Sáng ngày hôm sau, đầu đề tin tức trên trang đầu tiên tên là ‘Khương Hùng Dũng, thương nhân sở hữu tài sản nổi tiếng thành phố Bảo Thạnh, đầu tư thất bại nên đã nhảy lầu tự sát’ được tung ra khắp thành phố Bảo Thạnh.
Dân chúng ở thành phố Bảo Thạnh đều không khỏi khϊếp sợ, Khương Hùng Dũng là một nhân vật trâu bò như vậy, thế mà lại đột nhiên chết rồi?
Chỉ có một bộ phận ít người khi nhận được tin tức thì biết được cái chết của Khương Hùng Dũng có liên quan tới nhà họ Lâm.
Cũng không qua quá lâu, lại có tin tức đầu đề là ‘Chủ tịch hi sinh vì nhiệm vụ, tài chính của tập đoàn Hùng Dũng cũng lâm vào nguy cơ thật lớn, công ty Bảo Thạnh của tập đoàn Tỉnh Xuyên đã mua lại tập đoàn Hùng Dũng’ lại tung ra một lần nữa.
Đây cũng là tuyên cáo chính thức, tập đoàn Hùng Dũng rời khỏi vũ đài lịch sử của thành phố Bảo Thạnh.
Đương nhiên, đây chỉ là động tĩnh bên ngoài mà thôi, ở phía dưới mặt nước không nhìn thấy được, mạch nước ngầm đã bắt đầu khởi động, cả thế lực ở thành phố Bảo Thạnh đều gặp phải một trận thanh tẩy.
Buổi chiều, trong văn phòng trên tầng cao nhất của tập đoàn Tỉnh Xuyên.
“Anh Long, chuyện tiếp quản địa bàn của Khương Hùng Dũng tiến hành thế nào rồi?” Lâm Vân lên tiếng hỏi.
“Cậu Vân, mọi chuyện đều tiến hành rất thuận lợi. Khương Hùng Dũng vừa chết, thế lực của ông ta cũng sụp đổ, chúng ta thuận thế gia nhập vào đó, tiếp quản tất cả địa bàn đều rất thuận lợi. Nếu bất chợt gặp phải những người không phục phản kháng lại thì đều bị chúng ta giải quyết làm gương. Các thế lực ở cả thành phố Bảo Thạnh đều đã nằm trong tay chúng ta rồi.” Anh Long nói.
“Tốt lắm.” Lâm Vân gật đầu.
Ngay sau đó, Lâm Vân quay đầu nhìn về phía Lưu Ba.
“Lưu Ba, chuyện sáp nhập tập đoàn Hùng Dũng làm thế nào rồi?”
Vẻ mặt Lưu Ba hưng phấn nói: “Chủ tịch Lâm, mọi chuyện đều tiến triển rất thuận lợi, dưới sự trợ giúp của luật sư Hứa Chí Vân, lá cờ của các sản nghiệp tập đoàn Hùng Dũng hạ xuống, chúng ta đều tiếp nhận thuận lợi. Điều này làm cho giá trị của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở Bảo Thạnh của chúng ta tăng lên ít nhất là mấy trăm tỷ.”
“Hơn nữa sau khi sáp nhập, tất cả tài nguyên buôn bán của tập đoàn Hùng Dũng, bao gồm cả mấy lô đất tốt mà trước kia ông ta tóm được cũng thu về tay chúng ta. Giá trị tiềm ẩn trong này là rất cao, cả giới bất động sản của thành phố Bảo Thạnh, bây giờ chúng ta chính là một con thú có sừng. Không có ai sẽ có thể chống lại chúng ta được.” .
“Tốt lắm.” Lâm Vân hài lòng gật đầu.
Ngay sau đó, Lâm Vân lại nhìn về phía thư ký An Tiểu Ngọc rồi hỏi: “Tiểu Ngọc, tài sản tư nhân dưới danh nghĩa của Khương Hùng Dũng, em thu xếp thế nào rồi?”
Chuyện này, Lâm Vân giao cho An Tiểu Ngọc bắt tay vào xử lý, đương nhiên cũng trả lại cho cô tài vụ của mấy nhánh công ty con, trợ giúp cho cô.
“Chủ tịch Lâm, tổng cộng tải sản tư nhân dưới danh nghĩa của Khương Hùng Dũng có hai tòa biệt thự, một tòa ở thành phố Bảo Thạnh, còn có một tòa ở ngoại thành, ngoài ra còn có 5 chiếc siêu xe. Trong nhà có 20 kg vàng thỏi, tiền mặt trong nhà có mười bảy tỷ, số dư tài khoản có hai tám tỷ, đồ cổ, vật phẩm sưu tầm đều được liệt kê tỉ mỉ trong bảng thống kê.”
An Tiểu Ngọc vừa nói vừa đưa bảng kê khai cho Lâm Vân.
Lâm Vân nhận lấy bảng kê khai, trên đó liệt kê lại tài sản tư nhân dưới danh nghĩa của Khương Hùng Dũng.