Tác giả: Lị Lị Ti
Editor: Lân ú nu
Lưu ý: truyện cao H có ngôn từ thô tục xin cân nhắc trước khi đọc!
...
Nửa tháng sau.
"Bệ hạ, nhận rõ thân phận của chính mình rồi sao?"
"Nhận rõ, nhận rõ, chủ nhân, bỏ qua cho ta đi, ta về sau cũng không dám nữa, ô ô......"
Tại đây bị trừng phạt suốt nửa tháng, mông của Tiểu Hoàng Đế không biết bị bao nhiêu thị vệ cùng thái giám chơi qua, có lẽ còn có cung nữ tới chơi, mông bị dây mây đánh một lần lại một lần, trên mông sưng đỏ tìm không ra nơi lành lặn, c̠úc̠ Ꮒσα bị *** của thị vệ này đến thị vệ khác **, đến buổi tối c̠úc̠ Ꮒσα còn bị cắm dương v*t giả, mà chim nhỏ cũng bị hung hăng đùa bỡn, cậu cảm thấy chính mình chính là một cái ngoạn vật công cộng, là người đê tiện nhất trong cái hoàng cung này.
"Biết sai rồi?"
"Ta biết sai rồi, chủ nhân." Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc thanh âm mang theo hờn dỗi.
"Lúc này tạm tha cho ngươi, lần sau ngươi nếu lại ngứa da nghĩ muốn phạm tiện liền lại nhớ đến ngày hôm nay."Hàn Dạ Trạch nói xong, hắn giải khai xiềng xích trói buộc tay chân của Tiêu Ngọc.
"Tiểu cẩu, chính mình bò lại tẩm cung."
"Chủ nhân......"
"Không được thương lượng."
Thế là, Quyền Thần Hàn Dạ Trạch một người đi ở phía trước, Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc đi theo phía sau hắn, trần trụi thân thể, dùng tứ chi bò trên mặt đất, từ lãnh cung một đường bò tới tẩm cung của chính mình, cũng may dọc theo đường đi không có bất luận kẻ nào thấy.
......
Trong tẩm cung.
"Tiểu cẩu, giúp chủ nhân khẩu giao đi."
"Tuân mệnh, chủ nhân."
Lúc này, đã chịu qua nhiều giáo huấn như thế, Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc cũng không dám có suy nghĩ cố ý cắn căn lão nhị của Quyền Thần Hàn Dạ Trạch nữa, cậu hầu hạ tỉ mỉ, há miệng ngậm lấy căn cự vật màu đỏ tím dữ tợn thô to như cánh tay trẻ em kia, duỗi lưỡi thật cẩn thận liếʍ láp, thực nhanh liền khiến cho hắn sung sướиɠ.
"Tiểu kỹ nữ, không lẽ ngươi chỉ muốn suốt đêm liếʍ *** của nam nhân thôi đấy chứ."
Căn dương v*t dưới thân của Hàn Dạ Trạch bắn tinh đầy miệng Tiêu Ngọc xong hắn lại nói vài câu càn rỡ khích lệ Tiêu Ngọc.
"Hảo, tiểu cẩu của ta, có nghĩ muốn được chủ nhân yêu thương ngươi không?"
"Muốn."
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc chính mình chủ động bò lên long sàng, cậu quỳ ghé vào bên giường, dẩu mông cao cao, sau đó cậu duỗi tay tự mình bẻ ra cánh mông tuyết trắng làm lộ ra c̠úc̠ Ꮒσα phấn nộn, vẻ mặt ngượng ngập nói "Cầu chủ nhân hung hăng yêu thương nô."
"Như ngươi mong muốn."
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch cởi bỏ đai lưng, hắn đem tất cả quần áo vướng bận đều cởi bỏ, sau đó đôi tay nắm lấy vòng eo nhỏ xinh của Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc, con *** thô to dưới thân nhẹ nhàng đặt lên huyệt khẩu đỏ bừng của thiếu niên, hắn đẩy eo một cái, nguyên cây gậy th*t đều chôn sâu trong dũng đạo ấm áp, sau đó bắt đầu thọc vào rút ra. . TruyenHD
"A a a...... Ô ô ô a a...... Dạ Trạch ca ca điểm nhẹ...... Ô a......"
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc một đôi mắt phượng mê ly, đầy mặt ửng hồng, da thịt toàn thân trắng nõn đều bịt kín bởi một tầng mồ hôi mỏng, nửa tháng chưa bị Hàn Dạ Trạch ** qua, cậu đối với loại mùi vị này tưởng niệm vô cùng, hiện tại thực mau liền không kìm lại được mà cao trào.
"Ô ô ô a a......" chim nhỏ dưới thân Tiểu Hoàng Đế phun ra một lượng lớn bạch trọc, cậu bị ** sướиɠ đến dục tiên dục tử,
"Bệ hạ, thần cũng muốn bắn." Hàn Dạ Trạch thấp giọng nói bên tai Tiêu Ngọc, hắn đảo lộng vài cái, thực nhanh cũng bắn tinh, một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng đều phun vào sâu bên trong c̠úc̠ Ꮒσα thiếu niên,
"Bệ hạ về sau phải biết nghe lời, biết không?" '⑷㉛63㈣003
"Ta sẽ nghe lời."
......
Thời gian như nước chảy vội vàng rồi biến mất.
Ba năm sau.
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc đã hai mươi tuổi, làn da ngọc ngà trắng nõn như tuyết, môi hồng răng trắng, lớn lên cực kỳ diễm lệ, hoàng đế tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng tâm tính lại mười phần tàn bạo, tức giận liền gϊếŧ người, con đam mê chinh chiến.
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch cũng đã 30 tuổi, hắn quyền khuynh triều dã, tay cầm binh quyền, tùy thời tùy chỗ đều có thể soán vị, lại đem một vị hoàng đế nhỏ tuổi thay thế, nhưng hắn vẫn luôn là một cái bộ dáng trung thần lương tướng.
Đương nhiên, kia đều là ở ban ngày.
Vừa đến buổi tối.
Trong tẩm cung Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc.
"A Ngọc, tiểu nô ɭệ của ta, ngươi nên thị tẩm." Quyền Thần Hàn Dạ Trạch ngồi ở trên long sàng, hắn nhìn người đang quỳ gối bên chân, thân xuyên long bào Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc.
"Vâng, chủ nhân."
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc quỳ trên mặt đất, quỳ thẳng nghiêm chỉnh, cậu từng chút một cởi sạch long bào, tiếp đó là áσ ɭóŧ minh hoàng mặc bên trong, sau đó Tiểu Hoàng Đế một thân lõα ɭồ tuyết trắng bò lên long sàng, cậu quỳ bên long sàng, dẩu mông, một bên lắc mông một bên nói "Lỗ da^ʍ của nô thật ngứa, cầu chủ nhân hung hăng ** nô."
"Ba năm đi qua, A Ngọc trở nên phục tùng không ít đâu." Hàn Dạ Trạch thanh âm trầm thấp, hắn nói xong liền bắt đầu cởi bỏ đai lưng, căn côn th*t đặt lên huyệt khẩu đang không ngừng co rút thèm muốn, hắn dùng sức thúc eo, nguyên con *** bự liền cắm vào bên trong lỗ da^ʍ, thịt mềm ướŧ áŧ bên trong c̠úc̠ Ꮒσα liền cuốn lấy xoa bóp.
"Bên trong A Ngọc vẫn chặt như vậy......" Hàn Dạ Trạch thân dưới bắt đầu dùng sức, mà Tiểu Hoàng Đế dưới thân hắn thừa hoan thân thể theo bản năng run rẩy, vặn vẹo, đón ý nói hùa, cậu nâng cặp mông trắng nõn tròn trịa lên, lỗ da^ʍ vừa ướt vừa chặt kẹp lấy *** bự, sắc mặt cậu ửng hồng, trong miệng phát ra thanh âm rêи ɾỉ đứt quãng.
"Ô ô ô...... Dạ Trạch ca ca...... Ô ô a, quá sâu...... Lại sâu một chút a...... Ô ô......"
Lại là một đêm tình ái triền miên, thừa hoan dâʍ ɭσạи.
...TOÀN VĂN HOÀN...
Sắp tới tui được nghỉ đến 1 tuần nên có thể edit thêm tầm 1 hoặc 2 truyện cao H nữa.
Bộ tiếp theo là về sư tôn nhe nên nếu mọi người hứng thú thì đón đọc nha!