Tác giả: Lị Lị Ti
Editor: Lân ú nu
Lưu ý: truyện cao H có ngôn từ thô tục xin hãy cân nhắc trước khi đọc!
...
"Ô ô a...... Đau...... Đau quá a...... Dạ Trạch ca ca, từ bỏ...... Ta từ bỏ...... Ô ô......"
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc từ trước đến nay có bao giờ trải qua chuyện này, đôi mắt phượng liên tục trào ra những giọt lệ nóng bỏng, hai mắt đẫm lệ, đuôi mắt nổi lên một tầng hồng nhạt, cậu chỉ cảm thấy c̠úc̠ Ꮒσα của chính mình bị *** bự của Quyền Thần Hàn Dạ Trạch nhét đầy, c̠úc̠ Ꮒσα đau vô cùng, tựa hồ còn có máu chảy ra, lúc này cậu cảm thấy hai tên nam nhân giao cấu với nhau là không hợp thiên lý, vì sao có người có thể nguyện ý bị đâm nha?
"Ngoan, chờ lát nữa liền không đau, thần sẽ làm bệ hạ sướиɠ."
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch cúi đầu hôn môi Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc, tiếp đó lại ở trên cần cổ tuyết trắng của thiếu niên cắn lên một vệt đỏ ái muội, căn dương v*t thô dài ở trong nhục huyệt chậm rãi ra vào, dường như đã đâm tới chỗ sâu trong tuyến tiền liệt, nơi kia có vài phần cứng rắn hơn so với thành ruột mềm mại, hắn liền tập trung dùng qυყ đầυ đâm thúc vào điểm mẫn cảm kia.
"A a a...... Ô a a...... Không cần, Dạ Trạch ca ca...... Ta chịu không nổi, ô ô a......"
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc mới nếm thử tư vị làʍ t̠ìиɦ với nam nhân, cậu dần cảm nhận được một chút vui sướиɠ liền chủ động chu lên kiều mông tròn trịa, không an phận mà vặn vẹo mông, rõ ràng là dâʍ đãиɠ chủ động đòi thao, nhưng trong miệng vẫn luôn nói không cần.
"Không cần? Mông bệ hạ lại vặn vẹo thèm ** thành như vậy, chỉ sợ kĩ nữ trong Tần lâu Sở quán cũng không da^ʍ đến như vậy đi? Bệ hạ thật ra rất thích được thần làm như vậy đúng không?"
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch giọng nói trầm thấp mang theo vài phần ngả ngớn, hắn câu môi cười, đôi tay ôm lấy vòng eo tuyết trắng tinh tế của Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc, *** bự dưới thân vẫn luôn ra ra vào vào bên trong lỗ da^ʍ của thiếu niên, khi thì ôn nhu, khi thì thô lỗ đảo lộng, chỉ chốc lát sau thiếu niên đã bị bắt dùng mặt sau cao trào vài lần.
"Bệ hạ thích thần đối đãi với người như vậy sao?"
"Thích, thích...... Ô a a...... A ha...... Ô ô......"
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc chỉ cảm thấy chính mình đang dần chìm trong bể dục, da thịt toàn thân toát ra mồ hôi tinh mị, mồ hôi đầm đìa, lúc này bản thân như đã mất đi tri giác, đầu óc mụ mị không còn nghĩ được điều gì, thích, thực thích, cậu chỉ nghĩ được như thế, sau đó cậu dần cảm nhận được căn côn th*t đang ở trong c̠úc̠ Ꮒσα của cậu bắt đầu đâm chọc nhanh hơn, càng ngày càng ** cậu một cách thô lỗ,.
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch lại đem toàn thân Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc xoay ngược lại, hai người trần trụi đối mặt với nhau, nơi riêng tư gắt gao cuốn lấy nhau, hắn cúi người xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của thiếu niên, tiếp đó lại đem đầu lưỡi tham nhập vào bên trong, đầu lưỡi đảo qua hàm răng tinh tế, cuốn lấy lưỡi hồng, lưỡi cùng lưỡi giao triền ở bên nhau, phát ra tiếng nước da^ʍ mĩ.
"Ô ô......" Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc dần cảm thấy hít thở không thông, nụ hôn này quá mức nóng bỏng, khuôn mặt đỏ rần, đôi mắt phượng xinh đẹp hàm chứa lệ nóng, đuôi mắt vì khóc quá nhiều mà hiện lên mạt hồng nhạt, diễm lệ đến cực điểm.
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch buông tha cho đôi môi Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc, không tiếp tục hôn cậu, hắn ngược lại bắt đầu gặm cắn gáy cậu, theo đó dần trượt xuống bả vai tinh tế xinh đẹp, tiến đến bộ ngực tuyết trắng, một đường liền gặm cắn tạo ra một hàng dài dấu cắn đỏ tươi diễm lệ.
"Nơi này thần cũng muốn khắc lên khí vị của thần."
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch dùng ngón tay vuốt ve sườn eo Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc, hắn dùng răng nhọn của chính mình đem vòng eo nõn nà của thiếu niên gặm cắn thành một dấu răng đỏ tươi, dấu răng còn lưu lại nước bọt, thủy quang tinh mỹ, thoạt nhìn cực kì dâʍ đãиɠ.
"Ô ô ô......" Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc một đôi mắt phượng mê ly, đầy mặt ửng hồng, vẻ mặt xuân sắc, trong miệng của cậu chỉ có thể phát ra âm thanh rêи ɾỉ nức nở, căn bản không thể nói thành một câu hoàn chỉnh.
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch lại há mồm ngậm lấy núʍ ѵú nhỏ xinh, hắn dùng sức mυ'ŧ vào, đem đầu v* phấn nộn mυ'ŧ mυ'ŧ đến sưng đỏ bất kham, đầu v* đỏ bừng vừa trướng vừa ngứa, miệng hút lấy núʍ ѵú còn tham lam ngậm luôn thớ thịt trắng nõn vào miệng, lưỡi phát thảo quần vυ', răng thỉnh thoảng cắn cắn,nhây nhây núʍ ѵú.
"Bệ hạ cũng nên bắn tinh."
Quyền Thần Hàn Dạ Trạch thanh âm trầm thấp, hắn dùng tay nắm lấy chim nhỏ của Tiêu Ngọc, chim nhỏ màu phấn bạch nhìn qua cực kì đáng yêu, hắn nhẹ nhàng vuốt ve vài cái, chim nhỏ liền run rẩy không kìm được bắn ra bạch dịch phun đến bụng nhỏ của thiếu niên, dơ hề hề một mảng sền sệt.
"Thần cũng muốn bắn tinh."
Hàn Dạ Trạch nói xong, dưới thân lại động vài cái, *** bự đang chôn sâu trong lỗ da^ʍ run run một chút, dương v*t phun ra một lượng lớn bạch trọc tϊиɧ ɖϊ©h͙, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng đều bắn hết vào chỗ sâu trong c̠úc̠ Ꮒσα của thiếu niên, thân thể thiếu niên từ trong ra ngoài đều bị làm dơ.
"Bệ hạ còn muốn tiếp tục sao?" Hàn Dạ Trạch hỏi.
"Ân." Tiểu Hoàng Đế vẻ mặt ngượng ngập nói.
Thế là, hai người tiếp tục ở trên long sàng phiên vân phúc vũ, một đêm phong lưu.
......
Ba tháng sau.
Trên một mặt tường tại lãnh cung, có một cái động không lớn không nhỏ, một cái mông trắng bóng được khảm kín kẽ ngay cửa động, một thiếu niên lớn lên cực kỳ diễm lệ trần trụi mông ngay tại cửa động, thân mình lại ở phía bên trong tường, cậu toàn thân trần trụi, hai tay hai chân đều bị xích sắt chặt chẽ chế trụ cố định trên tường.
Mà thiếu niên này không phải ai khác, chính là Tiêu Quốc cửu ngũ chí tôn, Hoàng Đế Tiêu Ngọc vừa mới đăng cơ không lâu.
"Bệ hạ, đã dạy dỗ người nhiều lần như vậy, như thế nào lúc khẩu giao lại không cẩn thận cắn thần? Thần cảm thấy bệ hạ chính là cố ý." Quyền Thần Hàn Dạ Trạch duỗi tay nắm chặt lấy cằm nhỏ của Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc, gương mặt lạnh lùng tức giận thoạt nhìn như rất chán ghét điều gì.
"Nửa tháng tiếp theo, bệ hạ liền ở trên mặt tường này đi, thần sẽ tìm vài người lại đây dạy dỗ người, để người hiểu thế nào là tính nô. Bệ hạ yên tâm, thần đã hạ lệnh thời điểm ngài ở đây sẽ không có người nào dám đi vào lãnh cung, ngài không cần lo lắng sẽ có người thấy mặt của ngài."
Hàn Dạ Trạch nói xong liền rời khỏi lãnh cung, khóa kỹ cửa lãnh cung.
Bên ngoài lãnh cung.
"Đây là một tên tiểu thị vệ không nghe lời, mới tới nên vẫn chưa hiểu rõ việc gì nên làm, các ngươi hảo hảo chiêu đãi hắn cho ta." Hàn Dạ Trạch ra lệnh cho hai gã thị vệ trông coi lãnh cung "Đương nhiên cũng có thể tìm thêm người tới dạy bảo hắn."
"Dạ vâng dạ vâng." Hai gã thị vệ đã lâu chưa được phát tiết qua, tuy rằng tiểu thị vệ bị phạt trên tường kia là nam, bất quá cũng không quá quan trọng, bọn họ có nơi để tiết hỏa thật sự đã quá tốt rồi.
Hai gã thị về chờ đến khi Hàn Dạ Trạch đã rời đi, bọn họ lúc này mới dám đánh bạo đi vào lãnh cung tiến đến mặt tường kia, bọn họ nhìn thấy trên tường là một cặp kiều mông tuyết trắng trong trịa liền đồng thời chảy nước miếng.
Một tên thị vệ đầu tiên bắt đầu cởi bỏ đai lưng, hắn cởϊ qυầи ra, sau đó đem dương v*t màu tím đen thô dài của chính mình để lên huyệt khẩu của Tiêu Ngọc, hắn dùng sức đĩnh eo một cái, nguyên căn cự vật thô to như cánh tay trẻ em liền cắm vào bên trong dũng đạo của thiếu niên.
"Tê, c̠úc̠ Ꮒσα của tiểu thị vệ này thật khít, ** thật sướиɠ!"
Tên thị vệ này mở miệng đều là lời nói thô tục càn rỡ, thân dưới của hắn bắt đầu dùng sức, thập phần thô lỗ thọc vào rút ra.
"Ô ô ô...... Ô a......"
Bên trong bức tường, Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc cảm thấy khuất nhục cực kỳ, cậu bất quá là không phục tên Hàn Dạ Trạch kia, hàng đêm đều buộc cậu phải nằm dưới thân hắn để mặc hắn **, cậu mới cố ý vào thời điểm khẩu giao cho Hàn Dạ Trạch sẽ cắn đau hắn, cậu đã cố gắng không lưu lại dấu vết làm như vô ý, nhưng Hàn Dạ Trạch thật sự là tiểu nhân, vẫn nhìn ra được cậu là cố ý.
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc có bao giờ chịu nhục đến thế này, cậu đường đường là hoàng đế Tiêu Quốc, hiện giờ lại bị khóa lại trên mặt tường trong cung, bại lộ toàn bộ mông bên ngoài tường, bị một thị vệ ti tệ ** mình, thật sự là quá khuất nhục, cậu cảm thấy Hàn Dạ Trach cũng quá tàn nhẫn rồi, cậu không phải chỉ cắn lão nhị của hắn một chút thôi sao, cũng không có cắn đứt....
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc vẫn đang không ngừng ủy khuất oán trách thì tên thị vệ đang ** cậu đã đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào bên trong c̠úc̠ Ꮒσα.
Chỉ là một tên thị vệ ti tiện vậy mà cũng dám đem thứ dơ bẩn kia bắn vào bên trong.
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc cảm thấy chính mình đã bị làm bẩn, nhưng cậu còn chưa kịp ở trong lòng mắng chửi một chút liền cảm giác được *** của tên thị vệ kia đang dần rút ra khỏi c̠úc̠ Ꮒσα cậu, lỗ da^ʍ lập tức trống rỗng. Một tên thị vệ khác nhanh chóng lại đem dương vậy cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα của tiểu hoàng đế.
"Ô ô...... Ô a a a......" Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc ngắn không được liên tục rêи ɾỉ, cậu cảm thấy khuất nhục cực kỳ, nhưng bây giờ bản thân cũng chỉ là một hoàng đế không quyền không thế, Quyền Thần Hàn Dạ Trạch nắm giữ triều chính muốn chơi cậu như thế nào liền chơi thế ấy, cậu còn có thể như thế nào?
......
Ngày hôm sau.
Tổng quản thái giám Vương công công cũng đến bên trong lãnh cung chơi vách tường mông này, hắn luôn luôn đối Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc vâng vâng dạ dạ, nhưng lúc này hắn cũng không biết vách tường mông này là là mông của Tiêu Ngọc, bằng không cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám đi quá giới hạn như vậy, đây chính là tội lớn tru di cửu tộc.
"Ta tuy rằng là thái giám, bất quá thủ đoạn để chơi ngươi vẫn có rất nhiều."
Tổng quản thái giám Vương công công cười cười, hắn đem một cây dây mây nắm chặt trong tay, giơ tay lên bắt đầu dùng sức đánh vào mông Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc, cái sau lại tàn nhẫn hơn cái trước, đánh xong mấy chục hạ, mông thiếu niên đã sưng đỏ một mảnh, sưng đến cao hơn vài phân.
Cũng không không biết tên tạp chủng kia là ai mà dám đánh mông trẫm, nếu để trẫm biết được tên họ, trẫm nhất định đem ngươi chém thành trăm mảnh, sau đó sẽ tru di cửu tộc ngươi, ô ô, đau quá a......
Tổng quản thái giám Vương công công lại tiếp tục thay đổi cách chơi khác, hắn dùng dây thừng quấn quanh gốc chim nhỏ trắng nộn của Tiêu Ngọc, chim nhỏ cùng trứng trứng đều bị gắt gao thít chặt, quấn quanh vài lần, sau đó dây thừng xuyên qua một cái thùng gỗ, hắn bắt đầu bỏ thêm vài cục đá vào trong thùng gỗ.
"Ô ô, thật là biếи ŧɦái."
Biếи ŧɦái như thế, khẳng định vẫn là tên thái giám vừa trêu đùa trẫm......
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc tâm tư thanh minh, nhưng hôm nay cậu chỉ có thể ngoan ngoãn tùy ý thái giám đê tiện đùa bỡn long căn, long căn bị tra tấn lôi kéo như thế, cậu cảm thấy khuất nhục cực kỳ, cậu thà rằng bị tên biếи ŧɦái Hàn Dạ Trạch đùa bỡn, cũng không muốn bị một tên thái giám đê tiện đùa bỡn.
Nôn nôn nôn, trẫm như thế nào nghĩ đến Hàn Dạ Trạch, trẫm lưu lạc đến hoàn cảnh này, đều do hắn, trẫm như thế nào còn nghĩ đến hắn?
Tiểu Hoàng Đế Tiêu Ngọc vẫn còn chìm đắm trong suy nghĩ của bản thân, bỗng cảm nhận được chim nhỏ của mình truyền đến một trận đau nhức, cư nhiên có người dùng dây mây đánh long căn của hắn, Hàn Dạ Trạch còn không dám chơi cậu như thế mà một tên thái giám đê tiện cư nhiên dám?
Nhưng tổng quản thái giám Vương công công lại không biết hắn đang chơi chính là long căn của hoàng thượng, vẫn luôn nghĩ đây chỉ là một tiểu thị vệ không có mắt đắc tội với Quyền Thần Hàn Dạ Trạch
Hô hô hô hô hô!
Tổng quản thái giám tổng quản Vương công công tổng cộng đánh một trăm hạ lên long căn, chim nhỏ của Tiểu Hoàng Đế bị đánh đến sưng đỏ, long căn bị đánh đến mềm, dịu ngoan rủ xuống, một chút dấu hiệu cương cứng đều không có.