Côn ŧᏂịŧ giả là loại cảm ứng, chỉ cần nghe tiếng rêи ɾỉ liền sẽ tự khởi động.
Gai bên trên lúc này kế sát vách thịt mềm, mỗi lần động vào đều mang theo một trận run rẩy.
"Giữ chặt, phải giữ tới lúc về nhà!"
Tô Oánh nằm trong lòng Thương tiên sinh, nhất thời không có sức lực phản bác.
Tuần suất của dươиɠ ѵậŧ giả thật sự nhanh hơn côn ŧᏂịŧ thọc vào rút ra, bởi vì bản thân kích cỡ kinh người, cho nên rất dễ chôn sâu trong tiểu huyệt.
Thiết kế gai nhỏ bên trên khiến tiểu huyệt của cô được mát xa, đồng thời lại chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến sảng khoái không được. Cả người nằm trong lòng Thương tiên sinh, vặn vẹo như con rắn nước.
"Sao em lại nhiều tao thủy như vậy, trên xe đều là tao thủy của em!"
Giống như cảm thấy chưa đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Thương tiên sinh xoa xoa âm đế của cô, bộ dáng Tô Oánh lúc này thật giống một con hồ ly.
Anh rất thỏa mãn, một mình Tô Oánh chịu côn ŧᏂịŧ giả tra tấn. Tần suất cao chấn động khiến cô bắt lấy cánh tay Thương tiên sinh, cả người sướиɠ tới run rẩy.
Bên dưới thế mà mắc tiểu.
"Mau... Dừng nó lại... Muốn tiểu..."
Tô Oánh sắp bật khóc, nhưng dươиɠ ѵậŧ giả vẫn không để ý.
"Không sao, em cứ kẹp đi, đừng quá kích động. Em càng kích động, nó sẽ động càng nhanh." Thương tiên sinh ôm lấy Tô Oánh.
Cơ thể trần trụi còn đang run rẩy, có điều vẫn đang nỗ lực khiến bản thân bình tĩnh trở lại.
Nhưng kɧoáı ©ảʍ khiến da đầu người ta tê dại rất nhanh đã phá tan lý trí của cô, cô không nhịn được mà ôm lấy cổ Thương tiên sinh, giống như người sắp chết đuối bắt lấy phao cứu hộ.
"A... Nó động nhanh quá... Đâm em đến sướиɠ... Không được... Sắp hỏng rồi..."
Tiểu huyệt của cô đã bị chơi tới hơi sưng đỏ, dươиɠ ѵậŧ giả màu đen cắm bên trong, trêu chọc tiểu huyệt tới đáng thương.
"Bảo bối, nhịn một chút, chúng ta sắp về đến nhà rồi."
Tô Oánh trước nay chưa từng cảm thấy thời gian trôi qua lâu như vậy, xe chạy từ vùng dã ngoại hoang dã về biệt thự, một đường thông suốt, nhưng trong xe chính là một cảnh xuân bị giấu sau tấm màn đen.
Bầu không khí nóng rực, Tô Oánh đã mất hết lý trí, cả người trần trụi nằm trong lòng Thương tiên sinh, không ngừng run rẩy.
Cô đã mất đi ý thức, trước mắt mơ hồ. Dươиɠ ѵậŧ giả bên dưới vẫn đang tiếp tục thăm dò, cái gì cũng không cảm giác được, chỉ có thể chết lặng cảm nhận kɧoáı ©ảʍ.
Chờ tới nhà, Tô Oánh đã sắp ngất xỉu.
Thương tiên sinh bế Tô Oánh lên lầu, chỉ còn lại một mình trợ lý ngồi ở ghế lái bình tĩnh thật lâu.
Xem ra cậu ta phải tìm nơi để xử lý, hôm nay đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ người anh em dưới thân cậu ta quá lâu rồi!
Thương tiên sinh bế Tô Oánh lên lầu hai, Tô Oánh đã ngất đi. Anh lấy dươиɠ ѵậŧ giả trong tiểu huyệt ra, bên trên dính đầy tao thủy.
"Bảo bối của tôi thật đáng thương."
Tô Oánh đã hôn mê, anh vào phòng tắm pha nước ấm, trực tiếp đặt Tô Oánh vào trong.
Nước ấm kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt sưng đỏ, Tô Oánh trong lúc hôn mê cũng không nhịn được mà ngọ nguậy.
Xem ra hôm nay chơi hơi quá mức.
Thương tiên sinh cũng cởϊ qυầи áo vào bồn tắm nằm, anh ôm Tô Oánh vào lòng, bắt đầu rửa sạch tiểu huyệt cho cô.
Miệng huyệt sưng đỏ, hai cánh môi âʍ ɦộ cũng sưng lớn, sờ qua Tô Oánh liền run rẩy.
Thương tiên sinh đau lòng, đồng thời du͙© vọиɠ của mãnh thú lại lặng lẽ nhen nhóm.
Dáng vẻ này đúng là cổ vũ du͙© vọиɠ bạo ngược, muốn ngược đãi cơ thể này, khiến trên cơ thể này đầy dấu vết, như vậy mới xem như hoàn mỹ.
Rửa sạch, bầu không khí đã có sự thay đổi. Tay ánh đảo qua ở môi âʍ ɦộ, muốn làm gì đó.
Trên bầu vυ' tuyết trắng, đầṳ ѵú đã bị hút tới đỏ rực, màu đỏ tươi ướŧ áŧ như chờ người ta hái xuống.
Thương tiên sinh hít sâu một hơi, thật sự không thể làm gì Tô Oánh nữa, cơ thể này đã tới cực hạn. Anh khống chế du͙© vọиɠ của mình, há miệng ngậm lấy đầṳ ѵú.
"Ưʍ..."
Tô Oánh trong lúc hôn mê chỉ cảm thấy bầu vυ' bị bao lấy, đầṳ ѵú bị liễm.
Cô vô ý thức phát ra tiếng rêи ɾỉ, phối hợp với động tác liếʍ mυ'ŧ của Thương tiên sinh.
Hàm răng cọ xát đầṳ ѵú, khiến đầṳ ѵú bị đùa bỡn tới sưng đỏ, thậm chí sáng lấp lánh.
Lúc Tô Oánh tỉnh lại chỉ cảm thấy dưới thân lạnh lạnh, Thương tiên sinh đã bôi thuốc lên tiểu huyệt.
Nhưng thời điểm cô cử động, lại thấy đầṳ ѵú rất đau. Cô không rõ bản thân sau khi hôn mê còn xảy ra chuyện gì.
Thương tiên sinh ngủ ngay bên cạnh cô, bộ dáng ngủ sâu thật sự mê người. Tô Oánh không nhịn được mà giơ tay vuốt ve mặt anh.
Nhưng là người đàn ông này làm cô đến ngất xỉu, nghĩ lại thật đúng là quá đáng. Chuyện xảy ra trước đó đều như nằm mơ, chỉ có người đàn ông bên cạnh mới là kiên định.
"Nhìn xem tay chân nghịch ngợm kìa, tiểu huyệt không đau hả?"
Bắt lấy tay cô, Thương tiên sinh mở mắt, chăm chú nhìn Thương tiên sinh trước mặt.
"Em không có nghịch ngợm. Tiên sinh giải thích đi, đầṳ ѵú người ta là chuyện thế nào, có phải tiên sinh nhân lúc em hôn mê đã làm gì không?"
Đầṳ ѵú vừa nóng vừa rát nhắc nhở Tô Oánh bị ai đó bạo hành lúc mình hôn mê.
Thương tiên sinh bị chỉ trích không hề nổi giận, nhéo tay nhỏ của Tô Oánh, cười cười, thẳng thắn nói: "Vυ' lớn như vậy đưa đến bên miệng tôi, tôi nào có lý do từ chối! Tôi còn muốn hút nhiều hơn, hút đến khi ra sữa!"
Lời nói ngượng ngùng khiến Tô Oánh không nhịn được mà đỏ mặt, Thương tiên sinh dường như rất chấp nhất với việc hút sữa, phảng phất vυ' cô một ngày không ra sữa, một ngày anh sẽ không bỏ qua.
"Cũng không mang thai, sao có thể có sữa!" Tô Oánh nhỏ giọng, cảm thấy việc có sữa là chuyện không có khả năng.
"Vậy sinh một đứa, để tôi nếm thử sữa của em, có phải cũng ngọt ngào giống chính em không?"
Tô Oánh giật mình.
Mang thai?
Hai chữ này khiến Tô Oánh mở to hai mắt, cô không phải không nghĩ tới mang thai, có đứa con của Thương tiên sinh, hơn nữa Thương tiên sinh chưa bao giờ dùng đồ bảo hộ khiến cô cũng rất chờ mong.
Nhưng bụng mình chưa từng có động tĩnh, cô cũng không dám hi vọng xa vời Thương tiên sinh sẽ để mình có con.
Nhưng Thương tiên sinh đã nhắc tới việc này hai lần, điều này có ý nghĩa gì?
"Tiên sinh, mang thai sẽ sinh bảo bảo, không đơn giản như làʍ t̠ìиɦ."
"Tôi biết, tôi không nói đùa với em."
Câu trả lời của Thương tiên sinh khiến Tô Oánh cảm thấy mình như đang nằm mơ.