Ngay khi về đến nhà, Mạc Kỳ tự nhốt mình ở trong phòng. Cậu lấy cánh tay che mặt, nằm ở trên giường, nhắm mắt lại, hình ảnh trong quá khứ xuất hiện trong đầu cậu.
Cô bé trong trí nhớ đã biến thành một cô gái trưởng thành, ở bên tai cậu nói "Hiện tại cậu như vậy rất tốt."
Khóe miệng cong lên biểu lộ cảm xúc của cậu lúc này. Thật hạnh phúc. Đột nhiên cậu bật dậy khỏi giường, ngồi thẳng dậy, lấy một cái điều khiển từ xa ở dưới gối, mở màn hình trước mặt ra. Màn hình màu đen mở ra, hình ảnh dần dần rõ ràng, cậu nhìn hình ảnh hoàn chỉnh trong đó.
Thiếu nữ đang nằm trên giường, cô ngủ rất ngon lành.
"A, Chiêu Chiêu…"
Cậu nhìn chằm chằm hình ảnh trước mặt ước chừng mười phút, không làm gì cả, không nhúc nhích, cậu như trầm mê, đắm chìm trong không khí an tĩnh có cô. Chiêu Chiêu...
Cậu ấn màn hình, hình ảnh bắt đầu thay đổi, đột nhiên chuyển sang một video. Video trong phòng cô lần trước.
Đêm khuya, trong không khí yên tĩnh dần dần vang lên tiếng rêи ɾỉ của con trai.
"Ưʍ.. Chiêu Chiêu, Chiêu Chiêu..."
Mạc Kỳ nằm trên giường, tay trái nắm chặt ga trải giường màu trắng, tay phải nắm côn ŧᏂịŧ của mình tuốt lên xuống, vặn vẹo eo chắc sát vào chiếc chăn mềm mại.
"Ưʍ.. Chiêu Chiêu.…"
Anh sắp giành được em rồi.
"Anh Mạc Kỳ, sao anh còn chưa tới làm em? Người ta rất nhớ anh nha, người ta muốn anh lắm đó, muốn dươиɠ ѵậŧ của anh cắm vào, cắm phá màng mỏng của em, cắm đến cửa tử ©υиɠ của em, muốn anh cắm hỏng em nha!"
Thiếu nữ vặn vẹo cơ thể trần trụi bò trên giường cậu. Mạc Kỳ trơ mắt nhìn cô tùy tiện vén chăn mình ra, cặp mông đẫy đà ngồi trên người cậu, đùi mở ra, tiểu huyệt phấn nộn như ẩn như hiện.
"Anh Mạc Kỳ "
Lâm Chiêu nằm sấp xuống, hai bầu ngực dán chặt lên cơ thể cậu, đói khát uốn éo qua lại, dụ hoặc cậu.
Lâm Chiêu lắc mông, ngồi ở trên người cậu, háng ma sát với côn ŧᏂịŧ cậu, dáng vẻ mất kiên nhẫn. Mặt cô phiếm hồng, cô không an phận cựa quậy trên người cậu “Anh Mạc Kỳ..." Mắt cô rưng rưng, trong trẻo, sáng long lạnh trong bóng tối.
Mạc Kỳ xoay người một cái đè cô xuống dưới thân “Đồ lẳиɠ ɭơ đói khát, anh Mạc Kỳ sẽ tới thỏa mãn em."
Lâm Chiêu cười quyến rũ, duỗi tay quấn lấy cổ cậu “Được nha, Chiêu Chiêu chờ anh, nhanh nhanh tới đâm vào tiểu huyệt của Chiêu Chiêu, nó rất nhớ dươиɠ ѵậŧ lớn của anh."
Mạc Kỳ cúi đầu xuống hôn, hung hăng lấp kín môi cô, côn ŧᏂịŧ chạm vào tiểu huyệt qua lớp quần ngủ, phần eo dùng lực, từng chút từng chút ấn vào âm huyệt cô.
Cửa sổ đóng chặt, không có ánh trăng chiếu vào. Nhưng làn da của cô gái ở trong bóng tối cực kỳ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, kɧoáı ©ảʍ quét bay tâm trí cậu. Cậu lập tức cởϊ qυầи, lại lần nữa áp lên người cô gái.
"Được, Chiêu Chiêu, anh đây liền tới làm em."
Mạc Kỳ tay trái xoa ngực cô, tay phải nâng côn ŧᏂịŧ của mình, côn ŧᏂịŧ chậm rãi xâm nhập vào tiểu huyệt của cô.
"Ưm" Cảm giác hoa huyệt cô thật chặt, mới đi vào được một cái đầu nhỏ đã khiến cậu sướиɠ điên, thật sảng khoái, trong cổ họng không kìm chế được phát ra một tiếng thở dài.
Lâm Chiêu mở to hai chân, âʍ đa͙σ bởi vì cậu tiến vào mà tràn ngập kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhíu mày “A..” một tiếng.
"Anh Mạc Kỳ, mau tiến vào đi ~ " Lời mời đáng yêu nhẹ nhàng khiến sợi dây cuối cùng trong tâm trí Mạc Kỳ rốt cuộc cũng đứt đoạn, sự xúc động cùng du͙© vọиɠ phá tan lý trí, cậu liếc mắt nhìn thiếu nữ dưới thân “Được, vậy anh vào đây."
Tiến vào chơi hỏng em.
Thắng lưng, nguyên cây cắm cắm vào.
Đêm khuya tình cảm mãnh liệt, một đêm hoang đường.
Sau khi tỉnh lại trời đã sáng chưng, Mạc Kỳ nhìn căn phòng trống rỗng, trong lòng có chút mất mát, đồng thời du͙© vọиɠ muốn chiếm được cô càng thêm mãnh liệt.
Cậu lấy điều khiển từ xa mở màn hình ra, hình ảnh phòng ngủ của thiếu nữ lại hiện ra trước mắt.
Lâm Chiêu vừa mới rời giường, đang mặc quần áo!
Da thịt trắng nõn, còn có đầu vai mượt mà, cặρ √υ' đầy đặn...
Mẹ kiếp. Sáng "chào cờ" thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Nhìn cô gái để tự sướиɠ.
Cậu muốn mộng tưởng nhanh chóng trở thành sự thật. Cậu muốn cắm xuyên qua lớp màng mỏng của cô, chân chính xỏ xuyên qua cô.
Chơi hỏng cô.
Cậu liếʍ môi, tay phải tuốt côn ŧᏂịŧ, trong cổ họng phát ra tiếng thở dốc.