Có lẽ năm đó, thủ lĩnh căn cứ vẫn chưa trở thành bộ dáng táng tận lương tâm giống như bây giờ.
Không biết tâm lý biến chuyển ra sao, cuối cùng ông ta quyết định ra tay với người con trai út.
“Mười lăm năm trước, ban lãnh đạo căn cứ xảy ra chút chuyện biến động, có người muốn đảo chính, đúng không?” Salman biết không ít thông tin cơ mật bên trên, đây là do thế lực phản căn cứ cung cấp cho hắn.
Sáu người phát hiện bí mật quái vật, một người rời đi, một người tử vong, còn lại bốn người. Bốn người đó thành lập căn cứ hiện tại, bởi vì thủ lĩnh căn cứ là người đầu tiên phát hiện nơi này nên ông ta được chọn làm thủ lĩnh.
Chẳng qua trong số bốn người, người có năng lực nhất không phải thủ lĩnh căn cứ. Ban đầu người nọ là thủ lĩnh căn cứ trên danh nghĩa, nhưng rồi đối phương không thỏa mãn, muốn cả vị trí thủ lĩnh căn cứ.
Cuối cùng chuyện lúc sau chỉ có thủ lĩnh căn cứ và đội trưởng đội săn thú biết, bởi vì bọn họ là hai người thắng cuộc, thi cốt đám người kia đều đã sớm biến thành tro tàn.
“Không sai!”
Chuyện đó từ trước đến giờ luôn là cái gai trong lòng thủ lĩnh căn cứ. Ông ta không tự đắc được lâu, nghe Salman hỏi liền âm trầm: “Tao phát hiện đàn tế trước tiên, tất cả những thứ bên trong đều do tao tìm được. Nếu không có tao, chắc chắn không có thứ bảo hộ căn cứ. Thế mà bọn chúng thì hay rồi, bọn chúng dám phản bội tao!”
Thủ lĩnh căn cứ tức giận tột cùng, ông ta cười lạnh một tiếng: “Đáng tiếc bọn chúng không biết, người đầu tiên phát hiện luôn là người nhận được chút ưu đãi.”
Ông ta không nói “ưu đãi” cụ thể là cái gì, nhưng nhìn vẻ kiêu ngạo không thể kiềm chế thì có thể dễ dàng đoán ra. Có lẽ “ưu đãi” là bí mật chỉ mình thủ lĩnh biết, chẳng hạn cách biến thành quái vật cường đại không chút nhược điểm.
Mười tám năm trước thủ lĩnh vẫn còn là thanh niên trẻ. Cho dù biết chuyện đi nữa, đương nhiên ông ta sẽ không ngu ngốc thử qua. Nhưng làm thủ lĩnh trên ba mươi năm mươi nghìn người, mọi chuyện liền khác biệt.
Ông ta đã biết lợi ích mà quyền thế mang đến, mặc chuyện gì xảy ra đều không vứt bỏ. Như vậy thủ lĩnh chỉ có thể chọn một con đường khác để tiếp tục giữ được quyền lực chính mình.
“Cho nên mười lăm năm trước, hai người lãnh đạo cấp cao đột nhiên chết đi. Ông đã quyết định hy sinh con trai mình. Đáng tiếc năm đó lá gan ông quá nhỏ, ông không lập tức ra tay mà phải kéo dài tận mười lăm năm, cho tới khi ông phát hiện mình mắc bệnh nan y.” Salman bình tĩnh xé bỏ tấm da sau cuối.
“Ha ha ha ha ha… Sau khi tao chuyển hóa thành quái vật, đột nhiên tao phát hiện một chuyện. Đó là bao nhiêu thấp thỏm và do dự lúc trước đều không đáng.” Thủ lĩnh nhìn bàn tay không còn giống con người của mình, nụ cười trên mặt càng lúc càng hả hê.
“Mày không hiểu cảm giác trẻ lại và có được sức mạnh. Bây giờ tao càng mạnh hơn năm xưa rất nhiều. Không còn phải sợ tuổi trẻ chóng tàn, tao có thể sống thật lâu thật lâu. Lúc đó, tao muốn cái gì mà không có?”
Thanh xuân vĩnh hằng và tuổi thọ dài lâu chính là dụ hoặc khó tránh đối với con người, quyết định của thủ lĩnh căn cứ không quá khó hiểu. Từ lúc ông ta biến con trai mình thành quái vật, bánh răng số phận đã sớm chuyển động, không gì ngăn cản.
Hiện tại đã đến bước cuối, thủ lĩnh chỉ cần bắt lấy Tinh Hồng Nữ Vu là những gì ông ta theo đuổi sẽ được thực hiện.
“Chỉ cần bắt lấy Tinh Hồng Nữ Vu, tao lập tức trở thành kẻ cường đại nhất. Sau đó… Tao sẽ trở thành vua quái vật.” Kế hoạch ấp ủ suốt mười lăm năm ròng, ông ta đã nôn nóng hưởng thụ thành quả.
Ánh sáng vàng kim dưới tầng hầm ngầm lóe lên rồi lưu chuyển, thủ lĩnh căn cứ nhìn về phía hai thanh niên bên cạnh đại tiểu thư: “Bắt đầu từ chúng mày…”
Song ông ta còn chưa kịp dứt câu, mặt đất đột nhiên chấn động kịch liệt.
“Sao lại thế này?”
Salman giật nhẹ chân, hắn đi ra khỏi bẫy rập. Kha Bắc cũng di chuyển. Hai người bọn họ chưa bao giờ bị thủ lĩnh khống chế, tất cả chỉ vì dụ dỗ ông ta tự khai.
Riêng các đường sáng cắn nuốt năng lượng thì không có cách nào phá hủy.
Đại tiểu thư ngơ ngác nhìn tầng hầm rung lắc: “Trước đây chưa từng…”
Thủ lĩnh căn cứ không rảnh chú ý động tĩnh người chơi nữa. Ông ta cầm điện thoại di động, sắc mặt tái xanh.