CHƯƠNG 20
Từng bước chậm rãi, tôi bế cô đi vào phòng tắm, bình nóng lạnh cũng vừa đủ nhiệt độ, kêu “tách” một cái.
Tôi xả nước ra, kiểm tra độ ấm của vòi nước, xịt nước lên người cô, cả người cô trở nên ướt, bóng loáng, tôi xịt lên cả người tôi nữa.
Cả 2 người thấm xà phòng lên tay, tôi thoa xà phòng lên khắp người cô, đến lượt cô cũng vậy thoa khắp người tôi, đặc biệt còn chăm sóc cây súng vẫn đang cứng ngắc của tôi, tay cô thấm thật nhiều xà phòng, rồi nắm chặt lấy nó bắt đầu sóc.
Cảm giác trơn trượt nơi đầu cây nấm làm tôi thích thú vô cùng, cô cũng rất biết điểm nhạy cảm, bóp chặt rồi sóc thật mạnh vào cây nấm khiến tôi không chịu được và phải bảo cô dừng lại, hướng dẫn cô xoa bóp cho 2 hòn bên dưới nữa, cô rất tận tình, mắt tươi cười như đang khám phá và cầm vật thể lạ vậy, hiếm khi cô được làm như vậy. Nhìn cô khá thích thú và tỉ mỉ, cô còn quỳ xuống ngắm nó, cây hàng to dài của tôi, ở thân nó còn có những mạch máu nổi lên, bên trên là đầu cây nấm to.
Đầu cô tiến lại gần để quan sát, tôi đẩy hông nhè nhẹ, như kiểu đang làʍ t̠ìиɦ, con hàng tôi dí gần sát vào miệng cô, làm cô nhớ lại khung cảnh ở trong bếp 2 tuần trước, cô đã nuốt ực một lượng lớn tinh binh của tôi. Tự nhiên mắt cô tò mò, cô muốn làm gì đó, lưỡi liếʍ môi như kiểu đang hồi tưởng lại lúc liếʍ môi nuốt hết tinh binh ngày hôm trước vậy.
Tôi dí cây súng gần sát vào miệng cô, cô hoảng sợ, nghiêng đầu né tránh, tôi đâm cây súng vào một bên má cô. Né tránh được một đòn hiểm, cô vui mừng, thè lưỡi ra kɧıêυ ҡɧí©ɧ tôi, tôi tức tối dí cây súng liên tiếp vào mặt cô, lúc nó đâm vào má, lúc đâm vào trán, lúc đâm cả vào mũi.
Tôi dừng lại, cô Ngọc Lan cũng nhìn lên tôi, nuốt nước bọt cái ực một cái, tôi nghĩ cô đã chịu nghe lời, và chuẩn bị sẽ mυ'ŧ chuối cho tôi. Miệng cô hé mở, lưỡi thò ra, tiến đến gần đầu cây nấm, khi sắp chạm vào nó, một cái búng đau điếng vào đầu cây nấm làm tôi ôm người quỵ xuống dưới sàn nhà tắm.
“Haha, đáng đời”
Cô đứng dậy, dùng nước bắt đầu xả toàn thân, nhìn tôi xịt xịt vào tôi nữa.
Nằm ở dưới sàn tôi có thể ngắm nhìn toàn thân cô ở một góc độ khá mới mẻ, cặp chân dài của cô trở nên dài hơn, tôi có thể nhìn vào giữa hai cặp đùi cô, nước đang chảy qua khu rừng tươi tốt, nay nó đã ướt nhẹp, nước chảy vào, vờn quay con bướm của cô, chạy qua đùi, qua chân rồi thấm ra nền nhà. Bên trên cặp ngực cô vun cao, sáng bóng.
Chinh phục được một người con gái, rồi được thoả thích ngắm nhìn toàn bộ cơ thể họ, không sót một thứ gì, thành quả cho sự kiên trì, khổ cực là một cơ thể hoàn mỹ, đầy sức sống, khiêu gợi mà mọi đàn ông ở mọi lứa tuổi đều ước ao được một lần sờ vào cô, được nhét cây hàng cứng ngắc vào sâu trong người cô, được nghe những tiếng rên siết mãnh liệt, được cô gọi tên mình mỗi khi cô sướиɠ, và được cảm giác được bướm cô bóp chặt lấy cây hàng mỗi khi cô lêи đỉиɦ và tuyệt vời nhất là được nghe câu “hôm nay an toàn”, toàn bộ tinh binh được bơm thẳng vào sâu trong người cô, lúc đó đạt được cảm giác chinh phục, thoả mãn mãnh liệt.
Cô xả nước vào tóc, chuẩn bị gội đầu, tôi nhanh chóng đứng dậy phụ giúp cô xả nước, thoa dầu gội, massage da đầu, cô nhắm tịt mắt lại vì hoàn toàn tin tưởng tôi. xả nước rửa một đợt, rồi lại dùng đến dầu xả, công nhận con gái nhiều bước thật, con trai ít tóc thì chỉ cần 1 ít dầu gội là xong. Con gái còn phải dưỡng tóc, bổ sung dưỡng chất gì đó cho nó không bị gãy rụng, sơ… Đấy, con gái nó khổ thế đấy, mà tóc càng dài chăm sóc nó càng mệt.
Tắm xong tôi nhìn vào cô, giờ cô sạch sẽ thơm tho rồi, mà bên dưới tôi vẫn cứng ngắc, chưa thoả mãn.
Tôi cúi xuống liếʍ vào cô bé, rồi nhìn vào mắt cô.
Tôi đứng lên, môi chúng tôi tìm đến nhau, xả nước xuống, giống như hôn nhau trong mưa vậy, lưỡi chúng tôi tìm đến nhau, quấn lấy nhau.
Cô kiễng một chân lên để chân vào bồn cầu, hai đùi cô mở rộng, từ bên dưới tôi xâm nhập cây nấm cứng ngắc vào sâu trong người cô, vừa hôn nhau tôi vừa dập lia lịa vào bên dưới cô không biết mệt mỏi, những tiếng rên, tiếng va chạm da thịt phát ra liên hồi trong phòng tắm: ư ư ư ư…
Đổi tư thế, tôi ở phía sau, cô đang ở trước bồn rửa mặt, bên trên là một cái kính nhà tắm lớn, tôi từ phía sau lấy cây súng đút vào bướm cô, từ phía sau, tôi có thể nhìn thấy gương mặt tươi cười thoả mãn của cô, tôi gia tăng nhịp nhấp một cách nhanh hơn, tiếng rên của cô ngày một lớn hơn. Kèm theo những giọt nước từ vòi hoa sen, chúng tôi như đang tắm mưa và làʍ t̠ìиɦ vậy. cả hai cơ thể sáng bóng dưới ánh đèn phòng tắm, 2 cơ thể va chạm vào nhau liên hồi. Tóc cả hai cùng ướt đẫm, chảy nước.
Tôi nhìn xuống dưới mông cô, có một nơi làm tôi hưng phấn kì lạ, ở phòng tắm này tôi có một ý định khá táo bạo, tôi muốn thử với lỗ hậu của cô.
Tôi thấm rất sữa tắm vào ngón trỏ, rồi đi xuống, ấn nó vào trong mông cô, cô Ngọc Lan bị tập kích nơi nhạy cảm, xấu hổ vì khu vực đó ít bị nhìn thấy nhất, cô đưa một tay ra định che lại, nhưng tôi nào để cô yên, tôi nhấp mạnh hơn vào hạ thể cô, làm cô phải nắm cả hai tay vào thành bồn rửa mặt, lợi dụng thời cơ đó, tôi lấy tay lên thấm sữa tắm vào ngón trỏ và ngón giữa, đưa xuống, luồn vào trong mông cô, lỗ hậu hơi nở ra. .
Tôi nhìn vô cùng thèm muốn và kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tôi muốn thử với nó, hiện tại tôi nhét vào đó làm cô Ngọc Lan có những kí©ɧ ŧɧí©ɧ mới lạ, mông cô bị ép chặt, cảm giác căng tức lan toả toàn thân cô. Tôi thúc mạnh hơn vào cô bé để đánh lạc hướng của cô. Đồng thời hai ngón tay cũng móc vào trong sâu hơn.
Đến lúc cô Ngọc Lan đang chìm đắm trong cơn sướиɠ khoái ở cả hai lỗ, tôi thì thầm vào tai cô:
“Cho em thử với lỗ hậu của cô nhé”
“Ưmmm, nhưng nhẹ thôi nhé”
Được chấp thuận, tôi lập tức, rút cây hàng ra, tìm đến cái lỗ nhỏ nhỏ trên mông cô, bôi thật nhiều sữa tắm làm nó vô cùng trơn.
Tôi đẩy nhẹ vào đó, chỉ một ít phần đầu nấm đi vào được bên trong, tôi lại dùng hai ngón tay móc móc làm cơ giãn ra, nhưng nó vẫn đóng chặt.
“Cô thả lỏng người đi, đừng lo lắng”
“Ưmmm” .
Tôi dí mạnh hơn vào đó, lần này đi được thêm một đoạn, lại đí vào sâu hơn nữa
“Cô thấy sao”
“Ôi, cảm giác căng tức, khó chịu lắm”
Tôi dí chặt cây súng vào đó, nó đã cứng ngắc, khó chịu, thèm khát, tôi lại đẩy nó vào thêm một chút.
“Ah Ah hhh, nhẹ thôi, cô khó chịu quá”
Tôi đút vào sâu hơn, phần mông cô co giật vì bị tấn công từ bên ngoài, cảm giác vừa mới mẻ, vừa khó chịu vì kích thước quá khổ so với lỗ hậu của cô.
Tôi tiến thêm một chút nữa
“Ahhh nhẹ thôi, đau”
Tôi lại thoa sữa tắm lên đó, lại đẩy vào, lúc này nó đã vào được khoảng một đốt ngón tay. Mông cô cứ co giật vì phải tiếp nhận một thứ quá mới nó chưa gặp bao giờ.
“Ư ư ư… dừng lại đi, cô khó chịu quá”
Tôi không thể dừng lại được nữa, đầu nấm tôi đã cảm thấy vô cùng khít chặt, cơ mông cô liên tục bóp vào nó.
Tôi lại đẩy vào thêm chút nữa, lần này phần đầu nấm đã đi vào bên trong, tôi lại dùng sữa tắm nhỏ vào đó. Dùng sức lớn hơn để đâm nó vào.
Tôi di chuyển hông rất nhẹ, cây hàng của tôi di chuyển từ từ bên trong đó, cơ mông cô co bóp rất mạnh
“Ahhh, khó chịu quá Nguyên ơi dừng lại đi”
Tôi điên lên, dập vào đó tốc độ lớn hơn
“Ôi… Nguyên ơi…. Ahhh khó chịu lắm”
Tôi liên tiếp đổ sữa tắm lên và nhấp mạnh hơn tôi đi sâu vào trong lỗ hậu cô đã được hơn 2 đốt ngón tay, tôi bắp đầu nhấp mạnh.
“Ahhhhh, Nguyên ơi….. ahhhh…..” .
Cảm giác nơi đầu nấm sắp bùng nổ, tôi đút sâu thật sâu vào trong, mông cô bóp chặt lấy cây súng, tôi nhấp mạnh nhất vào đó, cảm giác bùng nổ lan toả khắp toàn thân tôi, dồn xuống hết nơi đầu nấm, cô Ngọc Lan cả thân người giật giật lên.
“Ahhhhhhhh” mông cô bóp chặt lấy cây súng của tôi, cô ngã khuỵ mông xuống nền phòng tắm co giật, những dòng tinh với áp suất lớn bắn thẳng ra không khí nhưng cô Ngọc Lan đang ngồi ở dưới nền phòng tắm, nên nó bắn lên tóc, lên mặt, lên cổ, tưới lên ngực, lên mông, toàn thân cô là nước tinh tôi tưới lên người, cô được tắm lần 2 bởi những dòng tinh nóng bỏng, đặc sệt của tôi, da cô trắng lại càng thêm trắng vì nó.
Chúng tôi lại thoa sữa tắm, tắm cho nhau thêm một lần nữa, tôi lại bế cô về phòng ngủ, định làm thêm 1 nháy nữa, nhưng cô Ngọc Lan không cho, cô mệt lắm rồi.
Buổi tối, tôi về nhà, ngủ rất ngon vì sướиɠ và mệt. Sáng suýt nữa tôi bị muộn học.
Buổi chiều, tôi sang làm việc như bình thường, cô Ngọc Lan hôm nay cả ngày ở trường nên tôi không có cơ hội tiếp cận cô. Những ngày tiếp theo cũng vậy.
Đến ngày thứ 6, buổi sáng là 2 tiết Tiếng Anh dự giờ, mà trước đó tôi và cô Ngọc Lan thực hành rất “bài bản” và “thành thục” từng động tác rêи ɾỉ và nhấp nhả.
Nghĩ lại chim tôi lại cứng lên.
Cô bước vào lớp với trang phục hôm đầu tiên chúng tôi diễn tập, một chiếc áo sơ mi trắng tinh + váy ôm đến đầu gối, giày bít mũi đế vuông, chỉ cao có 3cm để cô dễ di chuyển, mặt cô trang điểm nhẹ nhàng, son môi vừa đủ điểm nhấn, không quá loè loẹt.
Buổi học diễn ra suôn sẻ như vốn dĩ nó phải như vậy, cô là một giảng viên giỏi, không ai có thể phủ nhận điều đó. Những giọng nói thao thao bất tuyệt của cô, cái miệng nhỏ nhắn đó tôi hôn nó rất nhiều lần, cái lưỡi bên trong tôi cũng được mυ'ŧ rồi, tôi thậm chí còn xuất tinh vào trong miệng cô, cô nuốt nó xuống cổ hộng, và tinh chất đó hiện đang nuôi dưỡng cô. Giờ đây tôi đang ngồi ngay trước mắt cô, là học sinh của cô, nhưng bề ngoài điều đó chưa từng xảy ra, mọi người không biết rằng cô cũng có những ham muốn sâu bên trong tâm hồn, mà chỉ có người may mắn mới khám phá ra được điều đó.
Tôi giúp cô thêm “tự tin” hơn với những lần sàm sỡ trong tiết học thử, rồi làʍ t̠ìиɦ với cô điên cuồng hơn 1 tiếng đồng hồ, không biết có khắc sâu trong tâm trí cô không, khi lên lớp cô có nhớ lại những cảnh đó không, không biết bên dưới qυầи ɭóŧ cô trình trạng nó như thế nào rồi.
Tôi trú trọng nhất là phần bài đọc của cô, giúp cô luyện tập khá mãnh liệt với phần bài đọc, tôi thích trêu đùa, thích sờ mó, thích hôn, liếʍ người cô khi cô đang đọc sách. Cái sự vừa đọc sách vừa bị người khác sờ mó nó kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng, nặng đô hơn thì vừa sờ vào cô bé cô vừa nhìn cô đọc sách, nặng nhất là vừa làʍ t̠ìиɦ với cô và cô yêu cầu đọc sách, cô vừa đọc vừa rên lên. Thích vô cùng.
Ngày hôm đó, cô cũng buông lỏng mọi cảm xúc, ủng hộ theo những câu nói trêu đùa hư hỏng của tôi, một số câu nói bậy làm tôi nứиɠ kinh khủng, không ngờ sẽ có lúc cô nói ra câu này, và cũng có thể sẽ không còn lần nào được nghe cô nói từ đó thêm một lần nào nữa, đối với cô từ đó quá hư hỏng và đặc biệt cô lại là giáo viên Tiếng Anh nữa. từ này không được phép xuất hiện trong từ điển ngôn ngữ Tiếng Anh của cô.
Nhưng cũng phải nói thêm một điều hôm đó, chính cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi những câu nói hư hỏng của mình, cô lêи đỉиɦ rất nhanh khi tôi làʍ t̠ìиɦ với cô ngay sau đó. Liệu cô có nhận ra điều đó không, rằng càng ngày cô càng “hư hỏng” và buông thả bản thân với tôi hơn.
Có thể nhận thấy sự thay đổi lớn về mặt tìиɧ ɖu͙© trong con người cô, cô trở nên hoang dại hơn, mãnh liệt hơn, “hư hỏng” hơn. Nhưng sau đó cô lấy lại cân bằng rất nhanh và biểu hiện bên ngoài không ai biết được điều đó, có chăng chỉ là da cô trắng hơn, ngực, mông cô to hơn, do thường xuyên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, và những kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó giúp sản sinh ra các hóc môn nội tiết tố nữ, giúp cô luôn trẻ đẹp.
Đang chuẩn bị vào tiết 3 thì cô nhắn tin: “Chỗ cũ nhé”
Tôi vội chạy ra ngoài lớp, đến chỗ cầu thang. Vẫn theo kịch bản cũ, cô Ngọc Lan bước ra từ phòng vệ sinh, tiến gần đến chỗ tôi, chúng tôi như chơi chạy tiến sức vậy, nhưng là chạy ngược, tôi đi xuống, cô đi lên gặp nhau ở giữa tầng 3 với tầng 4, lần này cô nhìn thẳng vào mắt tôi. Cô nói rất nhẹ: “Lần này là thật” đồng thời hai tay cô đưa tới, tay tôi mở ra, bắt lấy món quà trong bàn tay cô. Tôi nuốt nước bọt cái “ực”
Cùng lúc đó, do mải mê nhìn cô, tôi không để ý, có bóng dáng ai đó đi ngang qua hành lang tầng 3, hắn cầm theo một cái gì đó, một cái khăn lau bảng, hắn đang từ lớp chạy ra nhà vệ sinh để giặt khăn lau bảng. Gương mặt kính cận gầy gầy là: Thế Anh, hắn tròn mắt nhìn hai chúng tôi. Cô Ngọc Lan bước nhanh lên tầng 4, tôi bước xuống tầng 3 rồi sang bên kia vòng lại lên tầng 4 để học, tim đập thình thịch, vì vừa bị phát hiện.
Hết tiết 3, tôi chạy vù ra ngoài, bỏ luôn tiết 4, tôi có một việc quan trọng phải làm. Tiết 5 tôi quay lại lớp, mỉm cười với thành quả của mình.
Sau giờ học, trở về phòng, tôi đem “món quà” cô giáo tặng tôi, là một chiếc qυầи ɭóŧ lọt khe, đáy qυầи ɭóŧ còn ươn ướt.
Tôi nhanh chóng lấy điện thoại ra nhắn tin FB cho cô:
“Món quà này nhìn hơi lạ cô ạ”
“Hihi, đẹp hông”
“Cô mặc loại này từ bao giờ”
“Mới đây thôi, chỉ có một cái duy nhất và chỉ dành riêng cho một người thôi đó, nhớ giữ kĩ”
“Hình như nó bị ướt nè, mùi của cô, thơm lắm”
“Biếи ŧɦái, quần đó nhột lắm, không mặc nữa đâu”
“Mỗi khi nhột cứ nhớ đến em là được”
“Hôm nay thử cảm giác trống trải, ôi ngại chết, nó mát mát. Haha”
“Chết thôi, biết thế em sang dự giờ lớp cô”
“Thế mà không sang, chỉ có hôm nay thôi, cô sẽ không làm thế nữa”
“Tiếc thế”
“Nhìn suốt rồi tiếc cái gì”
“Nhìn ở nhà, khác với ở trường chứ”
“Cũng là cái đó cả thôi, khác gì chứ, hihi”
“Ở trên lớp nó hấp dẫn hơn nhiều”
“Thôi, cô chưa muốn bỏ nghề đâu, có người nhìn thấy rồi đấy, lần sau khỏi chơi”
“Kệ nó, nó có biết cô đưa gì cho em đâu”
“Chính vì nó không biết, nên đang nhắn tin hỏi cô nè”
“Cái gì, Thế Anh đang nhắn tin cho cô”
“Uhhh, thì sao”
“Nó hỏi gì cô thế”
“Em ấy đang hỏi sao hôm nay cô không mặc qυầи ɭóŧ, haha”
“Đừng có mà lừa em, cô không hư thế chứ”
“Kệ tui, đi nhắn tin với Thế Anh đã, kaka”
“Này, cô đừng làm thế” “alo” “Alo cô ơi” “Alo, em nè” “Alo”….
“…” cô không trả lời tin nhắn của tôi nữa.
Tôi không thể biết được mối quan hệ của cô giáo với Thế Anh là như nào, thỉnh thoảng cô lại mang Thế Anh ra trêu tức tôi, không biết mục đích của cô là gì, bây giờ cô đang nhắn gì với nó không thèm nhắn với tôi nữa luôn.
Tôi đang nghĩ lại đợt trước hắn đưa cô giáo về nhà, còn cả hôm hắn qua sửa laptop cho cô nữa, chắc chắn giữa cô và hắn có một cái gì đó hoặc có cả những lần khác nữa mà tôi không biết được, nó là lớp trưởng thì nó có thể mượn lí do này lí do kia để gặp cô rất dễ, chưa kể ở trên trường kiểu gì hắn chả đôi lần mon men tiếp cận cô, nhất là buổi chiều, tôi không đi học buổi chiều bao giờ nên cũng không biết.
Bỗng tôi điện thoại tôi báo tin nhắn, chắc chắn cô Ngọc Lan lại nhắn tin cho tôi.
“Nguyên ơi, ông còn tiền không? Cho tôi vay ít” tin nhắn thằng bạn cùng lớp tên Hùng.
Moá nó, đang đợi tin nhắn của cô Ngọc Lan, thằng này lại đi nhắn mượn tiền, có bực không cơ chứ.
Tôi cứ để tin nhắn đó, chưa trả lời nó, kiểu vay tiền này khá phổ biến thời sinh viên, tôi từng bị vài lần, có lần cho ông mê chơi game vay, nó nạp tiền vào game xong suốt ngày cắm mặt vào game đến nỗi phải nghỉ học luôn, khoản tiền tôi cho ông đó mượn cũng theo đó mà đi luôn, chả liên lạc được với ông đó để đòi nữa.
Sau vụ như thế, tôi bắt đầu cảnh giác hơn với mấy vụ vay tiền này. Không cho vay thì mất bạn, cho vay rồi thì mất tiền mất luôn cả bạn. Đứng cho vay, quỳ đòi lại…
Có thằng còn đểu và vô ơn đến mức, đến lúc bảo nó trả lại tiền, nó còn đòi chia đôi tiền phí chuyển tiền nữa cơ, lãi chả thu được đồng nào, mà nó còn tính phí chuyển tiền nữa, có cay không cơ chứ (Hồi đó phí chuyển tiền hơi cao).
Tùng lại nhắn tiếp: “Có thứ này có thể làm ông hứng thú” rồi gửi cho tôi một cái ảnh. Hùng nó đi làm thêm ở 1 quán café, quán đó cũng khá ổn, trả lương ok, nhưng mà đi xe đạp thì hơi xa trường một chút, nó bảo nếu có xe máy đi thì quá tiện nhưng gia đình nó chưa mua cho nó được.
Tôi mở ra xem 1 bức ảnh, đó là bức ảnh chụp lén 1 khách hàng nữ trong quán, nữ khách hàng mặc 1 cái váy xoè dài đến đầu gối, kiểu nửa kín nửa hở, nhìn khá hấp dẫn. Nhưng camera điện thoại của thằng Hùng có vẻ chất lượng hơi kém, hoặc là chưa kịp lấy nét nên cảm giác nó hơi mờ, chả nhìn được sâu bên trong đùi có gì.
Tôi: “Ông điên à, cẩn thận quán nó biết, nó đuổi ông đấy, mà có khi khách hàng đó làm ầm lên nó báo công an thì ông xong đời”
Hùng: “Tôi biết, nhưng tôi mê cô đó quá nên tôi mới làm vậy, bình thường tôi có làm thế đâu”
Tôi: “mê gì thì mê, chứ làm thế sao được”
Hùng: “Không nhịn được, ai bảo cô ấy đẹp quá, nữ thần trong lòng tôi đấy”
Tôi: “Kệ cái nữ thần gì đó của ông, ảnh chất lượng kém quá, mà ông đưa ảnh đó để làm gì, tôi có sưu tầm mấy cái ảnh chụp lén đó đâu”
Hùng: “Tôi biết, nhưng mà người tôi chụp lén, tôi nghĩ ông biết và sẽ thích”
Tôi: “Tôi chả thích ai cả”
Hùng: “Cho tôi mượn ít tiền đi, rồi tôi tiết lộ cho, mượn rồi trả chứ tôi có bảo ông mua ảnh của tôi đâu”
Tôi: “Rốt cục là mượn bao nhiêu”
Hùng: “500k thôi, đầu tháng tôi trả, đang bí quá, vay ít lấy tiền ăn thôi”
Tôi: “Thôi đi, cứ cắm mặt vào game cho lắm vào”
Hùng: “Tôi thề, hết tiền ăn thật luôn”
Tôi: “Ai bảo tiêu hết vào tiền nạp game rồi, đi làm còn không đủ cho ông tiêu”
Hùng: “Hề hề, cho tôi vay đi hứa trả đầy đủ, cả lãi nếu ông muốn”
Tôi: “Thôi được, nhưng tôi chỉ cho ông vay 200k thôi, ông vay thêm ai đó nữa đi”
Hùng: “ít thế, cho vay thêm chút đi”
Tôi: “Thế thôi, tôi chả có nhiều đâu mà cho vay nhiều”
Hùng: “Ảnh đó tôi chụp của cô Ngọc Lan với 1 cô giảng viên nữa cũng khoa Ngoại ngữ đó”
Tôi: “Gì, ông dám chụp trộm cô giáo”
Hùng: “Đam mê thôi, cô hay đến quán tôi ăn với cô giảng viên kia”
Tôi: “Khỏi vay mượn gì nữa, mà sao ông có chọn lớp cô Ngọc Lan học đâu nhỉ”
Hùng: “Thế tôi mới tiếc, đáng lẽ đầu năm phải chọn lớp cô Ngọc Lan lại đi chọn 1 cô đứng tuổi tiếc thật.”
Tôi: “Ngu thì chết”
Hùng: “Ngoài hay đi với nữ ra, thì còn có cả đàn ông nữa”
Tôi: “Hả” … một lúc sau tôi nhắn tiếp: “3h gặp nhau ở Hiếu Game”
Hùng: “Hehe, tôi biết ông quan tâm mà, OK”
3h chiều, theo như lịch đã hẹn tôi đến gặp Hùng ở 1 quán game lớn nhất quanh khu vực này. Hắn đã chờ tôi từ lâu, đang chơi 1 trận LOL, thấy tôi đến hắn mừng ra mặt.
“Đánh cũng được đấy nhỉ”
Hùng: “Đang gánh team, hehe”
Tôi ngồi xuống, mở 1 máy gần đó, tôi không có tâm trạng chơi game, tôi chỉ chờ nó chơi xong nốt ván game để hỏi. Nhưng nó chơi trận đó khá lâu, thời gian trên màn hình đã 40 phút trôi qua mà vẫn chưa kết thúc trận đấu. Tôi đành mở Youtube lên nghe nhạc và vừa xem nó chơi game. Cuối cùng nó cũng xong trận, trong quán cũng rất đông khách, 3h chiều coi như là giờ cao điểm, chúng nó tụ tập chơi game rất nhiều.
“Đi vào trong trường rồi nói truyện”
Hùng: “Uhh”
Đi được một đoạn, thấy một cái ghế dưới bóng cây, tôi rủ nó vào ngồi đó.
“Sao ông thấy cô Ngọc Lan đi với đàn ông hồi nào”
Hùng như bắt được bài, mắt sáng lên: “Có mang theo tiền cho tôi mượn chưa?”
Tôi rút hẳn 500k cho hắn mượn luôn.
“Này”
Hùng: “Thế chứ, tôi mượn chứ có lấy của ông đâu”
“Nói vụ đó đi”
Hùng: “Tôi cảm giác thấy ông quan tâm vụ đó hơn mấy thằng khác nhỉ”
“Sao cơ, ông gửi nó cho người khác rồi à”
Hùng: “À, À, cái đó… không phải đâu”
“Thôi đi, đừng nói ông bán mấy cái ảnh đó kiếm tiền đấy nhé”
Hùng: “Tôi làm gì dám làm truyện đó”
“Còn ảnh không, đưa tôi xem thử”
Hùng xoa xoa tay, í là bảo tôi phải cho nó ít tiền. Tôi đưa cho nó 100k.
“Ảnh trước là demo thôi, mấy cái này nét hơn này”
Tôi nhìn ảnh, góc chụp ở hướng rất thấp, chắc chụp ở chiều cao cỡ 0,5m mới chụp được như thế.
Hùng: “Thấy sao”
“Cũng chả có gì, tôi không quan tâm lắm đến cái đó”
Hùng: “Thế ông muốn là cái gì”
“Tôi muốn ông theo dõi giúp hôm nào cô Ngọc Lan có hẹn với đàn ông thôi, hẹn với con gái thì thôi, tôi không quan tâm”
Hùng: “Ohh, ông khác với bọn nó thế nhỉ, hay là ông là thám tử được chồng cô ấy thuê để theo dõi”
“Haha, ông đánh giá tôi hơi cao rồi đấy, nhìn tôi có giống thám tử không?”
Hùng: “Không giống lắm, hề hề”
“Tôi chỉ quan tâm chút đến đời tư của cô ấy thôi, mà ông chụp kiểu gì vậy? có máy quen lén hay gì thế?”
Hùng: “Đó là bí mật trong nghề, không thể tiết lộ được”
“Thế tôi nhờ ông theo dõi hộ lúc cô ấy đến quán nhé”
Hùng: “Yên tâm đi, quán đó rất hay, cô Ngọc Lan chỉ vào và lên tầng 2 ngồi thôi, trên đó rất kín đáo, có các vách ngăn chia khu riêng, dân văn phòng hay lên đó uống café nói chuyện với ăn vặt, nếu thích có phòng vip kín đáo có điều hoà nữa cơ. Tôi thì lại không học lớp cô Ngọc Lan dạy nên chắc cũng không biết tôi mà đề phòng đâu. Hê hê”
“Quán café gì đầu tư ác vậy”
Hùng: “Ông nghĩ gì, bán mỗi café thì có mấy doanh thu đâu, phải bán kèm thêm đồ ăn, hoa quả nữa chứ”
“Thế thì gọi là nhà hàng cho nhanh”
Hùng: “à ừ, thì nó là Café and restaurant mà”
“Thế theo dõi cô ấy giúp tôi nhé”
Hùng: “Ông quen với chồng cô ấy à?”
“Ông không cần quan tâm đến vấn đề đó, cầm lấy này, tối nay mua gì đó ngon mà ăn, nhìn ông hốc hác lắm rồi, đừng nạp vào game mua mấy món đồ vớ vẩn nữa, game đó có cần nạp tiền đâu, ông nạp vào làm gì, việc tôi nhờ sẽ trả công xứng đáng, có gì mới thì báo tôi”
Hùng: “Hề hề, nhất trí”
Tôi ra về với vẻ tự tin, đẳng cấp, thằng Hùng nghĩ chắc tôi là đại gia có nhiều tiền thuê nó, nhưng thật ra tôi cũng đói ăn như nó thôi.
Phía sau, mắt hắn sáng lên, mỉm cười. Hắn bắt đầu nguy nghĩ nghiêm túc về cái nghề quay lén của mình.
Buổi chiều tôi qua dọn dẹp hơi muộn một chút, cô Ngọc Lan vẫn ở trong phòng làm việc và soạn bài, tôi tranh thủ lau dọn nhanh, lên tầng 2 với cô, đóng cửa lại, cô cũng không nhìn tôi, tôi giờ thành tự nhiên như ruồi rồi.
“Lúc trưa, cô nói chuyện gì với Thế Anh đấy ạ”
“Không có gì”
“Sao cô bảo làm nó biết chuyện của cô với em”
“Không biết gì đâu”
“Nhưng mà…” chưa nói hết câu thì cô quát lên
“Nói nhiều thế nhỉ, đang bực mình”
“Dạ…”
“Đi xuống nấu cơm đi”
Tôi ngẩn người, hồi trưa còn đang mặn nồng, đến chiều đã khó ở là thế nào nhỉ. Chả hỏi được thông tin gì từ cô, không biết đã nói chuyện gì với Thế Anh nữa, thôi đành kệ vậy, xuống nấu cơm.
Buổi tối đi đổ rác, tôi mớ nhớ ra, kiểm tra trong túi rác. Cô đến ngày, bảo sao cáu gắt thế không biết. Cũng phải thôi, đang yên đang lành vui tươi hớn hở, tự nhiên bên dưới trào máu ra vừa tanh vừa khó chịu thế có điên không cơ chứ, còn có 1 thằng nhây nhây hỏi linh tinh bảo sao không điên tiết.
Lúc đến ngày, đa số phụ nữ đều không muốn gần đàn ông, bởi vì cái bên dưới làm họ không tự tin với bản thân mình, họ cũng chả muốn xa lánh bạn đâu, tự nhiên gần nhau xong đàn ông ngửi phải cái mùi tanh tanh khó chịu, đàn bà con gái đã mang tiếng sạch sẽ thơm tho rồi, tự nhiên có mùi hương đó khiến họ mất điểm nghiêm trọng họ chả tức điên lên và họ cũng không thể kiểm soát được hoạt động của cái bên dưới đó. Mình biết thế để tránh việc nhây nhây cứ tiếp xúc gần, làm người nữ càng điên tiết lên, còn có mấy ông gu mặn thích vượt đèn đỏ thì thôi tôi cũng chịu, không có ý kiến gì.
Hiện tại cái tôi làm tốt nhất, là nấu ăn thật ngon, tránh làm phiền cô để tâm trạng cô tốt hơn, mấy hôm thôi mà, tôi nhịn được.
Sang tuần sau, tôi vẫn khá thận trọng, không tiếp cận cô quá gần, về đúng với tình cô trò như trong sách giáo khoa vậy, không có bất kỳ hành động đen tối nào.
Tối ngày thứ 7, nhà trường tổ chức đêm chung kết Gala tiếng hát Sinh viên.
Ngay từ mấy hôm trước, anh chị em xóm trọ đã rục rịch rủ nhau hẹn lịch để đi xem. Tôi đi đến nhà cô Ngọc Lan từ sớm, để nấu ăn, xong xin về sớm để tắm rửa, ăn cơm còn đi xem ca hát.
Tắm rửa, ăn cơm xong, đội hình xóm trọ gồm: Linh + NY, tôi, chị Thuỷ + NY, anh Lâm, chị Thuỳ, trên đường còn thu nạp được thêm vài thành viên lẻ tẻ nữa.
Trên sân trường trật ních người, rất đông các nhóm nhỏ tụm lại với nhau.
Tất cả các đèn vụt tắt, chỉ còn tâm điểm là các đèn trên sân khấu. MC bắt đầu giới thiệu các kiểu, thành phần ban giám khảo, cách thức chấm điểm… còn có thầy bí thư đoàn trường lên phát biểu.
Tôi thì nhìn ngang, ngó dọc, là một người có giọng hát rất tệ nên cũng không hiểu rõ lắm về âm nhạc, như đàn gảy tai trâu vậy thôi.
Ánh mắt tôi dừng lại, có cả vợ chồng Anh Lâm – Cô Ngọc Lan hôm nay cũng đến xem, sao cô không ngồi ở hàng ghế dành cho khách mời nhỉ, mà lại đi đứng bên kia, cô ăn mặc rất kín đáo, có một cái áo gió mỏng có mũ, còn đeo cả khẩu trang để tránh ánh mắt săm soi của hội sinh viên.
Tôi thì cũng không liên quan lắm đến việc thưởng nhạc của vợ chồng anh chị nên cũng không tiện qua chào hỏi và nói chuyện, cứ để thế cho vợ chồng anh chị thoải mái.
Tất cả đèn vụt tắt, đèn bên trên chiếu xuống, có hẳn 1 đội ở trên tầng điều khiển đèn chiếu xuống vị trí thí sinh dự thi, tiết mục đầu tiên bắt đầu.
Tiết mục đầu tiên của 1 anh năm thứ 4, chắc già dơ ở trường rồi nên đầu tư cũng khá hoành tráng, đông diễn viên, trang phục khá đẹp. Anh ta hát cũng rất hay, mọi người vỗ tay rần rần khi kết thúc bài thi.
Tiết mục thứ hai thì nhạc khá sôi động, giọng nam rất khoẻ.
Tôi lại nhìn sang vị trí anh Lâm và cô Ngọc Lan, anh Lâm cầm điện thoại lên lấy tay che che mic lại để nó không quá ồn, nhưng có vẻ không hiệu quả, anh nói gì đó với cô, rồi đi ra ngoài, chắc để nghe điện thoại.
Một lúc sau anh Lâm lại quay lại. Tôi không để ý đến cô nữa mà quay sang nhìn sân khấu.
Tiết mục tiếp theo: “Xin kính mời Huyền My sinh viên năm thứ nhất khoa Kinh tế- K47 ĐH…., với tiết mục Solo guitar bài hát Chân Tình của nhạc sĩ Trần Lê Quỳnh”
Tôi lại nhìn sang bên kia, hình như chỉ còn lại 1 mình cô Ngọc Lan đứng đó.
Tiếng Guitar vang lên nhẹ nhàng… một giọng hát nữ nhẹ nhàng, trong trẻo vang lên giữ không gian tĩnh lặng:
“ Mùa xuân vừa đến hoa về trên những bàn tay
Và em vừa đến thay màu áo mới vì anh
Nguyện cho ngày tháng êm đềm như những sớm mai
Những nhọc nhằn chớm quen Vẫn trong ngần mắt em đang nhìn về anh…”
Tôi không có khiếu bình phẩm về âm nhạc lắm, phải nói là nhạc hay, hợp tâm trạng.
Bạn nữ nhìn rất ngây thơ, trong sáng, dáng người mảnh mai, cân đối, mặc một chiếc váy màu trắng rất đẹp, thuần khiết như chính con người em vậy.
“Suốt cuộc đời em không quên chân tình dành hết cho anh”.
Tiếng vỗ tay, tiếng huýt sáo vang lên không ngớt, có rất nhiều hoa được các khán giả chạy lên tặng, em đứng lên chào khán giả, rồi đi vào sau sân khấu.
Tối nay uống hơi nhiều nước, nên giờ hơi buồn đi vệ sinh. Tôi đi về hướng nhà vệ sinh, đi qua chỗ cô Ngọc Lan và anh Lâm vừa đứng thì không thấy hai người đâu cả, chắc họ đi về rồi.
Đi vệ sinh xong, nhẹ hết cả người, rửa tay xong, tôi lắc lắc để nó khô cho nhanh, trở về vị trí đứng lúc trước.
Bỗng, ánh mắt tôi chú ý ra phía xa xa, có bóng dáng một người đàn ông với một người phụ nữ đang nói chuyện, cô gái khoác áo bên ngoài, nhưng bên dưới lại là một cái váy xoè. Đã mặc váy rồi lại còn mặc thêm cái áo khoác làm gì không biết, như kiểu dở hơi.
Tôi trở lại phía đội của tôi đang đứng, tiết mục hát lại vang lên, tôi chú ý lên sân khấu. Một tiết mục nữ biểu diễn, rất sôi động, máu lửa, những trang phục nóng bỏng, động tác uốn éo rất gợi cảm. Mọi người hò reo vô cùng mạnh, đám con trai thì huýt sáo cổ vũ rất nhiệt tình, cả sân trường và sân khấu nóng rực, mọi người đều hơi nhún nhảy.
Tiết mục kết thúc, tiếng huýt sáo, tiếng vỗ tay vang lên không ngớt. Tôi lại vô thức nhìn về phía cô Ngọc Lan đứng. Vẫn không tìm thấy cô với anh Lâm đâu cả.
Tôi giật mình, người con gái ở ngoài xa xa vừa nãy tôi nhìn thấy, mặc đồ khá giống với cái áo khoác của cô Ngọc Lan. Có khi nào đó là cô không?
Tôi chạy ra ngoài tìm cô, ở ngoài đó đã không còn thấy cô đâu cả, tôi bắt đầu lo lắng, liệu cô có thể đi đâu, tôi nhìn ngang ngó dọc không thấy cô đâu cả. Cô đi đâu rồi, liệu có đi cùng đứa con trai kia không? Mà anh Lâm đi đâu rồi, sao không ở bên cạnh cô?
Tôi tiến vào sâu hơn bên trong khuôn viên trường, trong này rất nhiều đường nhỏ, nhiều lối đi ngoằn nghèo nhưng có 2 tuyến đường chính là 1 đường đi vào ký túc xá, một đường đi ra sân thể thao (Bóng, bóng chuyền, cầu lông, một góc là khu vực cây xanh). Mọi người dồn hết về khu Giảng đường để xem văn nghệ rồi, nên ngoài này khá vắng vẻ, nếu có người thì chỉ có người đi xe máy ngang qua hoặc 1 vài người đi về khu kí túc hoặc đi ra từ khu kí túc mà thôi.
Nhìn qua các sân tập, sân bóng rất rộng, có con đường cắt 2 bên góc, cũng có vài cái ghế đá nhưng không có bóng người nào ngồi ở đó cả.