Hành Trình NTR

Chương 17

Tuy rằng thân thể Tô Mạt thật sự dâʍ đãиɠ, nhưng từ trước đến giờ cũng chỉ cùng bốn người nam nhân làʍ t̠ìиɦ, thậm chí trước đó, chỉ quan hệ với một mình Cố Nguyên Giai.

Cố Nguyên Giai dành hết sự yêu chiều cho cô, trừ bỏ lúc thao huyệt có chút mất khống chế, những lúc khác, muốn bao nhiêu dịu dàng liền có bấy nhiêu.

Cho dù là dùng côn ŧᏂịŧ cắm cái miệng nhỏ, cũng chỉ ít ỏi vài lần, còn lại đều do Tô Mạt chủ động, vào những dịp nào đó thật đặc biệt chẳng hạn như ngày kỷ niệm của bọn họ. Những lúc Tô Mạt khẩu giao cho hắn, Cố Nguyên Giai vừa hưng phấn lại cảm động, căn bản cũng không dám dùng quá nhiều sức, không thể so sánh với Chu Thần lúc này được……

Mạnh bạo mà thọc vào rút ra.

Trong căn phòng trang hoàng xa hoa, trên chiếc giường tinh xảo lộng lẫy, nữ nhân da thịt trắng nõn trần trụi nằm đó, váy áo sớm đã bị lột sạch, nửa thân dưới chỉ còn lại chiếc tất chân bị xé rách, cặp mông tròn trịa bại lộ ra ngoài, cặp chân thon dài trắng mịn trái phải bị kéo căng, tao huyệt phía dưới thình lình bị cắm vào một cây côn ŧᏂịŧ cực lớn màu tím đen, đường đi vốn dĩ chật hẹp bị mạnh mẽ khai phá, thịt non nơi miệng huyệt bị ma sát đến đỏ bừng, mật nước đầm đìa không ngừng chảy.

Mà ở phía trước, khuôn mặt nhỏ trắng nõn kề sát dưới háng nam nhân khác. Trong miệng ngậm một căn thịt trụ, đại bổng cứng như sắt thép điên cuồng ra vào, cây gậy ước chừng dài hai mươi centimet nổi đầy gân xanh, góc cạnh dữ tợn thọc đến đôi môi nữ nhân cứng đờ, nước bọt không ngừng theo khóe miệng chảy xuống dưới.

Vừa nhìn đã thấy là một bộ dáng bị tàn nhẫn chà đạp.

Tô Mạt chưa từng trải qua quá trình làʍ t̠ìиɦ kịch liệt như vậy, đây cũng là lần đầu tiên cùng nhiều người làʍ t̠ìиɦ, kɧoáı ©ảʍ thật sự không giống nhau.

Trong lúc Chu Thần hung ác thao làm, Tô Mạt ‘ủy khuất’ hé miệng, gian nan ngậm lấy qυყ đầυ, dùng toàn lực nuốt để côn ŧᏂịŧ đi vào thật sâu.

Mùi vị đặc trưng của nam căn tràn ngập khoang mũi, phía trên còn dính không ít nước da^ʍ của mình, hiệu quả trợ hứng tương đương như thuốc kí©ɧ ɖụ©, càng ăn càng cơ khát. Đại qυყ đầυ tắc ở cổ họng, thao đến miệng nhỏ mở lớn, gân xanh qua lại đảo loạn trong miệng, không dùng chút tiểu xảo nhỏ, hai hàm răng đều trở nên tê dại. Từ trong miệng Tô Mạt phát ra tiếng ‘ậm ừ’, cái miệng nhỏ ngày càng hút chặt, gắt gao bọc lấy thân gậy.

Chu Thần híp mắt, hai bên huyệt thái dương nhảy tăn tăn, dục hỏa dưới đáy mắt suýt chút nữa bao trùm toàn bộ Tô Mạt.

Cô như thế nào có thể, đến cái miệng nhỏ cũng thao quá thoải mái!

“Tao hóa, thật sự không có chỗ nào là không da^ʍ! Dươиɠ ѵậŧ ăn có ngon không? Lại nuốt sâu thêm chút nữa….Ừm…..”

Nam nhân nhấc tay, đè nặng đỉnh đầu Tô Mạt, thắt lưng duỗi về phía trước, khi đã thâm hầu cảm giác vẫn còn chưa thỏa mãn, đơn giản nâng mặt cô lên bắt đầu mạnh mẽ đưa đẩy.

“Ưm….Đừng….Ô ô….Muốn…..”

Môi bị căng tới cực hạn, cô không còn sức để mà chống cự, chỉ có thể mặc kệ dương cụ thô to tùy ý ra ra vào vào, đại qυყ đầυ thọc tới chỗ sâu nhất bên trong cuốn họng, đem hơi thở mãnh liệt của giống đực đưa đến nơi thật sâu, vốn dĩ đã không thể cất chứa nổi đại gia hỏa này, hiện tại còn mất khống chế mà thao làm thật mạnh, khiến cho Tô Mạt nước mắt lưng tròng sắp rớt ra tới, đến một câu hoàn chỉnh cũng nói không xong.

Như còn cảm thấy không đủ, Chu Thần thoáng cúi người, tay phải lần tìm hạt đậu phía dưới hạ thân nữ nhân, nhẹ nhàng vân vê xoa nắn.

Chỗ kia còn đang bị Trương Tranh thô bạo cắm vào, lông m* ma sát đến đỏ rực. Thế mà lúc này còn bị xoa nắn, cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ lập tức bộc phát mãnh liệt, ngoài nhức mỏi ra còn có chút tê dại, động tác này khiến cả người Tô Mạt căng thẳng, đồng thời cũng làm cho côn ŧᏂịŧ chôn ở bên trong hoa huyệt phải chịu cực hạn kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Trương Tranh mắng một tiếng, không tự chủ mà tăng nhanh tốc độ, điên cuồng cắm không ngừng, đại qυყ đầυ nhiều lần quét qua thịt non nổi lên, dùng sức va chạm kéo theo hoa huyệt hết lần này đến lần khác chống đỡ đến tận cùng, thẳng đến khi nước da^ʍ ào ạt chảy, theo côn ŧᏂịŧ vẩy ra khắp nơi.

“Ưm ô…..”

Tiểu huyệt không ngừng bị rút cắm, phía trên hoa hạch lại được chậm rãi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, căn đại gia hoả ở trong miệng vẫn luôn không ngừng nghỉ, dùng sức mà cắm vào miệng cô….Tô Mạt cảm giác như mình sắp chết rồi, đại não bắt đầu thiếu dưỡng khí, mạch máu trong cơ thể điên cuồng lưu động, đủ loại kɧoáı ©ảʍ đan xen chồng chất lên nhau, nhiều lần xộc thẳng lêи đỉиɦ đầu, bao phủ hết thảy.

Cô kêu không ra tiếng, chỉ có thể hàm hồ ưm a, bụng nhỏ không tự chủ mà run rẩy, cặp mông kiều nộn bị đánh đến đỏ lên, đong đưa theo làn sóng, chịu đựng càng nhiều thêm nữa việc va chạm.

Quá trình thừa hoan chính là như thế, đôi lúc làm cho người ta không cách nào thừa nhận, để rồi lại tham lam muốn càng nhiều hơn nữa.

Hiển nhiên tốc độ cắm rút của Chu Thần ngày càng nhanh, ‘phụt phụt’ mật độ càng thêm dày đặc, thanh âm ‘bạch bạch’ thanh thúy rung động. Trương Tranh thao đến đỏ cả mắt, Tô Mạt cũng đồng dạng mà trầm mê, ý thức đều bị chỗ dưới thân hấp dẫn, kɧoáı ©ảʍ tích tụ đến điểm cực hạn, tùy lúc mà có thể nổ tung.

Nhận thấy được sự biến hóa của hoa huyệt, Trương Tranh càng thêm điên cuồng đâm mạnh vào, côn ŧᏂịŧ thô to lúc va chạm phát ra tiếng vang lớn, qυყ đầυ vài lần thâm nhập vào miệng tử ©υиɠ nhỏ hẹp, hung hăng đảo loạn ở hoa tâm.

“A ưm ư…..Sắp ra rồi, muốn phun….A a…..”

Đồng tử Tô Mạt co rụt lại, bụng nhỏ cấp tốc run rẩy, kɧoáı ©ảʍ kịch liệt cọ rửa ra ngoài, cả người lâm vào trạng thái hoàn toàn trống rỗng.

U huyệt chợt thít chặt, mị thịt cắn đến gắt gao, dòng mật dịch trong cơn chấn động mà phun ra, hoàn toàn cọ rửa trên qυყ đầυ mẫn cảm.

“Hừ, này thì kẹp, lập tức bắn cho em….Tất cả đều bắn cho em!”

Cùng với tiếng gầm nhẹ của Trương Tranh, côn ŧᏂịŧ no căng đột nhiên nhảy lên một cái, nùng tinh nóng rực từ mã mắt phun ra, bắn thẳng vào bên trong hoa huyệt đang trong cơn cao trào không ngừng co rút. Tô Mạt bị kɧoáı ©ảʍ điên cuồng bao phủ sướиɠ muốn chết, lần nữa thét chói tai, thân thể vốn dĩ vẫn còn run rẩy lại đón thêm đợt cao trào mới.

Mỗi một tấc trên người như được cực hạn kí©ɧ ŧɧí©ɧ bao trùm, toàn thân vẫn còn sót lại dư vị, chưa kịp bình ổn hô hấp, hai chân đột nhiên bị người ta nắm lấy.

Đôi mắt Tô Mạt trừng to, trơ mắt nhìn Trương Tranh bị đẩy ra, ‘ba’ một tiếng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c vẩy khắp nơi.

Ngay sau đó, không chừa lại chút khoảng cách nào, căn đại dươиɠ ѵậŧ của Chu Thần mới vừa rồi còn nằm ở trong miệng cô, phía trên lấp lánh nước bọt, giờ lại hòa hợp với nước da^ʍ cộng thêm tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c, ‘phụt’ một tiếng, lại cắm vào!