Xưng Bá Đô Thị

Chương 14: Đàn anh uy vũ

Lại qua mấy ngày, Ngụy Tân cũng chưa một lần liên hệ Dương Nghệ, cho tới một ngày lúc về đến nhà ngược lại đυ.ng phải một chuyện làm cho hắn càng thêm khϊếp sợ...

Ngày đó Dương Nghệ tăng ca đến 10 giờ đêm, vừa mở cửa nhà ra liền nghe được tiếng nhạc rock "n roll kịch liệt vang ra từ phòng ngủ cho khách, còn có vài tiếng rên trầm thấp rất nhỏ. Dương Nghệ cảm thấy tiếng rên này có chút quen tai, nhưng cũng không nghĩ nhiều, cởϊ áσ khoác ra chuẩn bị về phòng ngủ của mình, nhưng mà, lúc đi ngang qua phòng cho khách hắn chú ý thấy cửa phòng khép hờ liền theo bản năng hướng mắt vào trong quét mắt, lần quét mắt này trực tiếp làm Dương Nghệ sợ ngây người...

Trong phòng ngủ mở đèn khá sáng, một nam sinh trẻ tuổi anh tuấn đang ngồi trên mép giường, người hướng về phía cửa, cặp chân to lớn thẳng tắp hướng hai bên tách ra, thân trên hơi hơi ngả ra sau, hai tay chống ở trên giường, toàn bộ tư thế có vẻ lười biếng mà thích ý, cái gì cũng chưa làm, vậy mà khiến cho người nhìn cảm nhận được hắn cường thế dương cương. Tuổi tác hắn chưa đến hai mươi, mày rậm mũi thẳng, một đôi mắt ưng sắc bén đặc biệt xuất sắc, lúc liếc mắt liền khiến người bị nhìn cảm nhận được uy nghiêm còn ẩn ẩn kɧıêυ ҡɧí©ɧ, dáng người có chút cùng loại với Tiền Tiểu Lang, nhìn sơ thì thon gầy rắn chắc, nhìn kỹ mới chú ý thấy cơ bắp kỳ thật vô cùng no đủ, rõ ràng có gương mặt của thiếu niên, lại có mấy phần khí thế của nam nhân thành thục.

Trên cổ hắn có đeo một cái vòng cổ, mặt dây là một thẻ bài, bị mồ hôi thấm ướt dán trên cơ ngực rắn chắc, gợi cảm không nói nên lời...

Dương Nghệ hướng vào trong xem xét vừa vặn cùng ánh mắt thiếu niên chạm nhau, nam sinh lộ ra tươi cười, lạnh lùng mà dương cương, trong nháy mắt vẻ ngoài đó chọc đúng gu của Dương Nghệ

Nam sinh liền như vậy lười biếng ngồi trên mép giường, trong lòng ngực hắn là một nam sinh khác, dáng người cũng vô cùng thon chắc, cùng hắn ngực dán ngực, đưa lưng về phía cửa phòng, nên không chú ý thấy Dương Nghệ xuất hiện. Hiển nhiên hắn đã bị nam sinh đeo thẻ bài thao mở, đem đầu vùi trong hõm vai đối phương, hai tay gắt gao ôm cổ đối phương, giống như con sói nhỏ đang lấy lòng chủ nhân, hai chân dài lông tóc phát đạt tách ra đạp lên trên giường, mượn lực trên dưới phập phồng, dùng c̠úc̠ Ꮒσα nuốt ăn côn ŧᏂịŧ của nam sinh mang thẻ bài.

Tư thế này nam sinh nhìn không thấy Dương Nghệ đứng ngoài cửa, nhưng Dương Nghệ lại có thể nhìn thấy chỗ hai người giao hợp, nam sinh đùi thon eo nhỏ, mông trứng có vẻ đặc biệt kiện thạc, lúc này bị côn ŧᏂịŧ tiến vào mà hơi hơi tách ra, giống như hai cục sắt. Hắn thấp thấp rêи ɾỉ, nghe qua như đang bị ủy khuất nói không nên lời, dường như đang bị hung hăng khi dễ, nhưng cố tình mông lại nhún đến đặc biệt ra sức, một trên một dưới vừa mau vừa tàn nhẫn, mỗi lần nhấp đều kéo hơn một nửa côn ŧᏂịŧ ra ngoài, sau đó lại ngồi mạnh lên hông nam sinh mang thẻ bài, phát ra tiếng “bạch bạch” giòn vang, có đôi khi hắn ngồi xuống nghĩ ngơi không vội hướng lên, ngược lại đong đưa mông, để qυყ đầυ nghiền ép càng mạnh ở điểm da^ʍ chính mình.

Côn ŧᏂịŧ nam sinh mang thẻ bài vừa thô vừa lớn, nửa khúc đuôi hơi hơi cong nhẹ, như cây loan đao xinh đẹp lại ẩn chứa sức mạnh kinh người, Dương Nghệ rõ ràng nhìn thấy hành thân từ từ biến mất trong hậu huyệt nam sinh kia, khi thì bị nhổ ra, kéo ra một chút thịt ruột hồng nhạt, cùng với nước sốt màu trắng ngà, nam sinh lông tóc cực kỳ phát triển, trên mông trứng cũng che kín lông tơ nhàn nhạt, kì thực nhìn sơ sẽ không thấy, nhưng lúc này bị làm đến dính nước, ướt đẫm nằm rạp sang hai bên, có sợi thì xoắn lại, loạn thành thành một đoàn, hoặc là dính bọt trắng hơi hơi lay động, bị động tác kịch liệt làm cho phát ra tiếng nước “Phốc phốc”

Nam sinh mang thẻ bài tỏ vẻ phi thường hài lòng với biểu hiện của hắn, nhưng trong miệng lại cười nói:

“Thao, tao kêu mày dừng lại hơn nửa ngày rồi, mày mẹ nó còn chưa chịu dừng, đây là cưỡиɠ ɠiαи tao? Thao, cứu mạng, tôi bị nam nhân cưỡиɠ ɠiαи, côn ŧᏂịŧ tôi bị c̠úc̠ Ꮒσα nam nhân nuốt lấy, thật đáng sợ, c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ như vậy cư nhiên có thể đem côn ŧᏂịŧ nuốt vào, thao mẹ mày, kêu dừng còn không dừng, nhất định phải ép tϊиɧ ɖϊ©h͙ tao chảy ra mới thỏa mãn sao? A, cầu mày buông tha tao đi, a, đừng kẹp chặt như vậy. Mày mẹ nó rất có thiên phú a, nghe Lang ca nói mày lấy côn ŧᏂịŧ cưỡиɠ ɠiαи qua không ít người, không ngờ còn lấy c̠úc̠ Ꮒσα cưỡиɠ ɠiαи tao, cứu mạng, mày mẹ nó nhún tàn nhẫn như vậy, đừng đem eo tao ngồi gãy a...”

Nam sinh càng nghe càng hưng phấn, hai tay từ trên cổ vòng xuống dưới ôm lấy vòng ngực nam sinh mang thẻ bài, cũng đưa miệng dán xuống liếʍ liếʍ hầu kết hắn.

Nam sinh mang thẻ bài tiếp tục nói: “Chậc chậc, hiện tại hiểu chuyện như vậy, còn biết lấy lòng tao? Mấy ngày trước không phải còn rất kiêu ngạo sao? Nói cái gì năm hai thì đã là người già, không xứng đánh đồng với bọn năm nhất tụi mày? Thao mẹ mày, tao năm hai không xứng cùng mày thi đấu, vậy tao thao mày xứng hay không xứng? Đĩ da^ʍ? Lần trước luôn miệng nói chính mình bị bỏ thuốc mới phát da^ʍ, lần này thì sao, lão tử có bỏ thuốc không? Ai hẹn tao lại đây? Ai gửi ảnh lỏa thể qua WeChat cho tao xem, còn cố ý kề sát c̠úc̠ Ꮒσα để chụp?”

"Lão tử nói thật với mày, lão tử thích tiểu thụ trắng nõn sạch sẽ cơ bắp, mày vừa đen vừa nhiều lông như vậy, lão tử thật không hiếm lạ, thao mẹ mày, mày tự xem trên đùi mày có bao nhiêu rậm rạp, giống cái đùi chó vậy, còn mẹ nó câu trên eo tao, mẹ nó không ngứa ngáy a? Lần sau còn muốn cùng tao chơi phiền mày tự cạo lông cho sạch sẽ, lông đít cùng lôиɠ ʍυ đều cạo hết, bằng không lão tử bứt từng cọng từng cọng xuống...”

“Thao, sao còn khóc, nếu thấy mất mặt thì mày đứng lên đi, đừng mẹ nó ngồi trên côn ŧᏂịŧ tao. Cũng bị tao thao bắn mấy lần rồi, hiện tại còn giả bộ làm đàn ông cái gì? Lúc sáng mày đừng gửi WeChat cho tao, lúc vào cửa gặp tao cũng đừng ngậm công thịt tao không buông, kỹ nữ sướиɠ xong rồi thì lập đền thờ cho ai coi, má, sao mày tiện như vậy a?”

Nam sinh kia rốt cuộc nhịn không được mở miệng trả lời nói: “Không... Không mất mặt, tại em quá sung sướиɠ...”

Dương Nghệ vốn dĩ cảm thấy bóng dáng nam sinh này rất quen thuộc, lúc này nghe hắn nói ra một câu hoàn chỉnh, rốt cuộc chứng thực suy đoán trong lòng.

Nam sinh bị thao này chính là Lý Viêm.

Lý Viêm là người giúp Dương Nghệ khai bao, mặc kệ hắn sử dụng thủ đoạn gì, cũng mặc kệ Dương Nghệ lúc ấy vui hay không, tóm lại đã trở thành ấn ký không thể xóa nhòa trong lòng Dương Nghệ, này cũng tương đương với nam nhân đầu tiên của mình, Dương Nghệ lại không muốn thừa nhận, cũng xem hắn như người đàn ông anh tuấn nhất, huống chi ngày đó có Lý Viêm cùng Ngô khang hai người, Lý Viêm quay đầu lại còn đem Ngô khang thao, càng làm cho Dương Nghệ theo bản năng tin tưởng vững chắc Lý Viêm là trời sinh nên thao người, trời sinh nên là vương giả trên giường.

Nhưng mà hiện thực hung hăng tát Dương Nghệ một cú thật mạnh.

Cũng không phải cảm giác như tín ngưỡng sụp đổ, chỉ là cảm thấy đặc biệt kỳ diệu, cao thủ thao người lưu lạc thành người bị thao, là báo ứng hay là trả nợ?

Bất quá Dương Nghệ xác thật phi thường khϊếp sợ, thế cho nên nhịn không được mắng ra miệng “Ơ đệch!”

Lý Viêm quay đầu thực nhanh nhìn lại, trong mắt còn đọng nước, đối diện nhìn Dương Nghệ một lát cái gì cũng chưa nói, thậm chí mông cũng chưa dừng lại, tiếp tục ra sức hưởng dụng côn ŧᏂịŧ nam sinh.

Nam sinh kia ngược lại hướng Dương Nghệ cười cười nói: “Anh là Dương Nghệ Dương ca đi? Em là học sinh của huấn luyện viên Chân, tên Diêm Chuẩn, người yêu của thầy ấy là bạn học của em – Ngụy Tân...”

Dương Nghệ lần trước có nghe Chân Dương nhắc tới Diêm Chuẩn, ở hạng mục điền kinh so với Ngụy Tân càng thêm xuất sắc, lần trước còn đoạt được chức quán quân, bất quá, Dương Nghệ hiện tại khϊếp sợ không phải cái này, hỏi:

“Cậu biết quan hệ của hai người họ?”

Diêm Chuẩn cong môi, cười xấu xa nói: “Ngụy Tân cùng em vô cùng thân thiết a, chi tiết hai người bọn họ làʍ t̠ìиɦ ra sao cũng có thể kể cho em nghe, nói chi là quan hệ giữa hai người bọn họ?”

Dương Nghệ không nghĩ tới hắn cùng Ngụy Tân hảo thành như vậy, trong lòng còn đang phỏng đoán là thật hay giả. Diêm Chuẩn bỗng nhiên lại nói: “Anh giúp em một chút, nhà anh có máy quay phải không, giúp em quay một chút tình cảnh em thao lạn tiểu sư đệ Lý Viêm.”

Dương Nghệ vốn định đi sửa sang lại văn kiện, mở họp trực tuyến, kỳ thật rất vội, nhưng nghĩ đến có thể quay lại quá trình Lý Viêm bị thao, nhịn không được có chút động tâm, còn đang do dự, Lý Viêm bỗng nhiên đẩy Diêm Chuẩn ra từ trên người hắn nhảy xuống, trong miệng kêu to:

“Đừng, đừng quay, anh thao em thế nào cũng được, đừng quay lại...”

Bất quá, bởi vì hắn bị thao đã lâu, hai chân mệt mỏi, một chút lực dùng xong liền trực tiếp lảo đảo té ngã.

Diêm Chuẩn tay mắt lanh lẹ bắt lại eo sói Lý Viêm, vừa quay đầu lại đem hắn ném tới trên giường, Lý Viêm thân cao 1m8, lại một thân cơ bắp, hắn nói ôm liền ôm, nói ném liền ném, sức lực lớn đến kinh người.

Lý Viêm giãy giụa muốn từ trên giường bò dậy, trong miệng tiếp tục cầu xin:

“Thật đừng chụp, cầu anh Diêm sư huynh, em... Anh muốn thao em lúc nào cũng được, anh kêu em lập tức chạy đến, nhưng đừng quay lại...”

Diêm Chuẩn nhảy lên giường một chân đạp trên ngực Lý Viêm, cúi người nắm lấy mắt cá chân Lý Viêm đem hắn kéo tới dưới thân chính mình, cánh tay lại hướng lên trên đẩy, trực tiếp đem Lý Viêm chân trái hướng lên trên bẻ ra khiêng đến trên vai, đỉnh eo một cái thọc vào c̠úc̠ Ꮒσα Lý Viêm.

Lý Viêm cũng không phải dạng trói gà không chặt, nghiêng người kéo chân trái đăng vắt trên vai Diêm Chuẩn xuống, thuận thế đạp một cú trên vai hắn, sau đó liền té ngã lộn nhào xuống giường.

Diêm Chuẩn mặt trầm xuống, lại lần nữa duỗi tay bắt lấy mắt cá chân Lý Viêm đem hắn kéo trở về, một chân trực tiếp đạp trên người hắn, đầu gối gắt gao chống lên bụng nhỏ, lại một chân cùng một tay khác khống chế toàn thân Lý Viêm, còn lại một tay hung hăng giáng hai quyền trên mặt hắn, cười lạnh nói:

“Lão tử nói cái gì thì chính là cái đó, nào đến phiên mày an bài? Thao mẹ mày, một hai bắt lão tử phải đánh mày mới chịu?”

Lý Viêm vốn đã bị thao đến toàn thân nhũn ra, lúc này lại không sức lực phản kháng, chỉ có thể cuộn tròn ôm lấy đầu, đau khổ cầu xin: “Cầu anh... Đừng đánh, cũng đừng quay em, mặt khác em cái gì cũng đều đáp ứng.”

Diêm Chuẩn tức đến mức cười lớn, đơn giản đứng ở trên giường nắm lấy đầu tóc Lý Viêm, cưỡng bách hắn bò dậy quỳ gối trước mặt mình, vừa nhấc chân lại đạp lên eo bụng Lý Viêm mấy cái, hỏi: “Quay hay không quay?”

Lý Viêm đau đến nước mắt đều chảy ra, nói không nên lời, nhưng như cũ lắc đầu.

Diêm Chuẩn lại tát “bốp bốp” thêm mấy cái, duỗi tay nắm lấy cằm Lý Viêm, lại hỏi: “Có cho quay hay không?”

Lý Viêm lúc này lại rất kiên cường, duỗi tay đè lại hai chân Diêm Chuẩn, bỗng nhiên dùng lực đem hắn đẩy ra, muốn lại lần nữa nhảy xuống giường. Diêm Chuẩn duỗi tay ra lại lần nữa ôm vòng ngực hắn, hung hăng ném tới đầu giường. Tường trong phòng cho khách chỉ được bày trí đơn sơ, bả vai Lý Viêm đánh mạnh vào trên tường, “phanh” một tiếng, phát ra trầm thấp kêu thảm thiết.

Diêm Chuẩn đè cuống thân thể tinh tráng của Lý Viêm phun một ngụm nước miếng, chậm rì rì thoảng qua đi, trong lúc quay đầu lại thúc giục Dương Nghệ: “Nó có đáp ứng hay không cũng quay lại, anh đi lấy máy quay là được.”

Dương Nghệ lúc này đã hoàn toàn sửng sốt, Lý Viêm cùng hắn làm vài lần làm hắn nghĩ Lý Viêm đã đủ thô bạo, nhưng cũng còn trong giới hạn chịu được nhục mạ vài câu, tán tỉnh đánh mấy cái tát, hoặc là đét mông, không ngờ Diêm Chuẩn lại là thật sự động thủ đánh người, hơn nữa Lý Viêm lúc bị đánh cư nhiên côn ŧᏂịŧ vẫn luôn ngạnh, thậm chí bởi vì động tác có biên độ quá lớn mà vung ra vài sợi dâʍ ŧᏂủy̠.

Dương Nghệ kinh ngạc qua đi nhịn không được liền có chút phấn khởi, tạm thời không muốn làm công tác, nhanh như chớp chạy đến thư phòng lục tung tìm được máy quay. Trong lúc đó hắn vẫn luôn nghe được tiếng vật lộn cùng thân thể va chạm thanh, cùng với tiếng mắng cao cao tại thượng của Diêm Chuẩn, Lý Viêm cũng thường thường kêu thảm thiết vài cái, rõ ràng bị đánh đến không nhẹ.

Lúc Dương Nghệ trở lại phòng cho khách Lý Viêm đã hoàn toàn bị áp chế, thiếu niên tinh tráng cao 1m8 lấy một tư thế khuất nhục cuộn ở trên giường, nửa đoạn phần lưng cùng bả vai dán lên giường, hai đùi bị mạnh mẽ áp hướng vào chính hắn ngực, thoạt nhìn như là bị mạnh mẽ bắt nạt, Diêm Chuẩn ghé vào phía trên Lý Viêm, hai tay tách ra chống ở hai bên thân thể hắn, cánh tay đi ngang qua vừa vặn ngăn chặn hai cái đùi, làm mông trứng cùng c̠úc̠ Ꮒσα hắn đều chổng lên không trung, Diêm Chuẩn từ trên cao nhìn xuống, cặp đùi thô tráng mạnh mẽ duỗi thẳng, vừa vặn dùng tư thế hít đất tiêu chuẩn gian làm hậu đình Lý Viêm.

Hai tay Lý Viêm cào loạn trên chân cùng bụng Diêm Chuẩn, nhưng dường như không ra sức lực, cơ bắp Diêm Chuẩn lại đặc biệt căng chặt, một phen cào loạn này không gây được chút uy hϊếp nào, ngược lại như đang tán tỉnh vuốt ve. Diêm Chuẩn thao đến thật tàn nhẫn, thân thể bảo trì tư thế hít đất tiêu chuẩn, côn ŧᏂịŧ hướng thẳng xuống dưới đâm vào, như cái máy đóng cọc khai khẩn thửa ruộng phía sau của Lý Viêm, Dương Nghệ vào cửa đã có thể nghe được tiếng nước “phốc phốc phốc”, nghĩ đến Lý Viêm trước đó đã bị thao ra nước, lại trải qua một vòng mãnh làm như vậy, lập tức càng thêm tràn lan, mỗi cú thúc đều làm nước da^ʍ chảy ra khỏi tràng đạo, tạo ra tiếng động như đang đánh rắm, cộng với hỗn hợp tiếng thân thể va chạm, “bạch bạch bạch”, “phốc phốc phốc”, như một bài hòa tấu dâʍ đãиɠ.

Dương Nghệ bỗng nhiên sợ sẽ bỏ lỡ hình ảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, vội vàng khởi động máy quay tiến hành quay chụp.

Lý Viêm quay đầu vọng lại đây, trong mắt toát ra khẩn cầu, nói: “Dương ca anh đừng nghe hắn, đừng quay, cầu anh...”

Dương Nghệ nghĩ đến cái gì, cười lạnh nói: “Không phải cậu cũng chụp tôi sao?” Hắn đang nói đến lần đó Lý Viêm cùng Ngô khang giúp hắn khai bao.

Lý Viêm tiếp tục cầu xin: “Đó là Ngô khang chụp, hắn truyền cho em em xóa sạch, em chuyển hết cho anh, hoặc là trực tiếp xóa, anh đừng chụp a...”

Dương Nghệ nói: “Được rồi, chuyên tâm đi, đừng ảnh hưởng chất lượng phim nhựa.”

Lý Viêm ánh mắt đột nhiên ảm đạm xuống, không nói chuyện nữa, nghiêng đầu chảy ra một hàng nước mắt.

Diêm Chuẩn cúi đầu đem mặt kề đến trước mắt Lý Viêm, cười xấu xa nói: “Sao, còn ủy khuất khóc? Thật tưởng chính mình đang bị cưỡиɠ ɠiαи sao? Chính mày tự nghe đi, âm thanh này là âm thanh phát ra từ người bị cưỡиɠ ɠiαи sao? Thao, lỗ da^ʍ chảy nước càng lúc càng nhiều, làm mày sướиɠ tới hư người rồi hả?”

Lý Viêm không để ý đến hắn, nhưng thân thể đích xác tương đối thành thật, trong lòng tuy rằng cực độ sợ hãi bị ghi hình lưu lại nhược điểm, kɧoáı ©ảʍ mênh mông trong hậu huyệt bị Diêm Chuẩn thao làm càng lúc càng lớn, như có dòng điện chạy dọc sống lưng, chạy qua điểm da^ʍ trong thành ruột, chạy lên đầṳ ѵú, xâm nhập toàn thân.

Diêm Chuẩn bỗng nhiên đem đầu duỗi ra, hung hăng hôn Lý Viêm. Lý Viêm mới vừa bị Diêm Chuẩn đánh một trận, hiện tại vẫn như cũ bị thô bạo gian làm, không nghĩ tới hắn thế nhưng sẽ hôn mình, trong lòng chấn động, chút lý trí còn sót lại rốt cuộc dưới thủ đoạn cao siêu của Diêm Chuẩn toàn diện hỏng mất, vội vàng phụ họa hút lấy cánh môi Diêm Chuẩn, vươn đầu lưỡi ra cùng hắn kịch liệt hôn môi.

Diêm Chuẩn đương nhiên nhận ra hắn có biến hóa, eo sói tiếp tục thọc vào rút ra, điên cuồng khai quật cái lỗ da^ʍ tươi mới bên dưới,

Dương Nghệ là Phó giám đốc công ty giải trí, tuy rằng không có học tập bài bản về kỹ thuật quay chụp, nhưng thủ đoạn thô thiển vẫn phải có, vẫn luôn biến hóa góc độ quay lại chi tiết cảnh Diêm Chuẩn thao làm Lý Viêm, Diêm Chuẩn khí phách dùng tư thế hít đất, một thân cơ bắp căng chặt kịch liệt vận động càng nhìn càng đẹp, từ trên xuống dưới cường mà hữu lực khai quật lao tới, cùng với thời điểm hắn nhìn xuống Lý Viêm, trên mặt có loại kiêu ngạo tàn nhẫn cùng với khinh thường nhìn da^ʍ thụ dưới thân.

Dương Nghệ còn quay cận đặc tả chỗ hai người giao hợp, hướng máy quay về c̠úc̠ Ꮒσα tươi mới bên dưới, huyệt khẩu dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ màu trắng ngà cùng lông tóc dính bọt biển, bị côn ŧᏂịŧ đè ép vô pháp tiếp xúc da thịt, uốn lượn nhưng thô dài màu sắc đen bóng, ngẫu nhiên chui ra múa loạn từ chỗ giao hợp, trên hành thân dính nước sốt nhớp nhớp, cùng với một vòng thịt ruột hồng hào bị kéo ra lúc Diêm Chuẩn lùi về sau.

Lý Viêm ban đầu từ phản kháng đến phục tùng, quá trình này bị Dương Nghệ quay vô cùng rõ ràng. Đương nhiên hắn hiện tại đã không thèm để ý chuyện này, quay cũng đã quay, vậy thì liền đơn giản hưởng thụ Diêm Chuẩn thao làm. Diêm Chuẩn cũng không làm hắn thất vọng, từ trên xuống dưới thao hơn nửa giờ, mãnh liệt đem Lý Viêm thao bắn, tư thế này làm mông Lý Viêm chổng lên, dươиɠ ѵậŧ vừa vặn nhắm ngay mặt chính mình, vì thế tϊиɧ ɖϊ©h͙ trào ra tưới hết lên cổ cùng trên mặt, còn có luồng phun lên cơ ngực chính mình.

Diêm Chuẩn nhịn không được cười mắng: “Da^ʍ thụ, không phải không cho quay sao? Ngoan ngoãn nghe lời là được rồi, một hai phải bị đánh một trận.” Nói xong rút ra côn ŧᏂịŧ đem Lý Viêm xốc một cái, để hắn nằm sấp xuống nằm ở trên giường, chính mình cúi người ghé vào trên người hắn tiếp tục khai thao.

Màn ảnh Dương Nghệ lúc này quay được cảnh hai chân Diêm Chuẩn đang mở ra đặt ở hai bên sườn Lý Viêm, thao một hồi bống nhiên kẹp chặt vô trong, cưỡng bách hai chân Lý Viêm cũng co lại, động tác này thực tế không có ý nghĩa gì, nhưng tràn ngập cảm giác cao cao tại thượng chi phối người dưới thân, ý nghĩa là trong trận tình ái này, toàn bộ chi tiết nhỏ đều bị Diêm Chuẩn nắm giữ, Lý Viêm không làm chủ được chút nào...

Thao hơn mười phút, Diêm Chuẩn bỗng nhiên xoay người nằm nghiêng, Lý Viêm đi theo nghiêng người, như cũ lưng dán ngực, côn ŧᏂịŧ từ đầu đến cuối chôn trong cúc huyệt, ngay sau đó Diêm Chuẩn chính thức bắt đầu nghiêng người thao làm, lúc Lý Viêm thao người uy vũ khí phách như vậy, ở trong lòng ngực hắn lại giống như món đồ chơi, hơi hơi dựa vào bụng hắn dẩu mông, tùy ý côn ŧᏂịŧ hắn xỏ xuyên qua tràng đạo chính mình. Diêm Chuẩn thao lạn còn bỗng nhiên dừng lại, yêu cầu Lý Viêm chính mình động, tư thế này không thể so với lúc ngồi hoặc đứng, Lý Viêm nằm nghiêng không có không gian vận động, chỉ có thể dựa vào lực eo vận động mông trước sau hoạt động, vừa cố hết sức vừa sỉ nhục.

Diêm Chuẩn thực vừa lòng Lý Viêm thuận theo, sờ đến dươиɠ ѵậŧ hắn, tưởng thưởng tuốt vài cái: “Sớm nghe lời như vậy không phải tốt rồi sao? Thật ngoan, về sau ở trường học mày là thịt chậu của tao, tao bất cứ khi nào yêu cầu mày đều phải lăn tới phòng ngủ của tao, bạn cùng phòng tao đều là thẳng nam, sẽ không làm gì đυ.ng chạm mày, hơn nữa từ lâu tao cũng đã trước mặt bọn họ thao qua không ít nam nhân, phần lớn đều là người trong trường học, bọn họ nhìn quen không trách, cũng sẽ không đi đồn lung tung, mày yên tâm...”

Ngụ ý chính là phải cho người trong phòng thao Lý Viêm, cũng mặc kệ bọn họ có biết Lý Viêm hay không, càng không cần biết bọn họ có ở cùng đội điền kinh với Lý Viêm không...

Lý Viêm quay đều đã bị quay sạch, hiện tại không còn tâm phản kháng, nhỏ giọng như mèo kêu đáp ứng một tiếng.

Diêm Chuẩn càng thêm cao hứng, duỗi tay ôm lấy một chân hắn nâng lên, đột nhiên hướng lên trên bẻ ra, đĩnh mông lại một vòng cuồng thao, đổi tư thế nghiêng người thành tư thế chó bò thao càng vô cùng mãnh liệt hung ác, không tới vài phút Lý Viêm liền khóc nức nở bắn ra.

Diêm Chuẩn lại lần nữa đổi tư thế cơ thể, để Lý Viêm mặt đối diện tường quỳ xuống, chính mình quỳ gối sau lưng Lý Viêm ôm lấy thân trên cường tráng của hắn, ngực lưng tương dán, điên cuồng xuất nhập. Tư thế này côn ŧᏂịŧ đâm vào cực kì sâu, tư thế này Lý Viêm cũng chưa từng thử với người khác, thực mau liền bị thao đến cả người co rút, khóc lóc cầu Diêm Chuẩn dừng lại. Diêm Chuẩn đương nhiên sẽ không dừng lại, ngược lại thao đến càng lúc càng mãnh, Lý Viêm cuối cùng cơ hồ khóc lóc thảm thiết tiểu ra.

Lúc sau Diêm Chuẩn lại thay đổi mấy cái tư thế, đều đặc biệt có độ khó cao, hoặc là để Lý Viêm nửa thân trên nằm trên mép giường, nửa thân dưới vươn ra không trung, ngực chống lên giường, mông cùng hậu huyệt vừa vặn nâng lên, Diêm Chuẩn mặt đối giường ghé vào trên người hắn, hai chân mở rộng đứng ở sau thao vào, từ thế này tương đối giống lúc mấy con chó hoang giao phối, sau đó đổi lại thành tư thế “lão thụ bàn căn”. Hoặc là Diêm Chuẩn chính mình quỳ xổm trên mặt đất, để Lý Viêm ngồi xổm tự ăn côn ŧᏂịŧ vào, hai người dựa vào tố chất cường hãn của thể dục sinh ra sức duy trì cân bằng, đồng thời còn có thể tiến hành thao làm vô cùng kịch liệt.

Mấy chục phút sau đó Lý Viêm đã không bắn được gì nữa, mỗi lần đến cao trào liền kịch liệt co rút, khóc lóc cầu Diêm Chuẩn để chính mình nghỉ ngơi một chút. Diêm Chuẩn lời cũng chưa nói, lại đem hắn ôm đến phòng tắm ấn ở trên bồn cầu thao một trận nữa, có thể là do bị thao trong WC, có chút ám chỉ tâm lý, Lý Viêm không chỉ bị thao bắn nướ© ŧıểυ, còn tiểu ra thật nhiều, thời gian tiểu cũng đứt quãng đặc biệt lâu. Diêm Chuẩn rốt cuộc cũng đem nam tinh trân quý gieo rắc vào trong người Lý Viêm, bắn xong còn kêu Lý Viêm dẩu mông lôi côn ŧᏂịŧ ra, để cho Dương Nghệ quay đặc tả cảnh lỗ da^ʍ chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ hỗn độn...

Không thể không nói, Diêm Chuẩn quả thật là người rút điếu vô tình, thao xong hoàn toàn mặc kệ trạng thái hiện tại của Lý Viêm, chính hắn tắm rửa xong liền quay về phòng cho khách ngủ. Dương Nghệ cho rằng Diêm Chuẩn muốn rời đi, kết quả Diêm Chuẩn một phen đem hắn ôm vào phòng ngủ sau đó ném tới trên giường, lại cùng hắn tới thêm mấy hiệp.

Dương Nghệ đoạn thời gian này không có bị thao, cúc huyệt cực kỳ mẫn cảm, Diêm Chuẩn bôi loạn tràng dịch của Lý Viêm lên trên côn ŧᏂịŧ trộn lẫn với tϊиɧ ɖϊ©h͙ chính mình, thực mau liền đem Dương Nghệ thao mở, trong miệng vẫn luôn kêu Dương ca, Nghệ ca, nhưng hành động lại có chút nào xem hắn là “ca”? Ngược lại chính hắn càng giống một thủ lĩnh nói một không hai, đổi mấy cái tư thế ở trong cơ thể Dương Nghệ điên cuồng lao tới.

Dương Nghệ vừa mới xem Lý Viêm bị thao đến chết đi sống lại, chung quy vô pháp đồng cảm bản thân mình cũng sắp bị như vậy, đến phiên chính mình mới chân chính cảm nhận được Diêm Chuẩn có bao nhiêu lợi hại, côn ŧᏂịŧ vừa thô vừa dài còn hơi cong, eo sói như cái động cơ vĩnh cữu, hai tay cùng hay chân gắt gao không chế Dương Nghệ như hai cái vòng sát, vĩnh viễn không tiêu hết thể lực, càng quan trọng là, tư thế vênh mặt hất hàm của hắn sai khiến người không cho phép kháng cự, mỗi loại đều đánh thẳng vào nội tâm đang dần nô ɭệ hóa của Dương Nghệ, khiến cho Dương Nghệ phá lệ bỏ xuống công tác đêm đó, hết sức chuyên chú dùng lỗ thịt cùng thân thể phục vụ Diêm Chuẩn suốt đêm, cho đến lúc hừng đông Diêm Chuẩn rốt cuộc ở trong người Dương Nghệ bắn ra lần thứ hai, tay chân Dương Nghệ cũng quơ loạn nỗ lực ôm lấy thân thể rắn chắc của hắn, một mặt sợ hắn tiếp tục ác độc thao lộng chính mình, một mặt luyến tiếc hắn rút côn ŧᏂịŧ nóng ấm ra, trong lúc kích động cư nhiên khóc ra...