Ngô Gia Hành đổ chút gel bôi trơn lên trên côn ŧᏂịŧ, một chân tiếp tục chống đất, một chân khác cực kì đàn ông dạng ra đạp lên mép giường, một tay đè đùi Tiền Tiểu Lang lại, một cái tay khác nắm lấy phân thân chính mình, eo sói hạ xuống, qυყ đầυ nhẹ nhàng tiến vào huyệt xử nữ Tiền Tiểu Lang, hắn nói: “Cú© Ꮒσα xử nam quả nhiên khác biệt, bên ngoài đã lỏng thành như vậy nhưng bên trong vẫn chặt vô cùng. Cậu tên Tiền Tiểu Lang, đúng không? Cậu nhớ kỹ, lão tử tên Ngô Gia Hành, là người phá thân cho cậu.”
Eo sói tiếp tục trầm xuống, côn ŧᏂịŧ khó tránh gặp phải lực cản, nhưng quy thô to của hắn vẫn lao thẳng về trước như đội quân tiên phong, ung dung nhưng kiên định phá vỡ từng vòng từng vòng thịt ruột ấm áp ướt nóng, sau đó hành thân cũng sát nhập tiến sâu vào chỗ bí ẩn chưa từng được khai phá qua bên trong Tiền Tiểu Lang.
Tiền Tiểu Lang không biết là đang đau đớn hay khổ sở mà cả người kịch liệt run rẩy, giọng điệu lúc này ngược lại trở nên bình tĩnh mang theo chút nức nở nói: “Ngô Gia Hành, tao nhớ kỹ mày! tao muốn gϊếŧ mày! A a a...”
“Ai nói không cho cậu gϊếŧ đâu? hiện tại cậu làm tôi sướиɠ muốn chết rồi.” Ngô Gia Hành cắm nguyên cây vào trong lỗ thịt, sau đó đã kéo ra ngoài gần phân nửa, nghe lời Tiền Tiểu Lang nói thì tiếp tục hung hăng thọc vào, phần hông ở trên mông Tiền Tiểu Lang đâm cho cả người hắn lắc lư dữ dội, cười nói: “Thao, lỗ xử nam thật mẹ nó thoải mái, cũng không biết có chảy nước không, lão tử thích nhất lỗ nhiều nước.”
Lực độ thật mạnh đánh vào trong làm thân dưới Tiền Tiểu Lang run rẫy, cúc huyệt hung hăng kẹp chặt, dường như có thể cảm nhận được hành thân nóng bỏng cùng qυყ đầυ cứng rắn bên trong. Tiền Tiểu Lang hai mắt ửng đỏ, nước mắt từ khóe mắt không chịu khống chế chảy xuống, lại nương theo đường cong hàm mặt kiên nghị chảy dọc xuống nhiễu lên giường, cơ ngực trắng nõn rắn chắc kịch liệt phập phồng, nghiến răng nghiến lợi lặp đi lặp lại: “Tao muốn gϊếŧ mày... A... Tao muốn gϊếŧ mày... A a ưʍ... Gϊếŧ mày...”
Ngô Gia Hành cười như không cười hừ một tiếng, giọng điệu cực kì khinh thường, eo sói dần dần gia tốc, côn ŧᏂịŧ càn quấy bên trong thịt ruột điên cuồng thọc vào rút ra, mãnh liệt xâm chiếm biến thân thể Tiền Tiểu Lang thành lãnh địa của cá nhân hắn. Sau đó Ngô Gia Hành cúi người xuống gần chân giường cầm lấy một cái túi công cụ màu đen, Chân Dương quả thực đã xem qua video của hắn, liếc mắt liền biết bên trong chính là đồ chơi nhỏ yêu thích của họ Ngô, Ngô Gia Hành đè toàn bộ trọng lượng bản thân lên người Tiền Tiểu Lang bắt đầu triển lãm ra từng món từng món, có roi mây, còng tay, trứng rung màu hồng nhạt, khóa trinh tiết, đủ loại kẹp sắc tình...
Tiền Tiểu Lang nghiêng đầu nhìn nhìn, sắc mặt trở nên càng thêm kinh hoảng, nửa người trên không chịu khống chế không ngừng run rẩy.
Ngô Gia Hành chọn ra một sợi dây xích tinh tế màu bạc, hai bên đầu dây đều có một cái kẹp răng cưa. Hắn duỗi tay nắm lấy đầṳ ѵú bên trái của Tiền Tiểu Lang, cực có kỹ xảo xoa bóp vài cái, Tiền Tiểu Lang mới vừa cảm thấy vừa ngứa vừa tê, Ngô Gia Hành liền trực tiếp đem kẹp gắp lên trên. Lực độ kẹp kim loại không nhỏ, hơn nữa răng cưa dày đặc, Tiền Tiểu Lang đau đến kinh hô thành tiếng phát ra tiểng thở dốc trầm thấp. Ngô Gia Hành vừa lòng liếʍ liếʍ môi, đem đầṳ ѵú phải cũng thực hiện tương tự kẹp lên.
Tiền Tiểu Lang đau đến hốc mắt đỏ bừng, nhưng lần này không kêu, lại lần nữa mắng to: “Đệch con mẹ mày, mày có bản lĩnh thì đùa chết tao, bằng không tao mẹ nó tuyệt đối chơi chết mày a a.”
“Nga? Cậu muốn chơi tôi như thế nào?”
Ngô Gia Hành biểu tình như cũ cực độ khinh thường, thằng nhóc con nằm dưới háng mình chịu thao còn đòi chơi chết ai? Quả thực cười chết người. Hắn vừa nói vừa tăng nhanh tốc độ thao làm, côn ŧᏂịŧ đã vào ra trơn tru trong thành ruột, mỗi lần đâm đều nhấn vào điểm sướиɠ, lại nhanh chóng thối lui ra ngoài miệng huyệt, động tác sinh mãnh tàn nhẫn, hoàn toàn không giống như đang khai bao người ta, mà là muốn dùng cây côn sắt đâm người dưới háng đến chết.
Tiền Tiểu Lang rốt cuộc cảm nhận được xé rách đau đớn, nhưng càng nhiều là cảm giác táo bón khó chịu, miệng không chịu khống chế phát ra tiếng thở dốc trầm thấp, như là chỉ khi thở hổn hển phát tiết hết ra ngoài mới có thể đổi được chút dễ chịu.
Ngô Gia Hành bỗng nhiên duỗi tay túm chặt đoạn giữa sợi dây xích màu bạc, không nặng không nhẹ kéo xuống, hai cái kẹp kim loại cũng chuyển động theo, răng cưa cắn chặt núʍ ѵú Tiền Tiểu Lang dùng sức xé rách, thực mau khiến cho hai vυ' vốn phấn hồng trở nên sưng đỏ bất kham, ngay cả quầng vυ' cũng nhiễm lên màu đỏ tươi quỷ dị.
Tiền Tiểu Lang vừa đau vừa tê chịu không nổi nữa, thấp giọng nói: “Đừng... Đừng kéo... Đau... A... Chậm một chút... Cầu anh...”
Ngô Gia Hành buông tay ra, nắm lấy cái cằm ngạnh lãng đàn ông của người dưới thân, nói: “Sớm có thái độ này thì tôi đã không để cậu chịu khổ rồi.” Hắn nói xong đem cái chân đang gác trên giường buông xuống, cả người đứng thẳng ở mép giường, eo sói trước tiến sau lùi tiếp tục gian làm, đồng thời bắt đầu nhàn nhã thích ý cởi tây trang ra, trước cởi bỏ nút tay áo, lại chậm rãi cởi bỏ nút thắt trước ngực, lại cởi tới áo sơ mi trắng bên trong, nếu không nhìn chỗ giao hợp của hắn cùng Tiền Tiểu Lang bên dưới, chỉ nhìn bộ dáng lúc hắn thoát y thì sẽ cảm thấy cực kỳ giống một nam nhân tinh anh vừa tan tầm về nhà, thành thục, anh tuấn, đàn ông, có loại khí chất ổn trọng thâm trầm quyến rũ.
Hắn đem tây trang cùng áo sơmi ném xuống đất, rút côn ŧᏂịŧ ra, đồng thời cởi bỏ quần tây cùng giày da, thân thể cường tráng gầy nhưng rắn chắc lúc này toàn bộ hiện ra trước mắt Chân Dương, bởi vì ánh đèn hơi tối nên chỉ thấy được chút bóng dáng, càng thêm vẻ vai rộng eo hẹp, cũng càng có thể nhìn thấy hai mông tròn trịa rắn chắc cùng hai cái chân thẳng tắp thô tráng, hắn một bộ diện mạo chó săn, dáng người dục hoặc không nói, lông tóc còn đặc biệt thịnh vượng, hai cái đùi che kín lông chân tinh mịn, mông trứng cũng bao trùm lông tơ nhàn nhạt, mang cho người nhìn tương phản mãnh liệt cũng cực kì chấn động.
Ngô Gia Hành cởi xong bỗng nhiên đem Tiền Tiểu Lang hướng bên trong giường đẩy một phen, chính mình đi theo nhảy lên giường, cường thế mà đàn ông nằm sấp trên người Tiền Tiểu Lang, hai cánh tay căng chặt đồng thời giam trụ hai cẳng chân Tiền Tiểu Lang, hai chân hắn bảo trì tư thế nửa quỳ nửa ngồi xổm, từ trên xuống dưới gian làm cúc hoa Tiền Tiểu Lang. Tư thế này so với vừa nãy càng thêm sâu càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cũng càng tiện cho Ngô Gia Hành phát huy, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống như cái máy đóng cọc chân chính, mỗi lần nhấp vào đều phát ra tiếng va chạm trầm trọng, như muốn thao hỏng cúc hoa Tiền Tiểu Lang.
Chân Dương quỳ bên mép giường vừa vặn có thể nhìn thấy chỗ giao hợp của Ngô Gia Hành cùng Tiền Tiểu Lang, hai cặp mông bự đồng dạng trắng nõn rắn chắc, một cây côn ŧᏂịŧ thô dài thoắt ẩn thoắt hiện, một mảnh lông tóc ướŧ áŧ, một cây cúc hoa dần nở rộ, cùng với một chút thịt ruột đỏ hồng thỉnh thoảng bị kéo ra, bao lấy hành thân hơi hơi xông ra khỏi huyệt khẩu, tất cả hình ảnh đều hung hăng kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ trong lòng Chân Dương. Trong đầu hắn hiện ra bộ dáng đàn ông cường ngạnh lúc Tiền Tiểu Lang thao người, lại nhìn thân ảnh thon chắc trước mắt đang bị gian làm dưới thân Ngô Gia Hành, trong lòng bỗng nhiên sinh ra loại kɧoáı ©ảʍ hưng phấn vặn vẹo, hắn sớm đã biết Ngô Gia Hành nhìn như một con sói, nhưng kỳ thật so với sói hắn còn hung ác hơn, không đơn thuần chỉ là nghiện tìиɧ ɖu͙©, còn có ham muốn chinh phục cùng du͙© vọиɠ chiếm hữu điên cuồng, hiện tại chỉ mới là bắt đầu, kế tiếp vẫn còn nhiều trò hay phong phú đa dạng chờ được thực hiện, tuyệt đối có thể khiến cho Tiền Tiểu Lang có một đêm đầu sung sướиɠ trầm luân không thể quên.
Đúng rồi, Ngụy Tân... Ngụy Tân cũng chạy không thoát...