Phúc Lợi Sau Khi Ngủ

Chương 082: Anh trai muốn ăn vú bực của em (Cao H)

“A… Đau! Đè trúng tóc em!”

Diệp Hạo Hiên gấp không chờ nổi đem Thẩm Nhan phác gục, cho nên tóc dài của cô đều bị đè ở phía sau lưng, kéo căng đến da đầu sinh đau.

Nghe thấy cô kêu đau, hắn đành phải lập tức đình chỉ động tác hôn cổ cô.

Thẩm Nhan hơi hơi ngẩng đầu, duỗi tay vòng đến sau đầu, đem đầu tóc sau đầu tất cả đều vén sang một bên, thuận thế ở trên miệng nam nhân hôn xuống, cười quyến rũ nói: “Được, anh tiếp tục.”

“Ngô…”

Diệp Hạo Hiên lập tức cúi người hôn lên cánh môi mềm mại, hắn một bên hôn cô, một bên cởi ra cúc áo sơ mi của cô.

Sau một lát công phu.

Áo sơ mi trên người cô hoàn toàn rộng mở, ngón tay thon dài của nam nhân xâm nhập phía sau lưng cô.

Chỉ khẽ động một cái, nút thắt áo ngực phía sau lưng đã bị cởi bỏ, hai khỏa vυ' bự co dãn, nháy mắt trong áo ngực đánh ra tới.

“Bảo bối, anh trai muốn ăn vυ' bự của em.”

Môi mỏng Diệp Hạo Hiên hạ xuống, trực tiếp dùng đại chưởng nắm lấy vυ' bên trái của cô gái dưới thân, há mồm liền ngậm lấy nụ hoa hồng nhạt trên bạch nhũ.

Mà một bàn tay to khác của hắn, men theo làn váy cô, tham nhập chỗ sâu trong chân tâm cô, ngón tay khớp xương rõ ràng cách vải dệt qυầи ɭóŧ nhỏ hẹp, vỗ về chơi đùa âʍ ɦộ no đủ.

“Ân a…”

Thẩm Nhan lập tức không khỏi rùng mình phát ra một tiếng yêu kiều rêи ɾỉ, thân hình mềm mại không tự chủ được ở dưới thân nam nhân vặn vẹo, hai chân thon dài theo bản năng khép lại, kẹp lấy tay hắn.

Thân thể của cô tựa hồ sớm đã thích ứng Diệp Hạo Hiên âu yếm.

Đoạn thời gian bọn họ không có chạm mặt tiếp xúc, hoa huyệt thường xuyên gợi đến một trận hư không, rất nhớ nhung những kɧoáı ©ảʍ tê dại do bị đại dươиɠ ѵậŧ Diệp Hạo Hiên thao lộng mang đến.

“Anh trai, tiểu huyệt của em thật nhớ đại dươиɠ ѵậŧ a, hiện tại phía dưới em thật sự rất ngứa, anh mau dùng đại dươиɠ ѵậŧ tới hỗ trợ a.”

Thẩm Nhan thẹn thùng nhìn Diệp Hạo Hiên, thanh âm mềm mềm mại mại, câu đến tâm thần nam nhân nhộn nhạo.

“Được, bảo bối ngoan, anh trai lập tức liền đem đại dươиɠ ѵậŧ nhét vào tiểu tao bức của em.”

Bởi vì không gian thùng xe phi thường nhỏ hẹp, Diệp Hạo Hiên cũng không có động tác quá lớn, hắn chỉ là từ trên người cô gái hơi nhổm người lên.

Cùm cụp một tiếng giòn vang.

Hắn một phen kéo rơi dây lưng quấn quanh hông, cởi bỏ cúc quần tây cùng khóa kéo.

Nhanh nhẹn đem qυầи ɭóŧ cùng quần tây cùng nhau cởi đến đầu gối, cực đại côn ŧᏂịŧ ở giữa háng, thân hình đã cao thẳng đến cứng rắn.

Trong thùng xe không có bật đèn, ánh sáng thập phần tối tăm.

Bởi vậy, hành động của Diệp Hạo Hiên hết thảy chỉ có thể tiến hành bằng cảm giác.

“Em đem cái này lót xuống dưới, chân quấn lấy eo của anh, như vậy đại dươиɠ ѵậŧ anh trai mới thao tiểu tao bức của em được.”

Diệp Hạo Hiên vươn cánh tay dài đem một chiếc gối dựa trên ghế lái, lót ở dưới eo Thẩm Nhan, mông mật của cô gái nhỏ bị bắt nâng lên, hoa huyệt ướt dầm dề vừa lúc chống trước qυყ đầυ đại dươиɠ ѵậŧ.

“Anh trai, mau thao em đi a! Mấy ngày nay thạt muốn anh, muốn đến nổi điên, mỗi ngày, buổi tối tiểu bức đều thực ngứa, rất nhớ đại dươиɠ ѵậŧ của anh.”

Thẩm Nhan hoàn toàn thả bay mình, trong miệng nhảy ra những lời nói làm người ta mặt đỏ tim đập.

Cô nâng lên một đôi chân dài, gắt gao quấn quanh vòng eo tinh tráng của nam nhân, huyệt khẩu dính đầy dâʍ ɖị©ɧ khẽ nhếch, gấp không chờ nổi muốn hút căn cự vật thô cứng dưới háng nam nhân kia vào.

Thân hình cường tráng của Diệp Hạo Hiên bỗng nhiên run lên, trái tim không khỏi nhảy lên tần suất nhanh hơn.

Máu toàn thân phảng phất trong nháy mắt, đều hướng tới căn côn ŧᏂịŧ dưới thân kia.

Vốn là dươиɠ ѵậŧ thô tráng, giờ phút này phảng phất lại trở nên trướng đại một vòng, cứng rắn như sắt chống ở cửa âʍ đa͙σ ướt hoạt, giống như một vị binh lính chờ xuất phát, tùy thời chuẩn bị một hồi đại chiến …