"Phụt —— "
Âm thanh côn ŧᏂịŧ cắm vào tiểu huyệt lầy lội bên trong phòng đặt biệt rõ ràng, Tiêu Viễn vẫn luôn cúi đầu nhìn tiểu huyệt kia từng chút nuốt vào côn ŧᏂịŧ của hắn.
Trắng nõn bánh bao huyệt cắm một cây côn ŧᏂịŧ sưng đỏ cứng rắn, thuộc về hắn .
Đối lập quá rõ ràng, lần đầu là hưởng thụ về cảm giác, mà bây giờ cả thị giác và xúc giác cùng hưởng thụ.
"A...Tiêu Viễn......sâu quá"
Hồ ly không khỏi kêu lên, thật sự là vào quá sâu, nàng thậm chí cảm giác muốn gần đến miệng tử ©υиɠ rồi.
Nàng cũng cúi đầu liếc nhìn một cái, hai người chặt chẽ tương liên không một kẽ hở.
Vừa lớn vừa trướng, vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Tiêu Viễn siết lấy eo nàng, không ngừng kéo nàng đập vào hông, hiện tại không có camera, không có người xem hắn cũng hoàn toàn buông thả, lực eo giống như máy đóng cọc không ngừng đâm vào, mỗi một lần đều dùng sức, không ngừng phát ra tiếng ‘bạch bạch bạch’ va chạm.
Hồ ly rất nhanh bị hắn đâm cho bên ngoài tiểu huyệt và đùi non đều hồng lên vô càng đáng thương.
Theo động tác của hắn, trong phòng không ngừng vang lên tiếng thân thể va chạm, tiếng dâʍ ŧᏂủy̠ lép nhép, còn có tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ không ngừng của Hồ ly.
"A....nhanh quá.....Tiêu Viễn....ngực căng quá...a.."
Tiêu Viễn mỗi lần đều rút côn ŧᏂịŧ ra gần hết, mang theo một chút mị thịt bên trong, sau đó hắn mạnh mẽ đâm sâu vào, mị thịt cũng trở về, giống như một đóa hoa vậy.
Động tác hắn quá nhanh làm dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi, dâʍ ŧᏂủy̠ ở chỗ giao hợp cũng bị đâm thành bọt trắng.
Vật nhỏ này thật sự thao quá sướиɠ!
Đại côn ŧᏂịŧ bị cắn chặt, mỗi một lần ra vào đều cực kỳ sảng khoái, Tiêu Viễn cũng không chỉ cắm vào tiểu huyệt, còn cúi người tìm đến ngực lớn không ngừng bị đâm đến đong đưa, mạnh mẽ mυ'ŧ lấy, khi thì dùng răng cắn nhẹ đầṳ ѵú tràn đầy mùi sữa.
Hồ ly bị thao đến trượt ra sau rồi bị hắn kéo trở về, cả người đều lay động, hai chân cũng không giữ được mà mềm nhũn đong đưa không ngừng, cuối cùng Tiêu Viễn phải đỡ hai chân gác lên eo hắn, Hồ ly mới tìm được điểm tựa.
Tay nàng bấu chặt vào vai hắn, bị đâm đến không ngừng rêи ɾỉ loạn kêu.
"A....Lớn quá...nhanh quá"
" A...Tiêu Viễn...chậm một chút..."
"A......Anh đồ xấu xa, sắp đâm bay tôi rồi."
"Không thích?"
Nói xong hắn liền cố tình lui về sau, lập tức bị hai chân nàng kẹp chặt lại, tiểu nộn huyệt bị đâm đến đỏ lên cũng đưa lên cho hắn thao, bên trong nhỏ hẹp lại càng ra sức siết lấy côn ŧᏂịŧ lấy lòng, không muốn buông ra chút nào.
"Đồ khẩu thị tâm phi mà"
Tiêu Viễn véo mũi nàng một cái rồi đột nhiên đem người ôm xuống.
Hồ ly đã bị hắn thao đến cả người xụi lơ, hoàn toàn để mặc hắn bày bố, khi ôm xuống côn ŧᏂịŧ càng đâm sâu vào bên trong tiểu huyệt, cảm giác như muốn đem nàng đâm thủng.
"A a a... sâu quá...Muốn đâm vào tử ©υиɠ rồi!"
nàng có thể cảm nhận được qυყ đầυ to lớn đang để ở cửa tử ©υиɠ, chực chờ đâm vào, Hồ ly hoảng sợ muốn đầy người ra.
Đồ chơi của hắn quá lớn, bên trong tiểu huyệt phải nuốt lâu như vậy mới thích ứng được, nếu như bị đâm đến tử ©υиɠ...
Cái này không phải là muốn mệnh sao!
Chính là nàng không ngăn được hắn, Tiêu Viễn một bên nhẹ giọng an ủi, động tác lại không hề nhẹ nhàng, dùng qυყ đầυ chậm rãi đẩy ra mềm mại miệng nhỏ, sau đó đem đại côn ŧᏂịŧ toàn bộ đẩy vào.
"A...a...sâu quá rồi... —— "
"Ha "
Hai người đồng thời phát ra tiếng kêu rên, hắn là bị sảng khoái quá mức, bên trong cực kỳ ấm áp, trước nay chưa từng chạm vào, hiện tại bị côn ŧᏂịŧ khai phá, Hồ ly vừa đau, vừa lúc lại có cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến nàng toàn thân tê dại .
Hai người cứ giữ tư thế ôm này mà làm, Hồ ly kẹp chặt bên eo hắn, trọng lượng càng làm côn ŧᏂịŧ tiến vào càng sâu bên trong.
Tiêu Viễn siết chặt eo nàng, vừa đi vừa đỉnh lên.
Mỗi một cái đều đâm vào hết sức, Hồ ly tùy ý bị hắn thao, cơ thể bị bay lên một chút rồi bị trọng lượng rơi xuống, hắn còn siết eo kéo lại, côn ŧᏂịŧ vùi thật sâu vào bên trong, nghiền nát hoa tâm.
“A....sâu quá....Tiêu Viễn.....chết mất”
“ Chậm một chút....a....”
“A...Tiêu Viễn...chậm một chút...tôi chịu không nổi’
Tiếng ‘Bạch bạch bạch’ không ngừng vang lên trong phòng, kɧoáı ©ảʍ liên tục chồng chất, Hồ ly nắm chặt hai tay rắn chắc của hắn, thân thể căng ra, không nhịn được mà ngửa cổ thét lên một tiếng.
Nàng cao trào.
Dâʍ ɖị©ɧ ấm áp từ sâu bên trong phun ra, trực tiếp tưới lên phần qυყ đầυ, Tiêu Viễn thiếu chút nữa bị Hồ ly tưới đến bắn tinh.
Mà Hồ ly đang thoải mái híp mắt, cảm nhận cao trào dư vị, đột nhiên nhìn về một bên sau đó kích động vỗ lên người hắn, gấp gáp không rõ: "Nhanh lên... Nhanh.. có..."
Tiêu Viễn chỉ cảm nhận đến bên trong đột nhiên thắt chặt lại, không ngừng ép lấy côn ŧᏂịŧ hắn, còn hơn cả lúc cao trào vừa rồi.
"Lại muốn rồi đúng không?...Tao bảo bảo"
Miệng trêu chọc nhưng Tiêu Viễn vẫn siết lấy eo nàng, càng dùng tốc độ nhanh, mạnh hơn đỉnh lên.
Nàng đã cao trào nhưng hắn còn chưa đâu.
"Không, không phải, có người..."
Hồ ly thấy hắn chỉ lo thao tiểu huyệt, hoàn toàn không hiểu ý nàng thì càng thêm nóng nảy.
Trước cửa phòng đang đứng một người, Hồ ly cũng nhận ra đối phương.
Vân Miểu Miểu.
Cô ta đang mặc một thân váy ngủ gợi cảm, vô cùng chấn kinh mà nhìn ảnh đế luôn xa cách lãnh đạm đang không ngừng ra sức thao tiểu diễn viên thế thân mà cô ta khinh thường kia.