Nam Chính Là Trùm Phản Diện

Chương 143: cao H, ba ba khó có thể khắc chế

Bàn tay to của Lôi Hách dừng trên xương mu của cô, nắm lấy, cố định cô, một tay kia đỡ dươиɠ ѵậŧ nóng hổi khó nhịn, dùng đỉnh qυყ đầυ to tròn chọc vào bức bánh bao của cô.

Hắn cực thích sự săn sóc, chủ động của Hoa Tưởng, nhịn không được muốn yêu thương cô nhiều hơn một chút.

Nếu không phải vì lo lắng cho cơ thể cô, nhất định ngày nào Lôi Hách cũng sẽ kéo cô cùng đắm chìm trong vòng xoáy tìиɧ ɖu͙©, thật tuyệt khi nhìn thấy cô một lần lại một lần chủ động, tri kỷ, nhiệt tình.

Hắn dùng qυყ đầυ chà vào cửa huyệt của Hoa Tưởng, lỗ huyệt kia bởi vì tư thế này, vốn đang khép lại, bởi vì môi bé không đủ lớn nên khi khép lại không thể nhìn thấy nhụy hoa, nhưng khi bị người đàn ông chà xát như vậy, nhụy hoa non nớt khi thì hiện ra, khi thì ẩn nấp.

Cuối cùng, vật cứng của Lôi Hách đâm vào khe hở giữa hai chân Hoa Tưởng.

Đùi cô trơn bóng, da mềm thịt non, thân mình trắng nõn nhẵn nhụi, cộng thêm tác dụng của dầu bôi trơn, còn trộn lẫn với dâʍ ɖị©ɧ ở dục côn cùng bên trong đùi, Lôi Hách cắm vào thật trơn trượt biết bao.

Một tay hắn nắm chỗ đầu gối cong lên của Hoa Tưởng, tay kia phủ dưới nách Hoa Tưởng, ngón cái xoa nắn bánh bao nho nhỏ đang nhô lên của Hoa Tưởng.

Cô đã trưởng thành, lúc chưa trưởng thành Lôi Hách đã rất yêu thích cặρ √υ' này của cô, sau khi trưởng thành quả thực đã được định chế dành riêng cho người đàn ông, để hắn ăn càng tiện hơn.

Vừa rồi Hoa Tưởng cũng đã bị hắn tỉ mỉ lại cuồng nhiệt ăn qua cặρ √υ' này, núʍ ѵú còn có hơi sưng lên, giống như trái cây hút no nước, rực rỡ mềm mại, nhỏ nhắn đáng yêu.

Hoa Tưởng bị hắn xoa vυ', chà âʍ ɦộ, cửa huyệt không ngừng chảy nước, ý thức mê ly, nhưng vẫn có thể rõ ràng cảm giác được sự đưa đẩy dũng mãnh của hắn. Cơ bụng rắn chắc thúc thật mạnh vào mông cô, làm cơ thể bị thúc đến chấn động, chân bị hắn thô bạo cuồng mãnh đưa đẩy, chọc cắm đến có chút đau.

Nhưng những chuyện này đều có thể chịu đựng được, cô sướиɠ đến sắp bay lên rồi.

Lôi Hách hô hấp thô nặng, bị cô kẹp đến khó kiềm chế: “Kiều Kiều, bức của con có phải cũng non mềm như vậy không? Ba thật muốn cắm vào bên trong con.”

Hoa Tưởng cũng muốn cho hắn vào, vì vậy cô cầm lấy bàn tay người đàn ông đang đùa bỡn vυ' mình, ngậm cắn liếʍ ngón tay hắn, thỉnh thoảng rêи ɾỉ đứt quãng: “Vào đi~ ba ơi… Tiểu bức ngứa ~”

Lôi Hách bị cô trêu chọc đến thở dốc dồn dập, vừa đưa đẩy người, vật thô to ẩn hiện trước chân cô: “Ngứa đến mức nào? Ngứa đến có thể chứa được ba không?”

Hắn ngày thường lời ít ý nhiều, khi ở bên Hoa Tưởng thì nói nhiều hơn chút, nhưng vẫn là nghiêm túc khắc chế, nhưng dù nghiêm túc và khắc chế đến đâu cũng có lúc khó lòng khắc chế.

Thời điểm hắn khó có thể khắc chế, lại còn là rất nhiều.

Hoa Tưởng mυ'ŧ ngón tay hắn, lại há miệng phun ra hơi thở ướŧ áŧ quyến rũ: “Ưm a ~ ba, ba ơi~ ăn được… Ngứa quá~”

Cô ý loạn tình mê, căn bản không biết mình đang nói gì.

Lôi Hách cắm đến sung sướиɠ, nhìn khuôn mặt yêu kiều như nụ hoa nở rộ của cô gái, tim đập mất khống chế lại không thể tìm lại tiết tấu.

Bàn tay to của hắn đè lên đùi Hoa Tưởng, đong đưa mông làm điên cuồng. Cặp chân thon dài hơi tách ra, sống lưng thẳng tắp như tùng xanh, phần thân trên dũng mãnh cường tráng của người đàn ông bị áo sơ mi trắng bao lấy, nhưng vẫn khó che giấu được khí thế ngàn quân bên trong.

Lúc này áo sơ mi trắng đã thấm đẫm mồ hôi, xuyên qua lớp vải ôm sát cơ thể, có thể nhìn thấy cơ bắp rắn chắc mạnh mẽ bên trong.

Phần lưng và cơ bụng, bất cứ ai nhìn vào cũng đều chìm đắm.

Bàn tay ướt đẫm mồ hôi của Lôi Hách đè chặt đùi Hoa Tưởng, cuối cùng mài đến cả người cô run rẩy phun ra nước cao trào.

Nước bắn tung tóe khắp cửa động của cô, nhưng động tác của Lôi Hách vẫn không dừng lại. Chiếc cà vạt sẫm màu treo lộn xộn trên cổ áo bị Lôi Hách kéo phăng ra, vứt sang một bên, cởi từng cúc áo sơ mi của mình ra.

Ánh mắt vẫn dừng lại trên người Hoa Tưởng, si mê dáng vẻ khi cô cao trào.

Lôi Hách có nghe qua sau khi xong việc hút một điếu thuốc gì đó, hiện tại mặc dù hắn không phải xong việc, nhưng cũng muốn hút một điếu. Dáng vẻ hiện tại của bé con, chính là nguồn gốc thoả mãn tinh thần của hắn.

Cơ thể cuộn tròn run rẩy, đáng yêu kiều mỹ, lộ ra khuôn mặt ửng hồng mê người, đôi mắt nửa khép nửa mở không có tiêu cự, quả thực không có chỗ nào là không quyến rũ hắn.

Lôi Hách cởi bỏ áo sơ mi, toàn thân đầy cơ bắp, nhiều năm không để lại dấu vết gì trên người hắn, dáng người liếc mắt một cái là có thể khiến người ta hét to, khuôn mặt uy nghiêm mang theo quả dục bất cận nhân tình.

Nhưng đôi mắt và cô gái trần trụi đang nằm trước mặt hắn, lại chứng minh không phải hắn thật sự không có du͙© vọиɠ nguyên thủy nhất giữa nam và nữ, vật cường tráng cắm giữa hai chân Hoa Tưởng càng cho thấy du͙© vọиɠ của người đàn ông mãnh liệt đến mức nào.

Lôi Hách hơi lùi lại một chút, xoay người Hoa Tưởng lại, sờ vào cái chân áp lên mặt bàn lúc cô bị đè ban nãy. Sườn đầu gối đỏ bừng, xương mu cũng đỏ, làn da của tiểu bảo bối quá non mềm.

Ánh mắt Hoa Tưởng đối điện với thương tiếc trong mắt hắn, đỏ mặt ngập ngừng: “Con, con xuống dưới… Từ phía sau…”

Lôi Hách nắm lấy chân cô, mở ra, quét mắt qua sườn hai bên chân cô. Có một vết đỏ trải rộng bên trái và bên phải, dù biết bây giờ cô không đau, nhưng trong lòng vẫn thương tiếc: “Hôm nay con đã cao trào bốn lần, còn có thể chịu nổi không?”

Hắn cực kỳ chú ý đúng mực, sẽ không làm Hoa Tưởng cao trào quá nhiều lần, lo lắng sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của cô.

Nhưng gần đây Hoa Tưởng khôi phục lại bình thường, trước kia hắn lặng lẽ quan tâm, nay lại bày ra ngoài, biết rõ đã là cực hạn của Hoa Tưởng, cũng sẽ lắm miệng hỏi một câu, chỉ để thấy dáng vẻ cô e thẹn nhưng không từ chối mình.

Sắc mặt Hoa Tưởng như rặng mây đỏ trên trời, lung tung gật đầu: “Có thể.”

Cho dù khôi phục chỉ số thông minh, tính hay thẹn thùng này của cô vẫn không thay đổi, thậm chí da mặt còn trở nên mỏng hơn.

Một lòng dồn hết lên người Lôi Hách, ở trước mặt hắn thật sự là một cô gái yêu kiều.

Lôi Hách nhìn cô bò xuống bàn, thân trên chồm tới nằm sấp trên bàn, chổng cái mông mượt mà đáng yêu của cô lên với mình.

Hai người đứng chung một chỗ, quả thực được ví như mãnh thú và dê con.

Vòng eo của cô thon đến mức một tay Lôi Hách nắm giữ còn dư, cặp mông vểnh non mềm trắng như tuyết cũng là một tay có thể bao trùm, cả người đều là nhỏ xinh mềm mại, thơm mềm ngon miệng.

Muốn nói trên người cô có chỗ nào chưa bị Lôi Hách hôn qua? Không có, từ đầu đến chân đều bị hôn.

Người đàn ông bá đạo cường thế, nhưng cũng tinh tế nhu tình.

Lôi Hách đặt dươиɠ ѵậŧ thô to vào giữa hai chân Hoa Tưởng, thân trên trần trụi ướt đẫm mồ hôi của hắn phủ lên Tiểu Kiều Kiều trước mặt, vừa thúc hông đâm mông cô, vừa áp môi vào bên tai cô, nói lời thô tục: “Kiều Kiều có cho ba cắm vào lỗ nhỏ không?”

Trước đây hắn không đành lòng nhìn dáng vẻ xấu hổ không biết làm sao của cô, nhưng giờ lại làm không biết mệt, cảm thấy đây là tình thú giữa vợ chồng.

Đó cũng là việc hắn khó có thể khắc chế.