Sau Này Gặp Được Anh

Chương 12: "Làm" không phải là "muốn"

Convert: Vespertine

Edit: Sam

- ----

"Em muốn tắm." Giọng nói mềm mại của cô gái làm thân dưới Cố Quyền cương cứng, anh gắng gượng không bắt nạt cô thêm lần nữa.

"Chú đi mở nước." Người đàn ông vọt vào phòng tắm, Ôn Nhu thẹn thùng ngẩng đầu, xấu hổ suy nghĩ vì sao anh không tiến vào mà lại dùng chân của cô giải tỏa du͙© vọиɠ.

Ôn Nhu bước xuống giường, đôi chân mềm nhũn nhưng vẫn còn khá tốt. Lúc cô đi đến phòng tắm, người đàn ông đứng dưới vòi sen quay lưng về phía cô, bên cạnh là bồn tắm đang mở nước.

"Lạnh..." Ôn Nhu không cẩn thận bị nước lạnh văng trúng, cô nuốt nước bọt.

"Sao lại vào đây?" Cố Quyền tắt vòi sen.

Đây là lần đầu tiên Ôn Nhu đứng trước mặt anh, người đàn ông rất cao khiến cô phải ngước mắt nhìn... côn th*t dưới thân vẫn trong giai đoạn nửa cứng nửa mềm... dần có xu thế dựng đứng.

Ôn Nhu nhón mũi chân ôm lấy người đàn ông trần trụi.

"Chú, muốn em được không?" Cô gái ôm chặt anh, dường như cô đang truyền nhiệt độ sưởi ấm cho người đàn ông, trên người cô chỉ mặc chiếc váy ngủ màu trắng, giữa cơ thể hai người còn cách một lớp vải mỏng tanh.

"Cô bé, em còn nhỏ." Ôn Nhu không cho anh cơ hội, từng nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống cổ anh, từng chút từng chút một.

"Nhưng em muốn anh..." Ánh mắt Cố Quyền tối sầm lại, nâng đùi cô bế lên mặt đá cẩm thạch màu trắng, xung quanh được bày biện đồ dùng vệ sinh đơn giản. Ôn Nhu ngồi trên bàn, đá cẩm thạch lạnh lẽo kí©ɧ ŧɧí©ɧ tất cả giác quan của cô, váy ngủ bị cởi ra...

Bàn tay to của người đàn ông nhẹ nắm lấy bầu ngực cô: "Sao lại lớn như vậy? Hửm? Chú sắp nắm không được nữa rồi." Đôi thỏ trắng nõn tràn ra kẽ tay anh.

"Đừng mà..." Ôn Nhu thấp giọng rêи ɾỉ... Tiếng rên mềm mại làm yết hầu anh chuyển động, cúi xuống ngậm núʍ ѵú và bầu ngực của Ôn Nhu... Bàn tay Cố Quyền bận rộn nhéo phần ngực sữa lộ ra bên ngoài.

"Chú... Đừng, em không muốn..." Ôn Nhu vỗ bả vai Cố Quyền, không khác gì đang gãi ngứa.

"Chậc" Cố Quyền hút một cái rồi buông ra... Nhũ tiêm màu đỏ tươi xinh đẹp, bên trên phủ thêm nước bọt cùng với dấu vết nhàn nhạt anh để lại. Do người đàn ông thả lỏng miệng, bầu ngực tự nhiên đung đưa trước mắt anh.

"Chú... Khó chịu..." Giọng cô gái nũng nịu mang theo tiếng khóc.

"Ừ?" Cố Quyền nghẹn họng, tay trái anh nhéo ngực cô, tay phải lướt xuống tiểu huyệt non nớt, miệng anh cũng không nhàn rỗi mà liếʍ đầu v* cô, dùng đầu lưỡi đảo qua lại, từ từ vuốt ve khe huyệt cô gái nhỏ.

Miệng huyệt chảy ra chất lỏng trong suốt, cả người cô bé run rẩy ôm chặt người đàn ông...

"Cục cưng, sao chỗ nào cũng mềm vậy? Hửm?" Người đàn ông liếʍ nhũ thịt cô, lưu lại dấu tích thuộc về anh, đầu ngón tay thì mân mê núʍ ѵú hồng nhạt.

Tay phải liên tục xoa xoa tiểu huyệt, cái miệng nhỏ sảng khoái chảy nước.

"Chú... Chú! Em không muốn! Không!" Ôn Nhu chống tay trên bồn rửa để lộ nơi tư mật, đột nhiên cô nâng eo lên, đạt cao trào.

"Chậc..." Cố Quyền không hài lòng, bế cô gái nhỏ về phòng ngủ.

"Cô bé, chưa gì đã chịu không nổi rồi à?" Cố Quyền cúi người hôn môi cô gái.

"Chú... Muốn em..." Ôn Nhu mơ màng.

"Sao lại mềm vậy nhỉ?" Cố Quyền hôn bé con dưới thân, hôn thế nào cũng không đủ, tay anh chạm vào làn da trơn bóng của cô... Mềm quá, nơi nào cũng mềm, vừa ngọt vừa mềm.

"Chú..." Cô gái há miệng thở gấp.

Cố Quyền sờ soạng miệng huyệt, côn th*t dán sát nơi ướt dầm dề, làn da trắng tuyết và khe thịt hồng hào tạo sự tương phản rõ rệt so với cự vật tối màu của anh.

"Cô bé, "làm" không phải là "muốn"..." Cố Quyền cọ xát khe huyệt như thể anh đang muốn xâm chiếm hoàn toàn bên trong.

- --

Tác giả có lời muốn nói: Chủ động là vương! Chú Cố không phải họ Liễu! Sắp tới đêm đầu rồi! Các anh em! Tôi đã viết ở trên, chờ đợi một chút nha! Phải đi cất trân châu mới được, yêu các bạn nhiều!!

Hôm nay dậy sớm nên đăng chương! Tới 12 giờ sẽ có thêm chương mới nữa nha!