Cánh tay trắng nõn gầy yếu của cậu vô lực khoát trên lưng nam nhân, theo động tác của nam nhân mà chập chùng lên xuống.
Bầu ngực phẳng lì bị đôi bàn tay to lớn của người đàn ông bóp lấy nhào nặn, để lại những vết đỏ dâʍ đãиɠ, còn núʍ ѵú to bằng hạt đậu bên kia nằm trong miệng người đàn ông, được anh liếʍ mυ'ŧ.
Dòng điện tê dại không ngừng từ ngực truyền đến tứ chi, huyết dịch cũng bị du͙© vọиɠ làm cho bốc cháy, sôi trào, như muốn hòa hai người thành một.
Ngay khi hai người đang chìm đắm tròng tình ái không thể kiềm chế được, xa xa lại truyền đến tiếng nói chuyện.
Khưu Bạch đột nhiên mở to mắt, hoảng sợ nhìn Chu Viễn.
Chu Viễn hôn nhẹ cậu, sau đó đứng dậy định rút ra, kết quả là dươиɠ ѵậŧ lại bị c̠úc̠ Ꮒσα của cậu vì sợ hãi mà cắn càng chặt.
"Cái miệng phía dưới của em không muốn cho anh đi." Chu Viễn dùng ngữ khí đàng hoàng nói ra lời xấu hổ đó.
Khưu Bạch vừa tức giận vừa lo lắng, đánh vào ngực Chu Viễn, thúc giục anh mau nghĩ biện pháp.
Chu Viễn cười khổ, bị cậu kẹp chặt đến mức không thể rút ra, bây giờ cảm giác vừa sảng khoái vừa đau đớn, trong lòng thật sự rất phức tạp.
Dưới tình thế cấp bách Chu Viễn không thể làm gì khác hơn nâng mông ôm Khưu Bạch lên, đi đến phía sau cây đại thụ tráng kiện.
Khưu Bạch cứ thế bị treo trên người anh, dươиɠ ѵậŧ Chu Viễn vẫn còn cắm trong hậu huyệt cậu, theo từng bước chân của anh mà đâm càng sâu vào trong, quả thực chọc cho cậu sướиɠ muốn điên.
"Chậm chút... Chậm chút... A..." Cậu ôm chặt cổ Chu Viễn, sợ bị người ta nghe thấy chỉ có thể nhỏ giọng cầu xin.
Trong mắt cậu hiện lên một tầng sương mù, môi khẽ mở, lộ ra cái lưỡi đỏ ướŧ áŧ, khóe miệng chảy ra nước miếng, bộ dáng như sướиɠ muốn thăng thiên.
Chu Viễn nhìn mà miệng khô lưỡi khô, trực tiếp để cậu trên thân cây, hai tay nắm đùi thiếu niên quấn lấy eo của anh, đồng thời đỉnh động hạ thân, dươиɠ ѵậŧ mạnh mẽ đẩy lên trên, mượn sức đυ. đến độ sâu chưa từng có.
"A...quá sâu...muốn hỏng rồi...A a..." Khưu Bạch bị đυ. đến mức trợn tròn mắt, thần trí không rõ mà chảy nước mắt.
Cả người cậu đều treo trên người Chu Viễn, điểm tựa duy nhất là tính khí to bự bên trong lỗ huyệt của cậu, dươиɠ ѵậŧ to dài kia hung mãnh chen vào giữa thịt huyệt, trực tiếp đâm đến tao tâm, phảng phất như đang chẻ đôi linh hồn cậu.
"A! Muốn hỏng... Muốn hỏng..." Khưu Bạch đột nhiên co giật dữ dội, trong miệng khẽ kêu lên.
Chu Viễn nhướng mày, anh tựa hồ đã đâm đến địa phương vô cũng mẫn cảm của cậu. Qυყ đầυ khổng lồ lại một lần nữa mài nơi hơi sưng lên trong hậu huyệt, khiến Khưu Bạch sướиɠ rơn người rít lên một tiếng ngắn ngủi như anh mong đợi rồi bắn ra.
Chu Viễn phát hiện thú vui liền không ngừng dùng qυყ đầυ mài tiểu huyệt, khiến nước da^ʍ bắn tung toé nơi miệng huyệt, anh hài lòng nhìn thanh niên bị mình làm cho khóc gọi.
Cơ thể vừa mới phóng thích của Khưu Bạch vô cùng mẫn cảm, lúc này lại bị nam nhân đẩy vào tuyến tiền liệt mẫn cảm nhất, sự xấu hổ và kinh hoảng vì sợ bị nhìn thấy đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu muốn phát điên. Kɧoáı ©ảʍ như thủy triều nhấn chìm cậu, thở không ra hơi, suýt chút nữa thôi là chết mất.
Cậu vô lực lắc đầu chịu đựng điên cuồng của Chu Viễn, mồ hôi và nước mắt lẫn lộn trên mặt, dính vung vẩy vào tóc.
Vừa ngổn ngang vừa dâʍ đãиɠ.
Chu Viễn đột nhiên cảm thấy thỏa mãn kỳ lạ, anh nhìn chằm chằm thiếu niên trong tay.
Khuôn mặt xinh đẹp kia đỏ bừng vì du͙© vọиɠ, đôi môi ửng hồng tràn ra tiếng rêи ɾỉ động lòng người, cơ thể trắng nõn mềm dẻo mặc anh tùy ý cưỡиɠ ɧϊếp, lỗ hậu tinh xảo mềm mại mở rộng chào đón ©ôи ŧɧịt̠ anh đâm chọt.
Giờ phút này, dường như mọi cử chỉ, đau đớn, vui sướиɠ, thậm chí là sống chết của Khưu Bạch đều nằm trong lòng bàn tay anh.
Anh thúc nhẹ một chút, thanh niên sẽ lộ ra thần sắc vui thích, nếu anh thúc mạnh, em ấy nhất định sẽ nhăn mày, khóc lóc kêu anh làm chậm lại.
Nếu anh dùng từ ngữ thô tục làm nhục cậu, thanh niên sẽ mở to đôi mắt ngấn nước nhìn chằm chằm anh vì xấu hổ, nhưng phía dưới sẽ càng cắn anh chặt hơn. Nếu anh ôn nhu hôn hôn xoa xoa cậu, thân thể cậu sẽ mềm nhũn ra như con mèo lộ ra cái bụng mềm mặc anh đùa bỡn.
Khưu Bạch như một ngọn lửa sống động, nhưng ngọn lửa này lại bị anh nắm trong tay.