Tần Trầm Đàn tắt vòi hoa sen, một tay ôm eo Hoa Tưởng, từ phía sau hôn lên cổ cậu.
Hoa Tưởng mẫn cảm khẽ run lên, mông chổng cao, cảm giác được vật nóng cứng cường tráng tượng trưng cho nam tính đang dán vào trong kẽ mông mình.
Cậu kìm lòng không đậu lắc mông cọ nó, kẹp nó, muốn nó tiến vào. Lỗ hậu của cậu ngứa quá đi mất.
Nhưng khi nụ hôn của người đàn ông di chuyển xuống vai và lưng, cây gậy nóng kia cách mình càng ngày càng xa, thì sự chú ý của Hoa Tưởng không thể không bị nụ hôn nồng nhiệt của người đàn ông hấp dẫn.
Cậu đẩy mông lên, cảm nhận được người đàn ông đang hôn eo mình, dươиɠ ѵậŧ nhỏ như đang mong đợi điều gì đó, run lên vì hưng phấn phun ra tiền tinh.
Những nếp gấp màu hồng hoa đào ở hậu môn mấp máy, cũng như đang mong chờ một điều gì đó.
Tần Trầm Đàn quỳ ở phía sau cậu, bàn tay to nóng hổi một trái một phải phủ lên cánh mông đầy đặn của cậu, xoa nắn, lại buông ra, nhẹ nhàng gặm mυ'ŧ hôn lêи đỉиɦ mông cậu.
“Ưm, a…” Hoa Tưởng cảm giác mình sắp chết mất, loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ bên bờ vực này khiến tinh thần người ta vẫn luôn ở trong sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ căng thẳng lo được lo mất.
Thậm chí cậu còn muốn bắn tinh.
Tần Trầm Đàn dùng sức tách mông thịt của cậu ra, hậu môn của đứa trẻ rất hồng hào, nếp nhăn nhiều mà mảnh, rõ ràng đã bị mình khai phá, nhưng trông lại rất chặt.
Chỉ là có chút không an phận, lúc co lúc bóp để quyến rũ mình.
Tần Trầm Đàn vùi đầu xuống, liếʍ mép cúc huyệt, Hoa Tưởng run rẩy toàn thân, phần eo nhũn ra, nhưng vẫn gắng sức chổng mông lên.
Tần Trầm Đàn không vội tiến thẳng vào chủ đề, mình nhịn lâu như vậy, không thiếu chút thời gian này, hơn nữa phản ứng của đứa trẻ chính là tác động thị giác mà hắn hưởng thụ nhất, còn cả thính giác nữa.
Mặt lưỡi to dày mạnh mẽ quét qua kẽ mông Hoa Tưởng, vừa mềm vừa ngứa, vừa ướt vừa nóng, nhưng nơi khát vọng được liếʍ nhất lại chưa từng được chạm vào, Hoa Tưởng cắn cắn môi, nghiêng mặt, áp trán vào tường, nói lí nhí như muỗi: “Chồng, chồng ơi…”
“Hửm?” Giọng nói của Tần Trầm Đàn vang lên phía sau cậu, vừa mềm vừa gợi cảm.
Hoa Tưởng lập tức bị trêu chọc đến nội tâm nhộn nhạo, đầu óc nóng lên thốt ra: “Liếʍ cho em đi chồng.”
“Liếʍ chỗ nào?” Hai tay Tần Trầm Đàn tách mông cậu, đốt ngón tay lún sâu vào trong da thịt cậu, ngón tay thon dài, xương cốt đều đặn.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào lỗ hậu mấp máy không thôi của đứa trẻ, cổ họng thật sự rất khát.
“Huyệt… Chồng ơi, liếʍ huyệt em đi…” Ý thức trở lại, Hoa Tưởng có chút xấu hổ, nhưng khát vọng dâng trào trong lòng, làm cậu phải đỏ mặt nói ra yêu cầu của mình.
“Mang tội trong người còn muốn chồng liếʍ huyệt?” Tần Trầm Đàn nói, “078, thân tội nghiệt này của em, đời này có lẽ sẽ không thể trả hết được.”
Tần Trầm Đàn rũ mặt tới gần, thè lưỡi liếʍ cúc huyệt. Toàn thân Hoa Tưởng đột ngột giật nảy lên, dươиɠ ѵậŧ phía trước trướng to, phun ra một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhỏ: “Ưm~ ưm~”
Mông cậu khẽ co giật, kɧoáı ©ảʍ không ngừng len lỏi trong cơ thể cậu.
Chẳng qua chỉ bị liếʍ một cái đã phản ứng lớn như vậy rồi.
Lửa dục cháy hừng hực trong cơ thể Tần Trầm Đàn, hắn tiếp tục liếʍ láp, đầu lưỡi vểnh lên, mắt cúc bị đâm chọc, vừa ướt vừa nóng, hơn nữa Hoa Tưởng có thể cảm nhận được cả khuôn mặt của người đàn ông gần như đều chôn trong kẽ mông mình.
Cậu có chút chịu không nổi.
Tần Trầm Đàn a.
Đang ăn mình như thế.
Đợi lát nữa còn có thể cắm lưỡi vào làm mình.
Trong lòng Hoa Tưởng như được rót đầy nước ấm, tay với ra sau đặt lên đầu Tần Trầm Đàn, cam tâm tình nguyện kêu ra xưng hô kia: “Chồng ơi ~”
“Làm sao vậy? Vợ.” Tần Trầm Đàn ở trong rãnh mông cậu nói chuyện, hơi thở nóng ẩm phun lên bộ phận mẫn cảm của cậu. Hoa Tưởng run rẩy toàn thân, cảm nhận rõ ràng đầu lưỡi của người đàn ông chen vào trong mắt cúc của mình. Da đầu cậu như sắp nổ tung, dươиɠ ѵậŧ trướng to, lại có cảm giác muốn bắn tinh.
Một tay Tần Trầm Đàn thò ra phía trước, mang theo nhiệt độ nóng hổi nắm lấy côn ŧᏂịŧ sưng cứng của Hoa Tưởng, đầu lưỡi vùi bên trong hậu môn cậu, đầu khẽ lắc lư, cọ xát vào mông thịt mềm mại của cậu, đầu lưỡi ngoáy ngoáy lỗ thịt non nớt ướŧ áŧ của cậu.
“A ~ a ~” Dươиɠ ѵậŧ Hoa Tưởng bị kiềm chế rung lên bần bật trong biên độ nhỏ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ muốn phun ra ngoài, nhưng lại bị khóa lại.
Cậu không khỏi lắc lắc mông, không biết là muốn Tần Trầm Đàn buông tay cho mình bắn, hay để người đàn ông tiếp tục dùng đầu lưỡi cắm mình.
Thịt ruột quá thoải mái, không ngừng nở rộ.
Tần Trầm Đàn lắc lư cái đầu theo biên độ của cậu, trong mũi tràn ngập mùi hương của cậu hòa cùng mùi xà phòng, khiến hắn cuồn cuộn lửa dục.
Cổ họng hắn nuốt nuốt. Lỗ huyệt này, dù thứ gì cắm vào cũng đều cắn thật chặt, vừa tham ăn lại dâʍ đãиɠ.
Khó trách hắn cắm thế nào cũng không đủ.
“Chồng ơi ~” Nước mắt thấm đẫm hốc mắt cậu, mắt nhìn xuống dưới thân, “Em muốn bắn, chồng ơi…”
Quá khó chịu rồi, nhịn lâu lắm rồi.
Thế nhưng hậu môn lại bị làm thoải mái, quả thực chính là băng hỏa lưỡng trọng thiên.
“Bắn cái gì?” Tần Trầm Đàn nói, “Chồng chưa bắn thì em có tư cách gì bắn?”
Nói rồi, hai ngón tay hắn cắm nhập vào bên trong hậu môn cậu, sờ đến một khối nhô lên.
“A —— a ——” Toàn thân Hoa Tưởng run rẩy, cảm giác như khi được dươиɠ ѵậŧ của Tần Trầm Đàn cắm vào vậy.
Tần Trầm Đàn dường như đã phát hiện ra một thế giới mới, tiếp tục dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng chà chà lên khối u nhỏ này.
Da đầu Hoa Tưởng nổ tung, ý thức bay ra khỏi cơ thể, khi Tần Trầm Đàn buông tay, cậu liền ưỡn người lên, nướ© ŧıểυ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ điên cuồng bắn về phía vách tường.
Tần Trầm Đàn quỳ ở phía sau cậu, dùng không khí nhìn toàn bộ góc nhìn, tiếp tục di chuyển trong huyệt cậu.
“A a a ——” Hoa Tưởng chảy cả nước mắt, đầu dựa vào tường, phun từng luồng tinh, tất cả đều hòa lẫn với nướ© ŧıểυ trào ra.
Tần Trầm Đàn không đợi cậu bình tĩnh lại đã đỡ eo cậu, đẩy vật to lớn nóng hổi đói khát khó nhịn vào trong hậu môn Hoa Tưởng, nguyên cây xâm nhập, mỗi một nơi trong lỗ thịt đều bị kéo căng đến mức tận cùng, nghiền qua tuyến tiền liệt, tiến thẳng đến chỗ sâu nhất.
Hoa Tưởng áp hai lòng bàn tay và khuỷu tay vào tường, cơ thể khẽ run lên, mềm nhũn mỏi nhừ, cảm giác chỗ nào cũng không dùng lực được.
Cơ thể cậu trượt dần xuống.
Tần Trầm Đàn thấy tình thế không ổn, vội bế thốc người lên, dùng tư thế xi tiểu đáng xấu hổ kia.
Hoa Tưởng tựa đầu lên vai hắn, một tay vói ra phía sau, hôn hắn.
Hoàn toàn là hành động trong lúc mê man, bất kể là nam hay nữ, họ sẽ dần buông lỏng khi được hầu hạ thoải mái trên giường, chưa kể người đàn ông trước mặt lại là người cậu thích, điều này càng làm cho người ta khó kiềm chế hơn.
Tần Trầm Đàn vừa hưởng thụ trai đẹp ban ân, vừa chậm rãi di chuyển trong cơ thể cậu. Đường ruột nóng ẩm, tràn đầy nhục cảm, kẹp lấy lão nhị của hắn, khiến người ta muốn đâm chọc không ngừng, đâm lỏng lỗ thịt này, đâm đến không khép miệng được.
Hoa Tưởng thọc lưỡi vào trong miệng người đàn ông, quấn lấy lưỡi hắn chơi đùa. Bị bủa vây trong hơi thở nóng bỏng lại bá đạo, thô cuồng lại ngang ngược của người đàn ông, khiến cậu mê mẩn không chịu nổi.
Dây thần kinh của Tần Trầm Đàn giựt lên từng hồi, đổ mồ hôi đầy người. Hắn chân dài rắn chắc, eo hẹp lưng rộng, tóc sau gáy cắt rất ngắn, gọn gàng đẹp trai.
Đầu hắn cúi xuống, cơ tay phồng lên, đường cong hữu hình gợi cảm.
Trước ngực ôm một người, bị kẹp đến trán túa đầy mồ hôi, tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh. Môi Hoa Tưởng nhịn không được tách khỏi hắn, tay đặt hờ trên vai hắn cũng thả xuống, cả người dựa vào trong lòng hắn, cả hai tay nắm lấy cánh tay người đàn ông.
Nghiêng đầu, liên tiếp thở gấp rêи ɾỉ: “Ưm~ ưm~ a, a… Ách…!”
Tần Trầm Đàn ôm cậu đi tới trước gương, nhìn cậu một cái: “Em sướиɠ không? Hử? Mỗi ngày đều bị chồng cắm thế này, sớm muộn gì mông cũng nát mất.”
Hoa Tưởng siết chặt cánh tay hắn, sẽ không nát đâu, làm mãi cũng sẽ không nát, làm đến chết cũng không nát.
Cậu dùng đôi mắt mê man nhìn mình trong gương, thật thoải mái, cơ thể sắp hỏng rồi.
Tần Trầm Đàn nhìn cậu trong gương: “Thật là cái thứ không dùng được, mới bắn một lần đã không cứng được nữa rồi? Là muốn chồng ngậm mới cứng lên sao?”
Hoa Tưởng đưa tay lên che mặt: “Không cho nói em không cứng được.”
Cậu chỉ cần thời gian nghỉ ngơi mà thôi.
“Vậy nói gì? Nói em bị chồng chơi mới có thể cứng? Thích ăn điểu thịt như vậy sao? Hử? 078, sao em lại dâʍ đãиɠ thế này.”
Hoa Tưởng bị hắn nói đến cả người bốc khói, lại nói, có đôi khi hắn nghiêm túc uy nghi, khi ở trên giường nói những lời tục tĩu này, liền cực kỳ có cảm giác.
Tần Trầm Đàn nâng cậu lên một chút, tiếp tục cắm vào trong cậu, chưa từng ngừng cắm, dươиɠ ѵậŧ to lớn vừa nóng vừa cứng không ngừng nghiền qua huyệt của Hoa Tưởng, vật nóng hổi nhanh chóng lướt qua lỗ thịt của Hoa Tưởng liên tục tiến sâu vào, mỗi một nơi trong lỗ thịt đều được chăm sóc một cách tỉ mỉ.
Tiểu Hoa Tưởng chậm rãi ngóc đầu dậy, theo người đàn ông đâm thọc trong mông cậu, trong khi cơ thể cậu đong đưa, đồng thời tiểu Hoa Tưởng cũng gật gật đầu trước gương.
Hoa Tưởng liếʍ liếʍ ngón tay, nhìn mình trong gương, lại cắn ngón tay.
Tần Trầm Đàn quả thực muốn biến ra một cây gậy nữa cho cậu liếʍ.
Thích cắn như vậy sao?
Một vài động tác trong vô thức, quả thực là sự quyến rũ chết người nhất.
Tần Trầm Đàn nói: “078, tiểu huyệt có sướиɠ không hử?”
Hoa Tưởng giật mình tỉnh táo lại, đỏ mặt, đang định rút ngón tay ra thì nghe thấy Tần Trầm Đàn nói: “Cắm vào miệng mình, đây là hình phạt thứ tư.”
Hoa Tưởng dừng động tác lại, nhịn xuống sự xấu hổ làm theo.
Dần dần cũng khám phá được sự thú vị, ngón tay đồng bộ với tần suất ra vào của dươиɠ ѵậŧ Tần Trầm Đàn, một cái làm miệng cậu, một cái làm hậu môn cậu.
Hoa Tưởng há miệng, đầu lưỡi lè ra, ánh mắt mê ly, vẻ mặt dâʍ đãиɠ, đầu lưỡi thỉnh thoảng lướt qua các kẽ tay, trong cổ họng cũng thỉnh thoảng phát ra tiếng “A ha” mang theo âm rung.
Quả thực dâʍ đãиɠ đến tận xương tủy, lại không biểu hiện chút nữ tính nào.
Tần Trầm Đàn không biết làm sao cậu làm được như thế, chỉ biết mình sắp bị cậu bức điên rồi.
Làm sao có thể lẳиɠ ɭơ đến thế?
Mỗi một động tác, mỗi một tiếng rêи ɾỉ, quả thực là dùng để đặc biệt đối phó với hắn.
Tần Trầm Đàn tựa lưng vào tường, bảo Hoa Tưởng đưa ngón tay ra cho mình ngậm, đồng thời dùng ngôn ngữ kɧıêυ ҡɧí©ɧ cậu: “Như vậy được không? Tiểu Dung Dung có thoải mái không?”
“Thoải mái.” Hoa Tưởng nhìn hắn, cảm giác như thể dươиɠ ѵậŧ mình thật sự được hắn ngậm vào trong miệng.
Đường nét trên khuôn mặt hắn vô cùng lạnh lùng, nhưng lại mang đến cho Hoa Tưởng cảm giác dịu dàng như nước, giống như thợ săn ưu tú nhất, đang dụ dỗ mình từng bước rơi vào cạm bẫy của hắn.
Hoa Tưởng biết rõ đó là cạm bẫy, nhưng lại không chút do dự nhảy vào bên trong.
Tần Trầm Đàn khẽ nâng mi, ánh mắt chạm vào nhau, nhịp tim Hoa Tưởng đập mất kiểm soát một hồi, cầm lòng không đậu nói: “Chồng ơi, ngậm sâu hơn chút nữa đi.”
Cậu đẩy ngón tay vào sâu trong miệng Tần Trầm Đàn, Tần Trầm Đàn vui vẻ đón nhận.
Một ngậm hai mυ'ŧ, hắn làm loại động tác này không có sắc khí, giống như sự bao dung vô hạn của một người đàn ông dành cho một người đàn ông khác, cũng giống như một lời tán tỉnh dịu dàng nhất thế gian.
Nhịp tim Hoa Tưởng đập càng lúc càng nhanh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nướ© ŧıểυ mất khống chế lúc nào cũng không hay, trong một khoảng thời gian rất dài đầu óc cậu rơi vào trống rỗng.
Một cột nước dài liên tục được vẽ ra trong không trung.
Tần Trầm Đàn dùng răng cắn nhẹ lên đầu ngón tay cậu, hơi ngửa đầu lên, mắt nhìn thân dưới của Hoa Tưởng.
Thật mẫn cảm.
Bị dạy dỗ đến càng ngày càng mẫn cảm.
Trong lòng Tần Trầm Đàn vừa thỏa mãn lại tự hào, hơn một giờ sau, trời đã tối, Hoa Tưởng mới bước chân loạng choạng đi ra khỏi nhà vệ sinh.
Đi thẳng đến giường Tần Trầm Đàn nằm liệt xuống, trong lòng vô cùng thỏa mãn, chỉ có cơ thể là mềm nhũn.