Vợ Hoắc Tổng Vừa Thích Khóc Vừa Dính Người

Chương 9: Không biết lấy lòng con gái!

Đột nhiên nhiệt độ giảm xuống, bầu không khí áp lực đến mức có thể ngưng tụ thành băng, khiến âm thanh của Hoắc Thất càng ngày càng nhỏ càng nhỏ…

Mãi đến khi anh ta nuốt những lời còn lại vào bụng, sự ủy khuất, trong lòng tràn đầy oan ức.

Hoắc Vân Khuyết một lần nữa mở tài liệu ra, cúi mắt xuống, lạnh lùng ra lệnh: “Lái xe.”



Tống Yểu Yểu ngồi vào xe, nếu như lúc này có người nhìn thấy được lịch sử tìm kiếm trên mạng của cô, thì sẽ phát hiện những thứ cô tìm kiếm rất buồn cười.

# Con gái 18 tuổi còn có cơ hội cao nữa không?

# Bị crush ghét vì lùn có phải là hết cứu chữa rồi không?

# Ăn gì để cao?

Đáp án: Không thể nào, đừng nghĩ nữa, vứt bỏ đi!

“Bốp-----”

Tống Yểu Yểu vứt điện thoại, mấy trình duyệt rác rưởi này, không biết lấy lòng con gái gì hết!

“Cốc cốc cốc.”

Trong lúc Tống Yểu Yểu đang giận dỗi thì có tiếng gõ cửa sổ xe, sau đó là gương mặt tuấn tú của Hoắc Ninh Hi, “Phiền cậu mở khóa xe, cho Tĩnh Uyển lên xe.”

Tâm trạng hiện tại của Tống Yểu Yểu không tốt, tính khí nóng nảy sắp bộc phát.

Cô lườm Tống Tĩnh Uyển, Tống Tĩnh Uyển nhịn không được mà nắm chặt cánh tay của Hoắc Ninh Hi.

Tống Yểu Yểu cười lạnh, khoanh tay, “Tôi nói này cậu chủ Hoắc, tôi có thể phiền cậu một chuyện không?”

Hoắc Ninh Hi hỏi, “Cái gì?”

“Chúng ta cũng chưa chính thức đính hôn, chỉ mới là hứa hẹn ngoài miệng của hai nhà, sau khi cậu về có thể nói với chú nhỏ của cậu là chúng ta không có quan hệ gì, được không! Tôi không thích cậu, cả đời này cũng sẽ không ở bên cạnh cậu. Hơn nữa, tôi thấy cậu với Tống Tĩnh Uyển rất xứng đôi, trai tài gái sắc trời sinh một cặp, vừa hay cậu cũng thích chị ta, chị ta thích cậu, tôi cầu xin hai người mau chóng quen nhau đi, nhé?”

Tốc độ nói của cô cực nhanh, trong chớp mắt đã nói xong.

Đôi mắt Tống Tĩnh Uyển lóe lên, cảnh giác nhìn Tống Yểu Yểu.

Cho dù Tống Yểu Yểu nói ra những lời này, cô ta cũng sẽ không cho rằng Tống Yểu Yểu thật lòng chúc phúc, chỉ cho rằng Tống Yểu Yểu muốn gây khó dễ.

Tuy trong lòng hi vọng Hoắc Ninh Hi sớm ngày phân rõ giới hạn với Tống Yểu Yểu, nhưng dù sao thì hiện tại, Hoắc Ninh Hi vẫn là chồng chưa cưới của Tống Yểu Yểu trên danh nghĩa, cô ta miễn cưỡng cười, “Yểu Yểu, đừng nói lung tung.”

Ánh mắt Tống Yểu Yểu rơi trên người cô ta, “Người chị thân yêu của em ơi, lúc chị nói câu này, có thể nào buông tay của chị ra khỏi cánh tay cậu ta không?”

Miệng thì nói không có gì, nhưng hành động thì không chút trốn tránh. Ai đời chị gái mà lại thân thiết với chồng chưa cưới của em gái như vậy? Đúng là làm bộ làm tịch.

“Tài xế, lái xe.”

“Nhưng cô chủ lớn vẫn chưa…”

Tài xế do dự, thực ra ông ta cũng đã mở khóa rồi, nhưng căn bản là Tống Tĩnh Uyển không có ý muốn lên xe.

Tống Yểu Yểu cong cong đôi mắt, “Chị ấy á, thực ra muốn ngồi cùng với cậu chủ Hoắc hơn, ông thành toàn cho bọn họ đi.”

Trong kính chiếu hậu, đôi mắt của thiếu nữ sáng đến kinh người, bên trong là tràn ngập hàn ý.

Tài xế giật mình, phản ứng kịp thời, nhấn chân ga. Hoắc Ninh Hi và Tống Tĩnh Uyển bất ngờ không phòng bị, bị hít một đám khói.

Cô ta ủy khuất kéo tay áo của Hoắc Ninh Hi, “Ninh Hi…”

Hoắc Ninh Hi hít sâu một hơi, sắc mặt khó coi, “Thôi đi, cậu đi cùng với tôi.”



Khoảng cách giữa khu nghỉ dưỡng và nhà họ Tống cách nhau khoảng 5 tiếng đi đường.

Đường núi xốc nảy, Tống Yểu Yểu ngồi rất khó chịu, khó khăn lắm mới ngủ được một lúc, ngủ chưa bao lâu liền bị một trận ồn ào làm cho tỉnh giấc.

“Sao vậy?” Sắc mặt Tống Yểu Yểu khó coi ngồi dậy, cả người đều tản ra khí lạnh.