Sau những căng thẳng mệt mỏi trong công việc thì tôi quyết định đi du lịch với vợ_Tôi(Thư): em muốn đi đâu nè
_Hân: em muốn đi biển lâu lắm rồi em không được đi
_Tôi(Thư): vậy chị đặt mai chúng ta đi
Hihi mình phải chuẩn bị dụng cụ cho chuyến đi này mới được xem nào sεメ toys nè , trứng rung nè ,dây trói , tai mèo...vân vân mây mây ,mới mua chưa có dịp xài lần này tranh thủ xài mới được
_Hân: chị làm gì trong phòng mà khoá cửa vậy
_Tôi(Thư): aaa chết em đợi chị một lát
_Hân: sao lâu mở cửa vậy làm chuyện gì mờ ám hả
_Tôi(Thư):đâu có gì đâu ,ờ ờ chị chuẩn bị đồ mai chúng mình đi thôi mà
_Hân: nghi lắm nghe chị coi chừng em á
_Tôi(Thư): dạ dạ lại đây chị nói nghe này
_Hân: nói thì nói đi kêu lại chi chị định làm chuyện gì bậy bạ hả
_Tôi(Thư): ủa chưa gì bị lộ kế hoạch rồi
_Hân: biết ngay mà chị toàn âm mưu bậy bạ ,chị đừng mơ mai em muốn có sức đi du lịch vì thế chị ra ngoài sofa ngủ đi
_Tôi(Thư): ơ kìa vậy thôi không làm bậy bạ cho chị ôm ngủ cũng được đừng cho chị ngủ sofa
_Hân: em đâu ngu cho chị lừa RA NGOÀI
Gầm cạch (tiếng khoá cửa)
_Tôi(Thư): rồi xong ăn bơ luôn ôi thật lạnh lẽo làm sao
Sáng hôm sau
_Tôi(Thư): hic hic ngủ ngoài này lạnh muốn chết
_Hân: chịu đi ai biểu chị âm mưu bậy bạ
Đang ở phòng vé đợi để lên máy bay
_Tôi(Thư): em đói không chị mua đồ ăn cho em ăn nha đợi khoảng ba mươi phút nữa lận
_Hân: dạ không chị ơi em muốn nắm tay
_Tôi(Thư): ủa em uống lộn thuốc hả sao hôm nay chủ động vậy
Nắm tay _Hân: tại em thấy mấy chị kia nhìn chị quá trời
_Tôi(Thư): à thì ra là em giữ của hihi
Trên máy bay
_Hân: chị buồn ngủ lắm hả
_Tôi(Thư): tại hồi tối ai cho người ta ngủ sofa không có mùi của em ấy nên người ta không ngủ được
_Hân:vậy giờ ngủ bù đi
Tôi vội lấy đầu của mình tựa vào vai Hân
_Tôi(Thư): aaa nhớ lúc hồi làm giáo viên cũng đã tựa đầu vào em như thế này
_Hân: dựa vào suốt 8 tiếng ê hết cả người
_Tôi(Thư): ủa vậy hả ai biết gì đâu, nhớ lúc đó mạnh dạn nắm tay em ai dè bị em vả cho một phát đau điến
_Hân: thì giờ đã làm vợ chị rồi chị còn nói gì nữa
_Tôi(Thư): chị phải chịu cực khổ lắm mới lấy được em đấy
_Hân: biết cực khổ thì nhớ trân trọng người ta đó
_Tôi(Thư): dạ chị biết rồi
Nhớ đánh giá và bình luận cho em có động lực viết truyện yêu mọi người