Xưng Bá Đô Thị

Chương 5: Đầu đuôi mọi chuyện - Dương Nghệ (hạ)

Lý Viêm lười quan tâm Chân Dương bắn hay không bắn, tiếp tục bảo trì tần suất ra vào như cũ, mở miệng thúc giục Dương Nghệ: “Sau đó? Nói tiếp tục.”

Dương Nghệ nghe Chân Dương sung sướиɠ rêи ɾỉ, trong lòng càng thêm xao động, nói: “Cuối cùng lần đó Viêm ca ở trong nhà vệ sinh thao tao, khi đó tao đã không còn sức lực, không phải do trúng thuốc, là do tao tự nhún nhún đến cả người thoát lực, cả người tao mềm nhũn ghé lên bồn cầu, đầu với vai dán sát sàn nhà, mông chổng lên cao, Viêm ca đánh lên mông một cái rồi đâm vào, sau đó còn nắm tóc tao kéo ngược ra sau, cưỡng bách tao nhìn vào trong gương treo trên tường nhà vệ sinh, từ trong gương có thể nhìn thấy được chỗ kết hợp, cự vật Viêm ca không ngừng cày cấy ở phía sau, không ngừng ra ra vào vào...

Tao... Lông tóc bên dưới tao rất phát triển, lúc này đều bị nước thấm ướt nằm rạp xuống, dính đầy bọt trắng, lúc thọc vào rút ra kéo theo bong bóng trắng ngà văng ra khắp nơi, cực kì dâʍ ɭσạи. Lần này tao không chỉ bị thao bắn, mà còn tiểu ra, tao từ trong gương nhìn dươиɠ ѵậŧ chính mình từ đầu tới cuối vẫn luôn đứng thẳng, theo động tác của Viêm ca không ngừng vung vẫy, đột nhiên bị đâm tới bắn ra, bắn xong lại tiểu ra đầy đất. Viêm ca sau đó cũng bắn vào trong, xong chuyện tao cùng anh ấy tẩy rửa qua loa sau đó cùng đi ngủ.

Lúc mướn phòng tao mướn phòng có giường lớn, Ngô ca và Viêm ca nằm hai bên kẹp tao ở giữa, một người cố tình chơi vυ', một người cố tình hướng lỗ sau của tao không ngừng moi đào... Lúc Viêm ca thao tao hai vυ' đã sớm bị chơi sưng lên, lúc này chạm nhẹ liền thấy đau, nhưng lại đặc biệt đặc biệt sướиɠ. Cú© Ꮒσα cũng vậy, cửa huyệt sưng lên một vòng, vừa nóng vừa rát. Khó khắn lắm mới tiến vào giấc ngủ, mơ mơ màng màng một lúc sau đó lại trực tiếp bị thao tỉnh, lần này người thao tao chính là Ngô ca, hắn nói không muốn chơi c̠úc̠ Ꮒσα đàn ông, nhưng đứng một bên quan sát Viêm ca thao cả đêm, cũng có chút tò mò. Lúc đó là 5 giờ sáng, mặt trời còn đang chậm chạp bò lên, Viêm ca nằm nghiêng bên cạnh không mở mắt, nhưng một bàn tay câu cổ tao, một tay khác nâng một chân tao lên, hai tao ngực dán ngực tao nằm nghiêng trong lòng ngực anh ấy, Ngô ca nằm nghiêng phía sau đâm vào, qυყ đầυ hắn đặc biệt lớn, lúc thao vào lại có tư vị rất đặc biệt, rất nhanh cơn buồn ngủ đều biến mất, chỉ có thể đem đầu vùi trong hõm vai Viêm ca suy yếu rêи ɾỉ...

Ngô ca thao tao ba lần, đều là tư thế có độ khó cao, một lần là nằm nghiêng, một lần là tao tự cưỡi, một lần là hai tao nằm ngược chiều nhau... Mấy tư thế đó lúc tao làʍ t̠ìиɦ với phụ nữ đều có thực hiện qua, nhưng chưa từng nghĩ sẽ có người dùng mấy đó lên người mình, tao cũng không giải thích được lúc ấy có cảm thụ gì, ủy khuất, tức giận, cảm thấy thẹn, còn có khó chịu, tóm lại sau khi tao bắn xong liền ôm Ngô ca khóc rống. Ngô ca cúi đầu hôn tao, sau đó duỗi tay đâm vào phía sau moi tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã bắn vào ra, hắn nói: “Đừng khóc đừng khóc, lần sau thao cho mày sướиɠ hơn nữa, nhé?”

Lý Viêm nói: “Nói như vậy mày rất nhớ Ngô ca của mày đi, tối hôm qua hắn không tới mày hẳn cảm thấy thực thất vọng? Mày mẹ nó nhớ cho kĩ, là người do lão tử khai bao, lão tử không cho phép thì mày không được để người khác thao.”

Dương Nghệ nói như thế nào cũng được xếp vào hàng ngũ tinh anh trẻ tuổi, ở trong miệng Lý Viêm lại không bằng một ả gái điếm, trong lòng cảm thấy thẹn cực kỳ, nhưng kì lạ càng nhiều trong đó là hưng phấn, giọng run run nói: “Em... Em đã biết...”

Lý Viêm ngữ khí hòa hoãn lại nói: “Ngô ca của mày đến X đại thi chạy rồi, tối nay mới về. Đúng rồi, lần này hắn được cử đi thi là do trúc mã của mày an bài, mày có muốn trách thì trách đĩ da^ʍ này. Nói chuyện sau đó đi, khai bao xong mày trở lại bộ dáng vênh váo như nào? Bọn tao không liên hệ mày, mày cũng giả chết không thèm nhắn tin qua? Gỉa vờ trung trinh tiết liệt làm gì? Ngày hôm qua tao điện thoại kêu mày tới, mày mẹ nó liền đáp ứng vô cùng sảng khoái?”

Dương Nghệ nói: “Em cho rằng chỉ cần mình nhẫn một chút thì sẽ qua, nhưng càng nhẫn càng khó chịu, nằm mơ đều mơ thấy bị hai ngươi thao, sau đó em thử hẹn mấy em gái đi ước pháo, lúc làm cũng không có cái gì khó chịu, chỉ là cảm thấy thiếu thiếu gì đó, giống như... Giống như chính mình tự bắn ra, cảm giác kém xa lúc bị thao tới bắn... Kỳ thật... Ngày hôm qua nếu anh không liên hệ em, em cũng chuẩn bị liên hệ các anh, cho nên anh vừa nhắn qua em liền lập tức đáp ứng...”

Lý Viêm cười lạnh nói: “Mẹ nó, vậy ngày hôm qua mày còn giả vờ thanh cao làm gì, chết sống không cho lão tử chạm vào, a? Thằng đĩ đực này vừa khéo muốn tới nhà mày ở nhờ, tao nói muốn thao nó, mày còn giả bộ hy sinh bản thân để bảo toàn nó, nói chiều nay để tao thao, chỉ cần tao đồng ý không đυ.ng tới nó? Đệch, hóa ra mày giành riêng phần mình, không cho trúc mã của mày sung sướиɠ?”

Dương Nghệ nói: “Không phải, em thực không nghĩ tới hắn đã bị người thao qua, em thật tình không muốn hắn trở thành giống như em... Dù sao cũng là nam nhân, cả ngày nghĩ muốn bị nam nhân khác thao, áp lực tâm lý rất lớn. Này cũng là lý do hôm qua em không cho anh chạm vào, lúc đó là chưa suy nghĩ kỹ, trong lòng còn do dự, anh cũng là nam nhân, hy vọng anh hiểu được...”

Lời này nói ra phá lệ thành khẩn, cũng bởi vì thành khẩn như vậy, vì thế có vẻ phá lệ hèn mọn.

Lý Viêm cười hỏi: “Vậy mày hiện tại suy nghĩ cẩn thận chưa? Còn do dự không?”

Dương Nghệ vội vàng nói: “Không có, đã suy nghĩ cẩn thận, anh... Anh mau tới thao em...”

Nói xong còn cố ý lắc lắc mông trứng, như đang cung nghênh Lý Viêm tiến vào.

Lý Viêm phi thường vừa lòng, đừng nhìn hắn tuổi tác còn nhỏ, nhưng kỳ thật đã chinh phục qua mười mấy nam nhân, tuổi trẻ, kiêu ngạo, thành thật, tiểu lưu manh, đại lưu manh, mỗi kiểu đã nhấm nháp qua, hắn hiểu rõ biểu hiện của Dương Nghệ hiện tại, đồng nghĩa soái ca tinh anh trẻ tuổi này đã hoàn toàn luân hãm.

Lý Viêm rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi thân thể kiện thạc của Chân Dương, vỗ vỗ mông hắn nói: “Hiện tại tao muốn thao trúc mã của mày, mày lăn đi làm bữa tối, mang tạp dề lên...”

Chân Dương quay đầu lại nhìn côn ŧᏂịŧ ướt nhẹp của Lý Viêm, có chút do dự, nhưng vẫn làm theo thời hắn đi đến phòng bếp nấu cơm.

Nhà Dương Nghệ có phòng bếp riêng kết hợp nhà ăn, vị trí nằm ở một góc không xa phòng ngủ, vì thế Dương Nghệ và Lý Viêm chỉ cần quay đầu liền có thể nhìn được thân ảnh của hắn, nhìn thấy Chân Dương bắt mang tạp dề lên, bắt đầu ở trong phòng bếp bận rộn, hắn anh tuấn ngạnh lãng, màu da khỏe mạnh, một thân cơ bắp chắc nịch như bê tông, giờ này khắc này lại mang tạp dề màu đỏ, che khuất cơ ngực dày rộng cơ cùng cơ bụng rắn chắc. Dươиɠ ѵậŧ lộ ra phân nửa, lấp ló dưới khe mông theo động tác của hắn nhẹ nhàng đong đưa. Phía sau lưng trần trụi, cái mông rắn chắc bên dưới vẫn chưa hoàn toàn khôi phục từ lần làʍ t̠ìиɦ ban nãy, nổi lên từng dấu tay màu đỏ, miệng huyệt sưng tấy, thỉnh thoảng còn có chất lỏng trắng trắng vàng vàng nhỏ giọt chảy ra

Lý Viêm vừa lòng cười cười, bước vài bước đi đến bên cạnh Dương Nghệ, một bàn tay thuần thục sờ lên trên mông trứng, cách quần tây hung hăng đánh lên hai cánh mông, dùng sức hướng lên trên moi cào. Một cái tay khác nắm lấy cằm Dương Nghệ, buộc hắn quay đầu lại đối diện chính mình, khinh miệt hỏi:

“Tối hôm qua không phải chỉ cho tao ôm ngủ sao? Không cho tao thao mày mà? Hiện tại sao lại phát da^ʍ đến như vậy?”

Hắn đẩy hất cằm Dương Nghệ đi, luồn tay xuống dưới, sờ tới phân thân đã sớm ngạnh cứng của Dương Nghệ, biểu lộ càng nhiều khinh miệt:

“Móa, cứng tới như vậy? Mới chỉ bị tao thao qua một lần, liền da^ʍ thành như vậy, vậy nếu tao khai phá mày thêm vài lần chẳng phải mày sẽ ngậm không buông côn ŧᏂịŧ lão tử suốt 24 giờ?”

Dương Nghệ dục hỏa đốt người, cũng là người thức thời, thấp giọng nói: “Cầu anh khai phá em...”

Lý Viêm duỗi tay vỗ vỗ khuôn mặt tuấn tú của Dương Nghệ, nói: “Tốt, vậy lão tử không cần làm tiền diễn với mày nữa.”

Nói xong liền vươn tay cầm lấy dao gọt hoa quả trên bàn trà, duỗi xuống dưới quần tây bên dưới, ở giữa quần thuần thục cắt vài cái, vứt dao qua một bên rồi lấy hai tay xé mạnh, lập tức xé rách quần tây cao cấp của Dương Nghệ làm bại lộ ra qυầи ɭóŧ tứ giác màu đen bên trong. Lý Viêm vươn ngón tay tới chuẩn xác tìm được c̠úc̠ Ꮒσα Dương Nghệ, cách qυầи ɭóŧ hướng vào trong đâm mấy cái, qυầи ɭóŧ so với quần tây mỏng hơn nhiều, đầu ngón tay mang theo vải dệt tiến vào một chút, Dương Nghệ lập tức hơi hơi nhón chân, thân thể thon chắc kiềm không được run run.

Lý Viêm cười lạnh, tiếng cười phi thường khinh miệt, cười xong hai tay bắt lấy qυầи ɭóŧ kéo mạnh ra hai bên, xé ra một cái lỗ, sau đó tiếp tục banh lớp vải dệt ra, đem qυầи ɭóŧ tứ giác vốn nguyên vẹn xé thành phần thủng đáy.

Dương Nghệ không nghĩ tới hắn bạo lực như vậy, còn chưa kịp phản ứng lại, bỗng nhiên cảm giác được một vật cứng nóng bỏng đυ.ng lên cửa huyệt chính mình, nhẹ nhàng cọ cọ vài cái, đột nhiên dùng một chút lực, trực tiếp phá vỡ cơ vòng thế như chẻ tre tiến vào chỗ sâu nhất trong thân thể. Dương Nghệ chung quy chỉ bị thao qua có một lần, c̠úc̠ Ꮒσα con vô cùng, không chịu nổi Lý Viêm dùng phương thức thô bạo như vậy, đau đến mắt hổ đỏ bừng, chân hơi nhón lên ý đồ tiến tới phía trước trốn tránh, một tay hắn như cũ chống tường, một tay khác bẻ ngược chống lên đùi Lý Viêm.

Lý Viêm căn bản không để ý tới, hai tay ôm cái eo rắn chắc gợi cảm của Dương Nghệ, đem hắn mông trứng cố định trên hồng chính mình, sau đó chậm rãi bắt đầu thao làm. Dương Nghệ so với hắn hơi cao hơn, tư thế hơi hơi nằm bò vừa vặn để lỗ sau đặt ngang với côn ŧᏂịŧ hắn, hơn nữa côn ŧᏂịŧ Lý Viêm dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng tràng dịch của Chân Dương, xem như hỗn hợp bôi trơn rất tiện lợi, thực mau liền dễ dàng khai mở cúc huyệt phấn nộn của Dương Nghệ, mỗi cú nhấp đều đυ.ng trúng điểm sướиɠ.

Dương Nghệ rốt cuộc đã thực tủy biết vị, cơn đau ngắn ngủi đi qua sau đó liền cảm nhận được nùng liệt kɧoáı ©ảʍ, cả người thả lỏng ra, tay trái vốn để trên đùi Lý Viêm cũng dần thay đổi vị, ban đầu là đẩy ra sau đổi thành vuốt ve, thậm chí vòng xuống dưới háng sờ đến chỗ hai người giao hợp, cảm thụ được Lý Viêm ngẫu nhiên chừa lại một đoạn bên ngoài, cùng với trứng trứng nặng trĩu.

Lý Viêm tự nhiên có thể nhận thấy được biến hóa của Dương Nghệ, hai tay không hề để lên mông hắn, mà duỗi đến phía trước chậm rì rì cởi xuống tây trang, mở nút áo sơ mi ra, lại dùng lực hướng hai bên kéo mạnh, làm lộ ra cơ ngực trắng nõn của Dương Nghệ. Cơ ngực Dương Nghệ luyện ra rất đẹp, hai khối hình vuông cân đối vô cùng, vừa dày vừa rộng, làm cho núʍ ѵú bên trên nhìn qua có vẻ hơi nhỏ.

Lý Viêm nhịn không được nắm lấy cơ ngực hắn hung hăng xoa nắn, xong rồi lại nắm lấy đầṳ ѵú, cực có kỹ xảo lại vê lại niết, nói: “

Thao mẹ mày, lão tử thật thích vυ' của mày, vừa to vừa cứng, núʍ ѵú vẫn là hồng nhạt, má, mày nếu chịu sinh cho tao đứa con trai, đứa nhỏ ra đời chắc chắn không sợ thiếu sữa.”

Dương Nghệ từ thứ tư tuần trước bị Lý Viêm khai bao sau đó không có bị người thao qua, lại là người mới lần đầu nếm thử cảm giác cao trào bằng tuyến tiền liệt, mấy ngày nay nhịn tới muốn hỏng, lần này thực khó khăn mới hấp thụ được côn ŧᏂịŧ hung ác của thiếu niên, rốt cuộc không có tâm trạng đi lo lắng cái gì tôn nghiêm đàn ông, gấp gáp thở dốc nói:

“A... Sướиɠ quá a... Côn ŧᏂịŧ Viêm ca thật lớn... Cú© Ꮒσα muốn bị đâm hỏng... A... Đầṳ ѵú thực ngứa... Viêm ca... Ngón tay anh sao lại lợi hại như vậy... A a... Đừng nhéo a... Đau... Niết nữa sẽ chảy sữa...”

Lý Viêm càng niết càng tàn nhẫn, hận không thể kéo đến khi vυ' Dương Nghệ rớt xuống, hỏi: “Sướиɠ tới vậy sao? Nam nhân không phải hẳn là nên đi thao người khác sao? Mày mẹ nó c̠úc̠ Ꮒσα cắm nam nhân côn ŧᏂịŧ, vυ' bị nam nhân niết bạo, còn có thể sảng thành như vậy?”

Lý Viêm duỗi tay bắt lấy đầu tóc Dương Nghệ, cưỡng bách hắn hơi hơi ngửa đầu, lại hỏi:

“Lão tử làm muốn mày mua thuốc lá cùng tã, mày mua cái gì? Cho rằng lão tử không thấy sao, trong túi cư nhiên còn có hai hộp Durex, mẹ, chê côn ŧᏂịŧ lão tử không sạch sẽ? Vậy sao mày còn liếʍ đến vui vẻ như vậy? Lão tử không chê c̠úc̠ Ꮒσα mày dơ, mày mẹ nó dám để tao mang bao?”

Cùng lúc đó eo sói thon chắc cấp tốc đĩnh động, côn ŧᏂịŧ ở trong hậu đình Dương Nghệ ra vào càng thêm hung ác, nếu nói vừa nãy hắn còn cố kỵ Dương Nghệ không có kinh nghiệm, cố ý chơi nhẹ tay, lúc này toàn bộ hỏa lực mới chính thức kích hoạt, không đơn thuần chỉ là tốc độ cực nhanh, lực độ cũng càng lúc càng lớn, cơ hồ mỗi lần đều rút ra hơn phân nửa côn ŧᏂịŧ, lại thật sâu thọc đến chỗ sâu nhất.

Lý Viêm hỏi: “Thao mẹ mày, muốn lão tử mang bao sao? Muốn sao?”

Dương Nghệ sướиɠ đến ngón chân đều cong lại, khép nép trả lời: “Không mang a a a... Không mang...”

Lý Viêm tiếp tục điên cuồng oanh tạc: “Con mẹ mày, vậy mày không sợ mang thai? A? Không sợ tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm dơ cái lỗ của mày? Không sợ lão tử tiểu bên trong?”

Dương Nghệ lúc này đã nói không nên lời, chỉ có thể đem đầu dán ở trên tường, trong miệng ô ô ô, tùy ý để Lý Viêm như máy đóng cọc ở công trường không ngừng đâm rút cày cấy.

Lý Viêm cười lạnh, động tác dưới háng bất biến, quay đầu nhìn qua phòng bếp, hỏi: “Đúng rồi, Dương Nghệ không tin hôm nay là mày chủ động bò lên giường câu dẫn tao, cũng không tin mày trước kia đã bị người thao qua, mày nói rõ cho hắn nghe. Mới nãy hắn nói nhiều như vậy, nói rất chi tiết trôi chảy, mày học theo, nói từ đầu nói cho hắn nghe...”