảo qua làm toàn bộ chân đều ướt đẫm.
"Em không cho phép. . . . . ." Ôm lấy cổ của Hổ phách thoáng kéo dài khoảng cách của hai người ra, Long Mã nhìn kỹ vào hai mắt mông lung mang đầy tìиɧ ɖu͙© của Hổ Phách: "Tiền bối là của em, ai cũng không thể cướp đi." Nói xong liền điên cuồng gặm cắn môi cô, cơ hồ muốn cắn rách da, ngăn chặn hết thảy những lời cậu không muốn nghe .
"A. . . . . . Nhẹ một chút. . . . . . Ừ. . . . . ." Côn ŧᏂịŧ đột nhiên nhắm ngay vết nứt nho nhỏ bắt đầu va chạm nặng nề . Mỗi một lần va qυყ đầυ liền chen vào một chút, sau đó lui ra, sau đó lại tiến vào sâu hơn một chút, hạ thâ tạo ra cảm giác càng mị rồi.
"Không muốn, trừ phi tiền bối đáp ứng em, mang em đi hết mỗi nơi trong nhà chị. Từ phòng khách, ghế sô pha, nhà bếp tủ bát, trên tay vịn của cầu thang, thận chí là cả phòng ngủ của ba mẹ chị.... Đều phải lưu lại dấu vết của em!" Theo tiếng nói, Long Mã nhấc eo mạnh mẽ ưỡn một cái, qυყ đầυ to lớn chen huyệt thịt xoắn xuýt tiến vào trong , đổi lấy thân thể Hổ phách đột nhiên căng thẳng mà phát ra tiếng kêu, khe huyệt co quắp phun ra dâʍ ŧᏂủy̠, bị xen vào trực tiếp làm đến cao triều.