Nhục bích co rút, vô cùng kịch liệt, kẹp chặt côn ŧᏂịŧ, hoa huyệt phân bố càng nhiều thể dịch, trào ra một dòng nước ấm, bao trùm qυყ đầυ.Như đâm ra kɧoáı ©ảʍ.
"..." Lúc này mới vừa bắt đầu, Tống Diên Kỳ bị kẹp thiếu chút nữa đã bắn. Một tay hắn nắm vυ' mượt mà của Tô Nguyệt, cắn vành tai cô, "Tiểu huyệt biết ăn vậy sao, hả?"
Hắn động côn ŧᏂịŧ, lại đâm đầu, va chạm hoa tâm mềm mại.
Nhưng Tống Diên Kỳ không dám quá mức, hắn vẫn duy trì trạng thái bình tĩnh, không muốn để lại ấn tượng đau đớn cho Tô Nguyệt trong lần đầu tiên, dù sao thì tương lai còn dài.
Tô Nguyệt mới vừa nhíu mày, khi cảm thấy đau, Tống Diên Kỳ dừng lại ngay, côn ŧᏂịŧ cắm trong tiểu huyệt cô, tinh tế nghiền nát, nhẹ nhàng thọc vào rút ra, vì bận tâm cảm thụ của Tô Nguyệt, tốc độ của hắn có thể nói là chậm kinh người.
Chọc Tô Nguyệt thở gấp liên tục, đau đớn đã qua, kɧoáı ©ảʍ tận xương thổi đến, cô còn tưởng rằng, tất cả tiếp tục thong thả dày vò như vậy.
Tống Diên Kỳ đột nhiên ôm mông cô, nâng cô lên, cả người Tô Nguyệt bay lên, mất điểm tựa, kinh hoảng đành phải ôm cổ hắn.
Tống Diên Kỳ ôm cô ra khỏi phòng tắm, nhưng côn ŧᏂịŧ vẫn cắm trong hoa tâm mẫn cảm, vừa đi vừa động, nâng cô lên, côn ŧᏂịŧ bị phun ra. Lát sau, Tô Nguyệt lại rơi xuống, phụt một tiếng, hoa huyệt chuẩn xác ăn côn ŧᏂịŧ lần nữa, càng sâu thêm...
"Đừng... Đừng mà... Sâu quá... Đau quá..." Tô Nguyệt ôm cổ Tống Diên Kỳ, hắn chỉ cảm thấy trên vai ấm áp, cúi đầu nhìn, phát hiện Tô Nguyệt bị thao khóc.
"Đau, hay là sướиɠ?" Môi mỏng Tống Diên Kỳ giơ nhẹ, mỉm cười tà khí.
Tô Nguyệt kêu một tiếng, không trả lời.
Không phải đau, nhưng mà cảm giác này, cô không thể nói ra. Rất kì lạ...
Nhưng mà, cũng rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ...
Cô sắp chết chìm trong kɧoáı ©ảʍ ngập đầu.
Côn ŧᏂịŧ thô dài lập tức đâm tới chỗ sâu nhất, Tô Nguyệt chưa từng bị như vậy, bị như vậy vài lần, cảm thụ kɧoáı ©ảʍ sau khi côn ŧᏂịŧ cực nóng cứng rắn đâm, cô thở gấp lại cao trào.
Tống Diên Kỳ cũng rên một tiếng, hắn động côn ŧᏂịŧ, cắm trong tiểu nộn huyệt của cô, cảm thụ kɧoáı ©ảʍ tiểu huyệt kẹp chặt côn ŧᏂịŧ.
Làm sao bây giờ...
Tiểu thư ký quá ngon miệng, hắn sắp mê rồi.
Tại sao sẽ có cô gái mẫn cảm như vậy, mới bao lâu đâu, đã cao trào hai lần.
Khi đặt Tô Nguyệt lên giường, nhìn tóc dài như mực của cô phơi trên giường, đôi mắt Tống Diên Kỳ càng thêm trầm, hắn cúi xuống hôn, hôn lên cái miệng nhỏ khẽ nhếch của Tô Nguyệt, như mưa rền gió dữ, hấp thu hơi thở thơm ngọt trong miệng cô.
"Ngô..."
Tiểu huyệt bị lấp đầy.