“Xem ra đúng là như vậy, vậy hãy đổi chiến lược tập kích thành tiến công đi, dù sao trong biệt thự cũng không thể nào có quá nhiều vệ sĩ.” Lâm Vân nói.
Tiếng hô gϊếŧ trong sân rất hùng hổ, có vẻ như đấu đánh rất kịch liệt.
Hiện thế cuộc trong sân đúng như phỏng đoán của Lâm Vân, mặc dù đối phương đã sớm có chuẩn bị và cũng chống trả rất kịch liệt, nhưng phía bên bọn họ nhân số đông hơn, trang bị cũng đầy đủ, cho nên cuộc tấn công diễn ra khá thuận lợi.
Ngoài sân.
Lâm Vân yên lặng chờ đợi, hiện bên trong đang xảy ra chuyện gì, Lâm Vân vẫn chưa biết rõ được.
Lúc này, Trần Hạo từ bên trong chạy ra.
“Trần Hạo, cuộc tấn công có thuận lợi không?” Lâm Vân vội vàng dò hỏi.
“Anh Vân, cuộc tấn công bên trong diễn ra khá thuận lợi, chỉ là lúc nãy tôi vừa nhận được điện thoại của các anh em trông chừng dưới núi, nói rằng có bảy tám chiếc xe đang lên núi, có vẻ như là bọn họ đến đây để tiếp viện.” Trần Hạo nói.
“Phía bên tiếp viện đến nhanh như vậy sao? Xem ra bọn họ thật sự sớm đã nhìn thấy được chúng ta.” Lâm Vân híp mắt lẩm bẩm nói.
Lâm Vân vốn tưởng rằng chỉ cần đối phương phát hiện được muộn, thế thì đội quân tiếp viện của đối phương nhất định phải mất một khoảng thời gian mới tới được. Trong khoảng thời gian này, đủ để bọn họ công phá biệt thự rồi?
Thế nhưng bây giờ trận chiến chỉ vừa mới bắt đầu, đội quân tiếp viện của đối phương lại đến đây rồi?
Nói thật là chuyện này nằm ngoài dự tính và kế hoạch của Lâm Vân.
“Dặn năm trăm anh em còn lại chuẩn bị ngăn chặn người đang lên núi tiếp viện.” Lâm Vân nói.
Lâm Vân cũng không phải là không có chuẩn bị, năm trăm người còn lại chính là dùng để chống chặn đội quân tiếp viện của đối phương.
“Vâng thưa Anh Vân.” Trần Hạo gật đầu, sau đó đi căn dặn.
Rất nhanh, Trần Hạo lại nhanh chóng chạy đến chỗ anh báo cáo nói:
“Anh Vân, nhận được tin tức từ dưới núi, lại có rất nhiều đội quân tiếp viện của đối phương đang lần lượt tiến đến không ngừng đi thẳng lên núi.”
“Tôi biết rồi, tiếp theo sau đó chắc chắn sẽ còn có đội quân tiếp viện tràn vào, bây giờ anh phụ trách đem người đi ngăn chặn đội quân đó, còn bên trong này giao cho Hoàng Long.” Lâm Vân nói.
Trần Hạo nghe được chỉ thị, liền chạy đi chuẩn bị sắp xếp ứng chiến.
“Anh Vân, thế cục có chút không ổn, nơi này là thành phố Việt Hoàng, là địa bàn của ông Lục, nếu như không thể đối phó được ông Lục, e là đội quân tiếp viện sẽ càng ngày càng nhiều, đến lúc đó nhân lực của chúng ta sợ là khó có thể chống lại.” Thạch Hàn nói.
“Ừ.” Lâm Vân gật đầu.
Thật ra điều mà Lâm Vân lo lắng không phải những người vệ sĩ trong biệt thự, suy cho cùng người ở bên trong cũng sẽ không nhiều.
Điều thực sự khiến cho Lâm Vân lo lắng chính là kẻ địch từ dưới núi lên cứu viện!
Đúng như Thạch Hàn đã nói, nơi này là thành phố Việt Hoàng, là địa bàn của ông Lục, tất cả nhân lực trong tay anh cộng lại ít nhất là có đến ba hay bốn nghìn người, thậm chí còn nhiều hơn, nếu như tất cả đội quân tiếp viện đều đến cứu trợ, thì như vậy sẽ khiến cho Lâm Vân và những người mà Lâm Vân đưa tới đều sẽ rơi vào tình trạng vô cùng nguy hiểm.
Thế nên Lâm Vân nhất định phải tóm được ông Lục, trước khi càng nhiều đội quân tiếp viện tiến đến.