Hành Trình NTR

Chương 18

Một cây hợp với một cây, sóng triều cuồn cuộn, không hề có khoảng cách.

Tô Mạt kêu đến khàn giọng, cơn cao trào vừa tới còn chưa kịp bình ổn thì đã đón đợt tiếp theo, kɧoáı ©ảʍ điên cuồng không ngừng kéo đến sớm đã đem cả người cô gột rửa hoàn toàn, mỗi một tế bào trong cơ thể đều khát khao kêu gào, đắm mình trong bể tình du͙© vọиɠ.

Đến khi Chu Thần bắn ra nùng tinh, cả người cô gần như xụi lơ ngã ở trên giường, không còn sức mà nhúc nhích.

Dòng nhiệt ấm áp lan tỏa quanh thân, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt cọ rửa mạch máu, kéo dài không tiêu tan.

Cảm giác sướиɠ đến mức đầu óc nữ nhân trắng xóa một mảnh, như lạc ở trong sương mù, dục tiên dục tử.

Sau cơn cao trào toàn thân nữ nhân nổi lên từng mảnh đỏ ửng, da thịt trắng nõn giờ đây tràn ngập vết tích ái muội. Môi anh đào hé mở khẽ hô hấp, đùi ngọc vô lực từ trên vai nam nhân trượt xuống, giang rộng hai bên lộ ra nhục huyệt đỏ ao, tiểu bức Bạch Hổ xinh đẹp phiếm hồng, hai cánh hoa lật ra ngoài, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt từ bên trong chảy ra đều thuộc về hai nam nhân này, còn có một ít dâʍ ɖị©ɧ bị mài thành bọt.

Sau cơn kí©ɧ ŧìиɧ mãnh liệt, rốt cuộc nam nhân thứ ba ở trong phòng cũng bắt đầu hành động.

Được thưởng thức đông cung đồ sống lâu như vậy, Bạch Tử Mộc giờ mới đi đến trước mặt Tô Mạt, cuốn lên một lọn tóc quấn quanh ở đầu ngón tay, thanh âm mang theo chút khàn mở miệng “Sớm biết sẽ như vậy, lúc trước còn trốn tôi làm gì?”

Hắn dùng sức nhéo núʍ ѵú che kín dấu vết kia, động tác này làm cho Tô Mạt càng kêu lớn hơn.

Bị nam nhân tuấn nhã nhìn xem hết thảy một màn làʍ t̠ìиɦ kịch liệt, côn ŧᏂịŧ còn vừa cắm vào miệng vừa cắm tiểu bức, giờ phút này còn bị người ta nhéo núʍ ѵú đầy đặn. Tô Mạt quay đầu đi, cảm giác xấu hổ không được tự nhiên làm cho cô muốn che chắn hạ thể hỗn độn lại.

Chỉ là vừa mới cử động, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong càng chảy nhiều hơn, như là sữa bò từ bên trong cửa động hồng nhuận tràn ra, ‘tí tách tí tách’ chảy qua cúc huyệt khép mở, lướt qua cánh mông mềm mại, rồi nhiễu xuống trên giường.

Tạo nên cảnh tượng cực hạn da^ʍ mĩ nhưng đồng thời cũng thật đẹp đẽ.

Bộ dáng này, thành công làm cho ba người nam nhân ở đây hít một ngụm khí.

Đồ vật dưới háng nam nhân mới vừa bắn xong lại lần nữa ngóc đầu dậy, còn có cái người chưa được phát tiết Bạch Tử Mộc kia, hạ thân như muốn căng nứt.

Tô Mạt nhớ rõ, gia hỏa kia là một cây đặc biệt lớn, có thể vào đến chỗ sâu nhất bên trong tao tâm, chọc đến bụng nhỏ đau xót, cũng đồng thời sướиɠ đến muốn lên trời.

Mặc kệ cảnh tưởng có dâʍ ɭσạи đến đâu, Tô Mạt vẫn nhớ kỹ tính cách của mình. Đối với câu hỏi của nam nhân, cô không có trả lời, mà nhắm mắt lại, bộ dáng như không có gì để nói, trên mặt phảng phất nét khổ sở cùng bi thương nồng đậm.

Nhìn cô như vậy, không cần trả lời bọn họ cũng đã hiểu, là cô không tình nguyện! Mặc dù bị bọn họ thao có bao nhiêu sướиɠ, dù cho có cao trào bao nhiêu lần, cô vẫn như cũ không có đồng thuận!

Vừa mới rồi còn cảm thấy thỏa mãn giờ lại như là ảo giác, nháy mát tan biến hầu như không còn gì. Trương Tranh và Chu Thần đều đen mặt, cả Bạch Tử Mộc còn chưa có làm gì, càng thêm không khống chế được cảm xúc.

Hắn một tay bế Tô Mạt lên, đi thật nhanh tới bàn ăn nơi mấy cô gái trước đó đã bất tỉnh nằm ghé vào, rồi đặt cô xuống trước mặt bọn họ.

Đây là, đang muốn làm cái gì?

Toàn thân Tô Mạt run rẩy, bộ dáng phóng đãng, một chân đặt ở trên bàn ăn, lấy tư thế đứng thẳng, tao âʍ ɦộ phơi bày ở trước mặt mấy cô gái còn đang nhắm mắt bất tỉnh, cảm giác thập phần xấu hổ. Cô bất giác lùi về phía sau, hoa huyệt vì vậy mà co rút, cố gắng giữ chặt chất lỏng bên trong, ngăn không cho nùng tinh chảy ra.

“Trốn cái gì, để cho Vương Kiều Kiều và Trần Uyển Dung nhìn xem, bên trong tiểu bức của em chứa bao nhiêu là tϊиɧ ɖϊ©h͙ bạn trai các cô ấy! Lúc cái miệng nhỏ bên dưới kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ của bạn trai người khác, bộ dáng có bao nhiêu dâʍ đãиɠ em biết không? Cho các cô ấy nhìn xem, em bị bắn đầy như thế nào! Các cô ấy không phải đều là khuê mật của em sao, tiểu bức hút lấy dươиɠ ѵậŧ bạn trai khuê mật, có phải đặc biệt sướиɠ không?”

Tô Mạt rốt cuộc cũng biết nam nhân này muốn làm gì. Hắn chính là muốn để cô ý thức được, hiện tại cô sớm đã bị bọn họ làm. Hắn muốn đánh nát sự hổ thẹn và kiên trì của cô, biến cô trở thành nữ nhân dâʍ đãиɠ từ trong xương cốt.

Tô Mạt hiểu rõ, lập tức nhập vai, thật ra mọi thứ cũng không hoàn toàn là diễn, có mấy phần trong đó đều là cảm xúc chân thật của cô.

Cô không ngừng lắc đầu, như là không thể tin được bản thân có thể làm ra chuyện này. Cô muốn chạy trốn, nhưng phía sau lại đυ.ng phải thân hình rắn chắc của nam nhân, muốn lùi lại cũng không được. Cả người run rẩy dẫn đến phản ứng dây chuyền, đồ vật bên trong hoa huyệt cũng theo đó cuồn cuộn chảy ra, âʍ ɦộ trắng phao nhão dính một mảnh, ‘tích táp’ chảy xuống. Trong không khí phảng phất mùi xạ hương từ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân.

“Không, không phải, tôi không có tự nguyện…..Kiều Kiều, Uyển Dung thật xin lỗi……Tôi không có, không phải do tôi tình nguyện….Không phải mà…..”

“Không muốn bị thao sao? Xem ra tao âʍ ɦộ của em không có nghĩ như vậy?”

Từ yết hầu của Bạch Tử Mộc phát ra một tiếng hừ lạnh, bàn tay to trượt đi xuống, đối với câu trả lời này của cô rõ ràng là không hài lòng, bàn tay hắn ở trên tiểu thịt hạch bắt đầu xoa nắn.

Vừa mới nói lời xin lỗi xong, lại ở trước mặt của các cô ấy làm trò, còn bị nam nhân chơi đùa.

Ngón tay Bạch Tử Mộc di chuyển tới địa phương lầy lội, thâm nhập vào bên trong âʍ ɦộ vô mao ngập tràn chất lỏng. Hắn ngựa quen đường cũ tách âm môi phấn nộn ra, xoa nắn thịt hạch có thể làm Tô Mạt điên cuồng này, trái kéo phải buông, nam nhân thông minh nên sớm đã biết được hết điểm mẫn cảm trên cơ thể nữ nhân, khi nhẹ khi nặng, ngón tay quấy loạn khắp nơi, hoa môi cùng thịt hạch đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cực hạn.

Vừa qua cơn cao trào, thân thể còn đang trong giai đoạn mẫn cảm nhất, làm sao chịu nổi bọn họ đùa bỡn như vậy. Thân thể Tô Mạt run lên, chỉ cần chút kỹ xảo, chốc lát sau nữ nhân đã bắt đầu động tình.

Lần này, nước da^ʍ không kiêng nể gì chảy ra, tiểu bức bị bắn một bụng tϊиɧ ɖϊ©h͙, rốt cuộc giữ không nổi nữa, “tí tách’ giống như nướ© ŧıểυ, phun ở trước mặt ba cô gái còn đang bất tỉnh kia.

Quá dâʍ đãиɠ!

Nhưng chính vì sự dâʍ đãиɠ này, mà thân thể Tô Mạt đã hoàn toàn thức tỉnh. Sự khát cầu du͙© vọиɠ ẩn sâu trong từng tế bào bắt đầu kêu gào, đánh sâu vào, khiến cho cô một lần nữa cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ vô biên, chẳng sợ làm trò trước mặt mấy người bạn gái của bọn họ, cũng chẳng đáng là gì!

Không, nhất định phải ở trước mặt các cô ấy, bị đại dươиɠ ѵậŧ thao một cách mãnh liệt!

Đương nhiên việc này không thể nói thẳng ra.

Tô Mạt hơi rũ mắt, ở lúc thân thể bị đùa bỡn đến cực điểm, ở lúc du͙© vọиɠ mãnh liệt nhất, lại đột nhiên nhẹ giọng, mang theo nồng đậm tình yêu, khổ sở mà mở miệng:

“Không, tôi chỉ muốn một mình Nguyên Giai…..”