Phương Vũ Hân tinh tế cảm thụ được, xác định Angela cũng thức tỉnh, dị năng hệ băng! Nhưng nhìn Angela một chút biến hóa đều không có, cô gãi gãi cằm Angela, Angela đưa đôi mắt màu lam to mờ mịt mà cô, vô tội kêu một tiếng “Meo ~”.
Khúc Thiên Hà kinh ngạc:
“Làm sao vậy? Chẳng lẽ…… Nó cũng biến dị?”
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người hướng mắt nhìn Angela trong tay Phương Vũ Hân. Bọn họ vừa mới thức tỉnh dị năng, không cảm nhận được trên cơ thể Angela có năng lượng dao động, Phương Vũ Hân thì không giống, cô theo đường tu tiên, có công pháp, so với người thường trở thành dị năng giả tất nhiên rất khác.
Phương gia từ miệng Phương Vũ Hân biết động và thực vật cũng biến dị, Phương Vũ Hân lúc trước cho họ xem bài phát đó có nhắc qua, nhưng tận mắt chứng kiến, bọn họ đều ngạc nhiên không thôi.
Nhưng Phương Vũ Dương sắc mặt lại trầm xuống, ngay từ đầu Phương Vũ Hân nói với anh những chuyện này, mạt thế chưa bắt đầu, trong lòng anh trước sau hi vọng có vài phần may mắn, hiện giờ chính mắt thấy, Phương Vũ Dương liền ý thức được tình huống không lạc quan. Nhân loại đã có địch nhân tang thi như vậy, nếu động và thực vật lại biến dị, tình cảnh của nhân loại tất rơi vào hiểm cảnh, còn nơi nào cho nhân loại tồn tại!
Nghĩ đến đây, trong lòng Phương Vũ Dương mãnh liệt muốn tăng thực lực, du͙© vọиɠ càng trở nên bức thiết. Anh nhớ tới Phương Vũ Hân nói, trong đầu tang thi có tinh hạch, có thể hấp thu tu luyện, liền trầm giọng nói:
“Hân Hân, chúng ta vẫn nên ra ngoài, xem tình hình bên ngoài hiện tại như thế nào đi.”
Anh đã thử qua, không có nước và điện, thông tin đã bị nhiễu, căn bản không tiếp được tín hiệu. Phụ cận không có ai, nếu muốn biết tình hình bên ngoài, phải tự mình đi ra ngoài một chuyến.
Phương Vũ Hân gật đầu, người một nhà vội vàng dùng cơm trưa, Phương Vũ Hân cùng Phương Vũ Dương trở về phòng thay quần áo. Dựa theo thương lượng trước đó, Phương Vũ Hân cùng Phương Vũ Dương ra ngoài tìm hiểu tình hình thuận tiện gϊếŧ tang thi, tìm kiếm Nguyên Tinh, Phương Cẩm Đường cùng Khúc Thiên Hà mang theo Bạch Khiêm Khiêm, lái xe đến vùng ngoại thành đi dạo.
Bởi vì có giấc mơ, Phương Vũ Hân biết một ít vị trí Nguyên Thạch, đó là sau khi nguyên thạch được phát hiện, đương nhiên không phải chỗ nào cũng đúng. Lúc này, Phương Vũ Hân không xác định Nguyên Thạch có ở nơi đó không, trên bản đồ cô đánh dấu một số vị trí, đều là vùng ngoại thành ít người, tương đối an toàn.
Lúc này mạt thế mới bắt đầu, rất nhiều người bất an ở bên trong nhà, công hiệu Nguyên Thạch chỉ sợ phải thật lâu mới có thể bị phát hiện, lúc này là cơ hội cho bọn họ.
Phương Vũ Hân trở lại phòng ngủ, lấy va ly lớn hai mét màu đen, mở mật mã bên có ba bộ quần áo nịt màu đen, cùng với hai thanh đao màu đen. Quần áo nịt có kèm giày cùng đai lưng, bên ngoài còn có chủy thủ, kính bảo vệ mắt, công cụ sử dụng vào ban đêm.
Mấy thứ này tất cả đều được Phương Vũ Dương chuẩn bị, vì thời gian gấp, chỉ chế tạo được cái này, dùng than sợi kiểu mới hợp thành nguyên liệu, quần áo thông khí tương đối dai, cây đao sắc chém sắt như chém bùn.
Quần áo mặc lên người đường cong lộ ra, dáng người Phương Vũ Hân vốn đẹp, hơn 20 ngày tu luyện thêm tác dụng Tẩy Tủy Quả, dáng người cô gần như hoàn mỹ, khuôn mặt tinh xảo, cổ mảnh khảnh, đĩnh kiều song phong no đủ, một tay có thể ôm hết vòng eo mềm dẻo, hai chân thon dài, hoàn mỹ không giống người đắc đạo.
Đai lưng thiết kế phối trí giấu vũ khí, đeo đai lưng, Phương Vũ Hân đem chủy thủ trang bị. Giày cao gần đến đầu gối, bó sát chân thật là hoàn mỹ, chất liệu mềm mại, không ảnh hưởng tới động tác của chân. Hai sườn giày thiết kế có thể phối trí vũ khí, Phương Vũ Hân ở hai bên cho vào hai chiếc súng là “Tam lăng quân thứ”.
Mang bao tay, cô cầm lấy cây đao thon dài màu đen, đeo trên eo. Bao tay được đặc chế, lòng bao tay có giác hút nhỏ bé rậm rạp, hấp thụ lực rất mạnh, hơn nữa bao tay hoàn toàn bó sát ngón tay, sẽ không ảnh hưởng hoạt động của ngón tay.
Sau khi chuẩn bị tốt, Phương Vũ Hân mở cửa đi ra ngoài, Phương Vũ Dương đã ở dưới chờ. Anh thay đổi một thân quần áo nịt, vũ khí cũng là thanh đao. Thanh đao lực sát thương mạnh, dưới tình huống không bị thương, dùng cái này rất thích hợp. Cũng may hai người đều có công phu, lúc trước cố ý luyện qua, bằng không căn bản không dùng được vũ khí như vậy.
Bạch Khiêm Khiêm đang ngoan ngoãn ngồi trên sô pha luyện tập dị năng của mình, bé thức tỉnh dị năng tinh thần lực, hiện giờ chỉ là sơ cấp, chỉ mới biết thuật đơn giản là khống chế vật. Phương Vũ Hân cùng Phương Vũ Dương ra tới, đôi mắt bé sáng ngời, vội vàng lấy di động hướng Phương Vũ Hân chụp vài bức ảnh. Nhưng mà nhìn di động đang hiển thị tín hiệu 0 vạch, Bạch Khiêm Khiêm rối rắm cực kỳ "Làm sao bây giờ? Không thể liên hệ ba ba.".
Ra trước cửa, Phương Vũ Hân không yên tâm mà dặn dò Phương Cẩm Đường cùng Khúc Thiên Hà:
“Ba mẹ, hiện tại bên ngoài tình hình cụ thể như thế nào chúng ta đều không rõ ràng lắm, các ngươi lúc ra cửa nhất định phải cẩn thận một chút, tốt nhất tránh người sống sót cùng tang thi, ngàn vạn đừng hành động theo cảm tình.”
Khúc Thiên Hà không hy vọng Phương Vũ Hân ra bên ngoài trong lòng vẫn luôn lo lắng cho bọn họ, liền nói:
“Này đó mẹ cùng ba con đều biết, chúng ta sống tới từng đó tuổi, còn có cái gì không phân rõ? Nhưng con cùng anh con đó, nhất định phải cẩn thận một chút, nếu là gặp được người sống sót, đừng nóng vội cứu người, ai biết lòng người thế nào. Hiện tại thế đạo đã loạn, nhân tâm sợ không đơn thuần.”
Phương Vũ Hân thận trọng gật đầu, lại dặn dò Bạch Khiêm Khiêm bảo bé nghe lời, liền ngồi lên xe việt dã đã cải tạo cùng Phương Vũ Dương ra ngoài. Bọn họ vừa đi, Khúc Thiên Hà quay sang phương Cẩm Đường nói:
“Chúng ta cũng đi thôi, ra bên ngoài nhìn xem rốt cuộc thế nào.”
Phương Cẩm Đường gật đầu, đi gara, lấy ra một chiếc xe việt dã đã cải tạo, Khúc Thiên Hà khóa cửa, mang theo Bạch Khiêm Khiêm ngồi lên. Bọn họ không thể cứ luôn ở trong nhà, hoặc là để Phương Vũ Hân giấu trong Thanh Mộc Linh phủ, trở thành ràng buộc của Phương Vũ Hân. Trước mắt mạt thế vừa mới bắt đầu, bọn họ muốn đoạt được tiên cơ, phải nghĩ cách lấy càng nhiều Nguyên Tinh càng tốt!
Vào thành quá nguy hiểm, bọn họ không muốn thêm rắc rối cho con cái, nhưng là lái xe dạo xung quanh ngoại thành, có thể được! Dù gặp được tang thi, với thân thủ hai người cũng không cần lo lắng. Vừa rồi Phương Vũ Hân cùng Phương Vũ Dương thay quần áo, bọn họ cũng thay đổi sang bộ quần áo khác, chỉ cần không sử dụng dị năng, sẽ không có người phát hiện thân phận dị năng của bọn họ.
Trên ghế sau, Bạch Khiêm Khiêm nhìn di động vẻ mặt uể oải, chán ghét! “Di động sao chưa có tín hiệu? Ba ba rốt cuộc ở đâu a, không tới tìm mẹ, thật là chán ghét! Hiện tại mẹ càng ngày càng xinh đẹp, khẳng định sẽ chướng mắt ba ba!”
……
Nơi này là khu biệt thự được khai phá ở vùng ngoại thành, ngoài biệt thự, xung quanh là những mảnh đất được gieo trồng cây nông nghiệp, bên ngoài còn có một số tiểu khu dân cư, đều mới xây dựng, bởi vì xung quanh kinh tế sản nghiệp không có phát triển, nên bên này người cũng không nhiều, nhìn một số hướng thấy nhiều mảnh đất trống.
Nơi này khoảng cách nội thành còn có đoạn khoảng cách, hoàn cảnh xem như không tồi, mấu chốt là có tảng lớn đồng ruộng, lại có sẵn phòng ở, cho nên sau này mới thành căn cứ của người sống sót, hơn nữa phát triển trở thành căn cứ người sống sót lớn nhất thành phố Thương.
Phương Vũ Hân cùng Phương Vũ Dương lái xe đi ra ngoài, đi ngang qua những khu dân cư đó, liền thấy xung quanh có tang thi du đãng. Ước chừng đánh hơi được mùi vị người sống, tang thi sôi nổi vây quanh lại đây.
————————————
Lời của tác giả:
Thấy nữ chủ gia trang bị như thế nào? Không sai! Nữ chủ nhà ta chính là đi theo hình tượng nữ thần siêu ngầu!