Hành Trình NTR

Chương 10

Bị hai người anh em tốt của bạn trai giở trò trước mặt người khác, trái phải ở trên bàn cơm mà chơi tao âʍ ɦộ của cô, hình ảnh này dường như trở nên cực kỳ da^ʍ mĩ.

Càng đừng nói tới, chứng kiến chuyện này còn có bạn gái của bọn họ.

Giờ phút này, Tô Mạt chỉ cảm thấy máu nóng xộc thẳng lêи đỉиɦ đầu, không có cách nào tự hỏi.

Đầu ngón tay của nam nhân thô to, khớp xương rắn chắc, phía trên còn có vết chai. Môi âʍ ɦộ phấn hồng múp míp như bánh bao bị xoa vài cái. Ngón tay ngay sau đó không chút do dự mà tiến công vào trung tâm, một trái một phải, rốt cuộc là ngón tay của người nào, dùng cách thức gì để đùa bỡn, trừ bỏ việc không thể trực tiếp nhìn thấy, mặt khác cô đều có thể cảm nhận rõ ràng.

Đầu tiên là ngón tay của Chu Thần cắm vào. Đốt ngón tay linh hoạt moi đào vách động, không ngừng chọc ngoáy, từng tấc đẩy mạnh vào, chậm rãi mà chuyển động xung quanh tiểu huyệt chật hẹp, đường đi bị khoáy động mà căng ra, lặp lại vài lần, ngón tay lại hướng đến hoa tâm, khẽ chạm vào rồi lại nhẹ chọc ở miệng tử ©υиɠ, mang đến từng trận kɧoáı ©ảʍ tê dại.

Cùng lúc đó, một cái tay khác cũng không cam lòng yếu thế.

Trương Tranh rõ ràng là thô bạo hơn, lòng bàn tay hoạt động ở phía trên, dùng sức mà xoa nắn tiểu thịt hạch, không có nửa điểm thương hương tiếc ngọc, như là muốn xoa rớt miếng thịt trên người nữ nhân.

Nhục huyệt trong ngoài đồng thời bị đùa bỡn, lại còn là hai người khác nhau, kɧoáı ©ảʍ truyền khắp toàn thân khiến cô như bị điện giật. Bọn họ tấn công dồn dập, Tô Mạt nơi nào chịu nổi, thân thế lại càng thêm thành thật, mật dịch nháy mắt chảy ướt cả tay, trở thành chất bôi trơn tốt nhất, làm hai người ra vào càng thêm dễ dàng.

Vừa phải chịu đựng cơn run rẩy mà ở trên bàn còn phải giả vờ bình tĩnh ăn uống. Mắt thấy mọi người không còn chú ý tới nơi này, không có ai nhìn ra điểm khác thường của cô. Tô Mạt gỡ bao tay xuống, dùng khăn ướt lau sạch, bàn tay luồng xuống dưới bàn, muốn đẩy tay hai người bọn họ ra.

Hai người bọn họ vẫn còn đang hăng hái chơi đùa tiểu huyệt làm sao nguyện ý bỏ qua cho cô, không chỉ không rút ra ngược lại còn tăng thêm lực đạo ở tay.

Bọn họ dường như bắt đầu so găng với nhau, ngón tay hai người đều xâm nhập sâu bên trong âʍ đa͙σ, quấy loạn khắp nơi, dường như đang tìm kiếm nơi nhô cao, khi tìm được rồi, liền hung hăng chọc vào, lưu luyến không rời.

Lại chọc vào điểm mẫn cảm của cô.

Kɧoáı ©ảʍ cọ xát kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt, da đầu Tô Mạt một mảnh tê rần, phải cắn chặt môi dưới mới có thể áp xuống tiếng rêи ɾỉ sắp bật ra.

Bị bọn họ đùa bỡn như vậy, ngoài việc kɧoáı ©ảʍ bị khơi gợi, mà còn có thể nghe thấy tiếng nước rỉ xuống sàn tí tách, xen lẫn với tiếng nước từ hòn non bộ phát ra.

Nếu chuyên chú lắng nghe, có lẽ sẽ nắm bắt được chút gì đó, tiếng nước từ hòn non bộ là chảy theo quy luật, trong khi đó tiếng ‘tí tách’ thì lúc nhanh lúc chậm. Mấy người ngồi ở chỗ này, Bạch Tử Mộc vẫn còn đang thẩn thờ, còn Vương Kiều Kiều chỉ lo ăn cơm nói chuyện phiếm, có lúc lại diễn trò thân mật với bạn trai, nào còn thời gian mà bận tâm đến tiếng nước kỳ quái.

Thấy vậy hai người bọn họ càng thêm không kiêng dè, thậm chí còn tranh thủ lúc mọi người nói cười ồn ào, mà thay đổi tiết tấu đâm thọc tao bức. Tiếng cười càng lớn, tốc độ bọn họ lại càng tăng nhanh, mỗi một giây trôi qua đều thọc nhập mười mấy cái không ngưng.

Tô Mạt gian nan mà ổn định thân thể, ngón tay dùng sức nắm chặt, trong lúc bọn họ làm càn, mật nước dưới hạ thân cuồn cuộn chảy ra, thị giác và thính giác bắt đầu trở nên có chút mơ hồ.

Lúc này đây, ‘leng keng’ một tiếng, điện thoại thông báo có tin nhắn.

Tô Mạt cố sức mà mở to hai mắt, áp xuống tiếng thở dốc, hình ảnh da^ʍ mĩ ngay lập tức đập vào mắt cô.

Không biết từ khi nào, Bạch Tử Mộc đã thêm tên cô vào trong nhóm bốn người, ngay sau đó một bức ảnh được gửi lên.

Thật không tin nổi đấy lại là hình ảnh cô bị bọn họ đùa bỡn ở dưới bàn!

Không gian bên dưới tối tăm, nữ nhân xinh đẹp với cặp chân dài trắng nõn, tất chân màu đen đã bị xé rách, hai ngón tay rõ ràng là của nam nhân đang chời đùa tiểu huyệt Bạch Hổ, so với hoa huyệt thẹn thùng non mịn mà nói ngón tay trông như những cái xúc tua ra ra vào vào, toàn bộ mị thịt đều bị kéo căng, đỏ hồng phì nộn, lượng lớn mật dịch ‘tích táp’ rơi xuống, tạo thành vũng nước nhỏ dưới sàn nhà.

Phía dưới hình ảnh là tin nhắn của Bạch Tử Mộc: Tiểu bạch thỏ, em còn trốn tôi, bây giờ không phải càng thảm hơn sao?