Trì Ứng nhăn nhăn mày, không tán thành việc cô so sánh bản thân với chó.
Nhưng ngẫm lại cô có ký ức hai mươi mấy năm của thím út, trong đội không thiếu một số phụ nữ nói năng rất thô tục.
Có thể cô đã bị ảnh hưởng bởi ký ức của thím út.
Trì Ứng không nói thô tục, nhưng cũng không thể ngăn cản người khác nói chuyện thô tục.
Hơn nữa bây giờ chính vợ hắn là người nói ra những lời thô tục này, có thể làm sao đây?
Chiều cô vậy.
Cô cũng chỉ ở hai người hành cá nước thân mật mới nói một chút, ngày thường vẫn rất chú ý.
Cũng bởi vì như thế, trước khi mối quan hệ giữa hai người chưa bị phá vỡ, Trì Ứng không hề biết rằng cô còn có một bộ mặt khác.
Hắn nằm xuống, Hoa Tưởng xách tà váy ngồi lên mặt hắn.
Xung quanh tối đen như mực, còn có tiếng dế kêu rẹt rẹt.
Hoa Tưởng không cảm thấy đáng sợ chút nào, tâm tư đều đổ dồn về lỗ huyệt cơ khát của mình, và trên người Trì Ứng.
Cô quả thật cảm thấy ngồi trên mặt có kɧoáı ©ảʍ chinh phục, nhục nhã thiếu niên.
Ai bảo những tên đàn ông thúi kia không muốn liếʍ huyệt cô.
Con trai cô sẵn sàng liếʍ, cũng không ngại để cô ngồi lên mặt.
Hoa Tưởng hưng phấn đến mức toàn thân khẽ run lên, mông chậm rãi di chuyển trên mặt Trì Ứng.
Mông của cô, nói thật, quá lớn.
Che lên hoàn toàn bao phủ đầu Trì Ứng, hơi không chú ý còn có thể bị đè đến thở không nổi.
Đêm qua bởi vì mặt ghế quá nhỏ, Hoa Tưởng quỳ ở phía trên không có không gian hoạt động, hiện tại hai chân đang quỳ hoàn toàn dang rộng ra, toàn bộ cánh mông che lại Trì Ứng, ma sát trên mặt hắn, Trì Ứng quả thực phải giành giật từng giây để thở.
Cô thật sự quá kích động, nước tuôn như mưa, đây còn là tình huống vẫn chưa lêи đỉиɦ đấy.
Trì Ứng không làm mất hứng cô, mυ'ŧ âm đế, môi âʍ ɦộ bé của vợ yêu, liếʍ láp nơi hõm xuống giữa môi bé và môi lớn, cũng thường xuyên ghé thăm huyệt động của cô.
Hoa Tưởng quả thực sướиɠ muốn chết, không biết từ lúc nào đã tự cởi sạch quần áo của mình, dùng hai tay xoa nắn cặρ √υ' to đầy đặn, vừa lắc mông cọ trên mặt Trì Ứng. Cánh mông mập mạp trước sau chà qua mặt Trì Ứng, sướиɠ mê tơi.
“Con trai ~” Cô kẹp núʍ ѵú sưng to của mình xoa xoa, đầu cúi thấp xuống nhìn dưới thân, “Mẹ lại sắp lêи đỉиɦ rồi ~ xin con, uống hết nước da^ʍ của mẹ đi, đừng để sót giọt nào ~ a ~ a ~”
Cô thở ngày càng dồn dập, ở vùng nhiều mỡ nhất trên cơ thể có thể thấy rõ sự rung động.
Trì Ứng đã uống một miệng nước da^ʍ của cô, cũng chuẩn bị uống miệng thứ hai. Hắn tiếp tục đưa lưỡi chọc ngoáy bên trong lỗ huyệt của Hoa Tưởng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô, làm cho cơn sướиɠ của cô bay vọt lên, cuối cùng leo đến đỉnh.
Hoa Tưởng chật vật nhào về phía trước, ngồi xổm trên mặt đất, dùng hai ngón tay tách môi âʍ ɦộ bé của mình ra, vừa phun nước vừa phun nướ© ŧıểυ.
“A ~! A ~! A ~!” Toàn thân vẫn đang run rẩy, cỏ xanh trên mặt đất bị hai cột nước cường lực mạnh mẽ cọ rửa. Đầṳ ѵú Hoa Tưởng sưng lên, bầu vυ' trướng to căng phồng, như sắp phun ra sữa.
Đây là cao trào đến cực hạn, tối hôm qua cũng có loại cảm giác này.
Đầu óc Hoa Tưởng trống rỗng, phun nước theo bản năng, lỗ thịt co rút mấp máy, bị cực khoái liên tục trùng kích.
Trì Ứng đã ngồi dậy sau lưng cô, ngửi thấy có mùi khác với nước da^ʍ, biết cô đi tiểu, liền lẳng lặng ở bên cạnh chờ.
Cũng không có nghĩ nhiều, chỉ cho rằng Hoa Tưởng vừa vặn buồn tiểu.
Thực ra Hoa Tưởng tuy rằng có hơi gấp muốn đi tiểu, nhưng không nhịn được là do bị hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Ai bảo thiếu niên dung túng mình như vậy, cô muốn đong đưa thế nào thì đong đưa thế ấy, muốn ngồi thế nào thì ngồi thế ấy.
Cực kỳ thỏa mãn lòng hư vinh của cô.
Tiểu xong Hoa Tưởng lắc lắc mông, Trì Ứng thấy được, biết cô đã phục hồi tinh thần, lo cô sợ, liền vội vàng vừa gọi mẹ, vừa đưa tay qua nắm lấy cánh tay cô.
Hoa Tưởng xoay người nhào vào trong lòng hắn, mềm mại nói: “Thật thoải mái nha con trai ~” Lại gặm gặm môi Trì Ứng, thử nói, “Suýt nữa thì tè vào miệng con rồi.”
Trì Ứng nghe huyền biết ý, nghiêm túc nói: “Nếu không cẩn thận tè vào miệng con, về sau con sẽ không giúp mẹ liếʍ huyệt nữa.”
Bàn tính nhỏ của Hoa Tưởng thất bại, mềm giọng làm nũng: “Được rồi, được rồi ~ không tè đâu.”
Vừa nói vừa dùng vυ' mình cọ vào người Trì Ứng. Thế này thì ai mà chịu được.
Trì Ứng ăn môi cô, một lúc sau thì thả dươиɠ ѵậŧ của mình ra, cắm vào trong da^ʍ động của mẹ, cả hai đều thỏa mãn thở hắt ra.
Hai chân Hoa Tưởng quấn sau lưng hắn, hai tay treo trên cổ hắn, phóng đãng lắc eo đong đưa mông trên đùi hắn, đầu ngửa ra sau: “A, a, a, a ~ thật thoải mái nha, để cho mẹ… ngày đêm đều có thể ăn được… Con trai, dươиɠ ѵậŧ của con sao lại to thế ~”
Trì Ứng cũng không biết vì sao mình lại to như vậy, chỉ có thể nói là do trời phú. Lúc trước hắn duyệt qua dươиɠ ѵậŧ, so sánh với mình bây giờ, không ai có thể qua được quá hắn.
Hắn phải cảm ơn âʍ ɦộ của mẹ có thể chứa được hắn, vượt hẳn độ dài và độ thô của người thường mà mẹ hắn vẫn có thể nuốt trọn. Chính là có chút sướиɠ quá mức, bị tầng tầng lớp lớp thịt mềm các loại xô đẩy, đè ép, vì quá mức non mềm có thể thoạt nhìn không có sức mạnh gì, nhưng chỉ khi xâm nhập vào sâu bên trong mới biết được, quả thực sướиɠ như đang ở thiên đường.
Trì Ứng nắm chặt cánh mông mềm mụp mập mạp của mẹ, cánh tay đẩy tới đẩy lui, mang theo người phụ nữ trước người va chạm. Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cả hai dán chặt vào nhau, môi âʍ ɦộ của Hoa Tưởng liên tục đâm vào háng hắn
Lôиɠ ʍυ trên âʍ ɦộ của cô dày hơn Trì Ứng nhiều, hiện tại lông hai bên vừa dính vừa ướt, không phân rõ là thể dịch của ai, nhưng nhất định là của Hoa Tưởng chiếm tỷ lệ phần hơn
Mông chà qua đùi Trì Ứng, cửa huyệt đâm vào háng Trì Ứng, nguyên cây dươиɠ ѵậŧ thô to thọc nghiêng vào, phần trước của dươиɠ ѵậŧ cắm vào chỗ sâu chặt hẹp bên trong Hoa Tưởng. Bộ phận mẫn cảm và yếu ớt nhất của cả hai va chạm với nhau, sướиɠ đến mức xương cốt như nhũn ra. Cô run rẩy hét to, còn thiếu niên cũng hừ ra một tiếng nặng nề.
Toàn thân Hoa Tưởng run lên, hơi thở cũng phập phồng không ổn định, nhưng vẫn không quên trêu chọc người đàn ông nhỏ, anh chồng nhỏ của mình: “Thoải mái không hử? Mẹ rất thích ăn gậy thịt của con trai nha, sao có thể biết cắm như thế. Lỗ huyệt của mẹ chảy đầy nước, nhưng dù có da^ʍ đến đâu thì cũng chỉ thích gậy thịt của ông xã thôi, a ~ thật muốn nuốt cả đời ~”
Trì Ứng sắp ngất đến nơi rồi.
Ông xã?
Hắn không bình tĩnh được.
Tuy rằng vẫn luôn lén lút gọi cô là bà xã, nhưng bản thân hắn hình như chưa từng gọi mình là ông xã, đều chỉ gọi là chồng.
Tuy ý tứ giống nhau, nhưng ý nghĩa thì không giống!
Trì Ứng cảm thấy bản thân như muốn bay lên, tàn nhẫn ấn đầu Hoa Tưởng hướng về phía mình, hôn cô một cách gấp gáp lại dã man.
Hoa Tưởng hơi ngây ra một lúc, sau đó hiểu được tại sao hắn lại kích động như thế. Hai tay quấn lấy eo hắn, vui sướиɠ tận hưởng cảm xúc nóng bỏng dâng trào của thiếu niên từ trong ra ngoài cánh môi.
Vừa chầm chậm đong đưa mông hầu hạ dươиɠ ѵậŧ lớn của con trai, đồng thời cũng để dươиɠ ѵậŧ lớn khuấy đảo bên trong lỗ thịt ngứa ngáy của mình.
A ~
Thực mẹ nó lớn.
Lỗ huyệt của Hoa Tưởng bị dươиɠ ѵậŧ lớn to thẳng của Trì Ứng đâm chọc đến nước da^ʍ chảy ròng ròng. Dươиɠ ѵậŧ của Trì Ứng như một thanh sô cô la trắng to lớn, được rưới lên một lớp kem trong suốt.
Hạ thân hai người đều là nước nhờn nhầy nhụa, tử ©υиɠ của Hoa Tưởng bị qυყ đầυ lớn đâm chọc loạn xạ, đã sắp lêи đỉиɦ.
Mị thịt như đói khát mà hấp thụ thân gậy thô to của con trai. Trán Trì Ứng túa mồ hôi, buông môi Hoa Tưởng, phun ra hơi thở nóng rực: “Mẹ, mẹ thật biết cắn.”
Mặc dù không ép cho Trì Ứng muốn bắn tinh, nhưng loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ chặt chẽ này thật khiến toàn thân người ta tê dại, lửa dục bừng bừng.
Dươиɠ ѵậŧ vốn đã lớn của Trì Ứng, dường như bị cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà bành trướng to hơn một vòng, Hoa Tưởng có thể cảm nhận rõ ràng khi dươиɠ ѵậŧ bị kẹp đến chịu không nổi thì đột nhiên rung động.
Thật là đứa nhỏ đáng thương.
Khi mình cao trào, nó còn rung động mạnh mẽ hơn.
Hoa Tưởng chống hai tay lên mặt đất phía sau, lắc lư qua lại, cặρ √υ' đẫy đà đong đưa, run rẩy trong bóng tối. Cô nũng nịu nói: “Con trai ~ mẹ có da^ʍ không?”
“Con nói đi, sao con ưm… muốn tặng cho mẹ cây dươиɠ ѵậŧ giả kia, để mẹ trở nên dâʍ đãиɠ như thế. Bây giờ lại ăn dươиɠ ѵậŧ thật thô như thế này nữa, mẹ yêu nó mất rồi, mai này con cưới vợ thì mẹ phải làm sao? Tiếp tục lσạи ɭυâи với con trai sao? Hu hu… Con trai, con đừng cưới vợ mà, lỗ huyệt của mẹ da^ʍ như vậy, phải ăn dươиɠ ѵậŧ vừa thô vừa nóng thế này mới có thể thỏa mãn được ~ Ưm ưm ~ chơi mẹ đến mang thai được không? Để mẹ sinh con cho con ~ a ~ a ~ lêи đỉиɦ rồi…”
Trì Ứng hoàn toàn không có đường xen vào, chỉ có thể nghe cô nói, cũng muốn biết cô sẽ nói gì, ngược lại nghe ra vợ lo lắng mình vứt bỏ cô cưới người khác.
Điều này sao có thể!
Đừng nói kiếp này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa cũng không có khả năng cưới người khác.
Chắc chắn như vậy.
Về phần làm vợ mang thai, Trì Ứng cũng muốn nha.
Nghĩ đến việc làm bụng vợ phồng lên, hắn liền cảm thấy cảm xúc dâng trào.
Nhưng lại nghĩ đến chuyện vợ không thể sinh con, biết vợ nói những lời âu yếm chỉ để kí©ɧ ŧɧí©ɧ mình, không thể làm thật, thế nên cũng không thất vọng.
Hoa Tưởng run rẩy trước mặt hắn, bên dưới, nước da^ʍ tìm đủ mọi kẽ hở, phun ra khỏi lỗ huyệt của Hoa Tưởng.
Háng và mông Trì Ứng đều ướt đẫm, nóng hầm hập.
Chờ Hoa Tưởng bình ổn lại, Trì Ứng đang muốn tiếp tục, Hoa Tưởng đã đứng dậy, ấn đầu Trì Ứng: “Con trai, giúp mẹ liếʍ sạch sẽ đi.”
Trì Ứng nghĩ đến chuyện vừa rồi cô đi tiểu, trong lòng hoàn toàn hiểu được tâm lý của Hoa Tưởng.
Nếu không muốn uống, liếʍ sạch sẽ tàn dư là được.
Trì Ứng không biết nên nói gì.
Mẹ hắn có ham mê gì thế này?
Thích đút người ta uống nướ© ŧıểυ.
Hắn hơi ngửa cằm, ngậm lấy lôиɠ ʍυ ướt đẫm và môi âʍ ɦộ của Hoa Tưởng vào miệng. Ngoại trừ ăn, còn có thể làm gì đây.
Cô cũng không ngại hắn chưa tắm rửa đã giúp hắn ngậm, thật ra Trì Ứng cũng không ngại.
Chỉ là không tiếp nhận được việc bị cô tiểu trực tiếp vào trong miệng.
Về điểm này, hắn kiên quyết sẽ không chiều cô.
Hoa Tưởng thấy hắn ngoan ngoãn giúp mình liếʍ, trong lòng dâng lên một loại cảm giác thỏa mãn bệnh hoạn, không biết là do bị Kim Miêu Nhi ảnh hưởng, hay là cảm xúc của chính cô nữa.
Cô thậm chí có chút không nhịn được nướ© ŧıểυ, nhưng không dám tè ra.
Cô cảm thấy Trì Ứng sẽ không dễ lừa gạt như Tần Trầm Đàn.
Đầu lưỡi Trì Ứng lướt đến cửa huyệt của cô, dâʍ ɖị©ɧ trên lôиɠ ʍυ và môi âʍ ɦộ cơ bản đã bị hắn liếʍ sạch sẽ.