Đây không phải là lần đầu tiên Tô Mạt bị người ta liếʍ. Đừng nhìn Cố Nguyên Giai ngày thường văn nhã đứng đắn, lời nói có uy hội trưởng Hội Học Sinh mà lầm tưởng. Lúc ở trên giường, du͙© vọиɠ vẫn luôn mãnh liệt, mười phần thú tính, cả người Tô Mạt bị hắn liếʍ đến tê dại, chủ động cầu xin hắn thao là chuyện hết sức bình thường.
Hiện tại, người đang liếʍ tiểu bức của cô lại không phải là bạn trai Cố Nguyên Giai, mà là người anh em tốt của hắn, bạn trai của khuê mật.
Đôi môi xa lạ, ánh mắt nóng bỏng, hơi thở nóng rực…..Tất cả đều tập trung tại nơi tư mật. Tại khe hở bức màn, Tô Mạt có thể thấy rõ Thẩm Như Mộng đang tìm đồ ở bên ngoài, bọn họ bây giờ như đang yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, cảm giác tràn ngập mới mẻ cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ cấm kỵ.
Cảnh đẹp ở ngay trước mắt, Bạch Tử Mộc không khỏi cảm thán một tiếng.
Buổi tụ tập lần trước mặc dù đã được thao cái huyệt cực phẩm theo như mong ước. Nhưng lại diễn ra vào ban đêm tối đen như mực, không thấy rõ được gì, tất cả xúc cảm đều phải dựa vào từng cái vuốt ve, hồi tưởng mà khơi gợi.
Trở lại vào cái hôm ở ký túc xá, lần đó ngoài ý muốn mà nhìn thấy. Lúc ấy ba người bọn họ còn đang trong tâm trạng hoảng hốt xấu hổ, tuy vẫn có nhìn thoáng qua nơi xinh đẹp này, nhưng vẫn không giống như hiện tại, có thể nhìn gần như vậy, mỗi một tấc da thịt đều được nhìn rõ ràng.
Hạ thể trắng nõn không một sợi lông mềm mại phấn hồng. Theo lẽ thường người trưởng thành tính theo tuổi hoặc trải qua quá trình sinh hoạt, nơi tư mật nhiều ít sẽ có một chút sắc tố đen. Nhưng nơi này của Tô Mạt, một chút cũng không có, ngược lại còn trắng hồng mịn màng. Hai cánh hoa môi so với màu da còn muốn hồng hào hơn, lại còn rất chặt chẽ, phải nhìn kỹ, mới có thể thấy rõ trường phùng tinh tế bên trong. Mà lúc này, khe hẹp ở giữa lấp lánh ánh nước.
Gió nhè nhẹ thổi qua, làm cho u hương phảng phất càng thêm nồng.
Ngón tay hắn đương tách ra hoa môi, lỗ nhỏ ở giữa dần xuất hiện, lộ ra nhàn nhạt sắc hồng, e lệ ngượng ngùng, nhìn thấy mà thương. Hơi thở nóng rực phả lên nơi đó, cánh hoa phía dưới lỗ nhỏ hơi run lên, có loại ảo giác tuỳ thời có thể nở rộ.
Quá xinh đẹp! Bất cứ người nam nhân nào cũng không thể cự tuyệt cảnh đẹp này!
Bạch Tử Mộc trước đây chưa từng liếʍ hạ thể cho nữ nhân, lúc này lại không tự chủ được mà chôn nhập trong đó, giống như kẻ nghiện, hít một hơi thật sâu, môi hé mở, đầu lưỡi vươn ra, như người chết khát không ngừng liếʍ mυ'ŧ.
Chỉ là lần này, đầu lưỡi ướt nóng linh hoạt đυ.ng phải tế nhuyễn cánh hoa, làm cho nữ nhân không kiềm chế được mà run rẩy, mật dịch theo đó mà chảy vào trong miệng nam nhân.
Bạch Tử Mộc càng thêm chắc chắn, hương vị của cô, cũng thật tuyệt!
Mùi hương thanh thanh lại mang theo một chút ngọt, còn có cổ u hương khó mà miêu tả thành lời, khiến cho người khác khi mυ'ŧ liếʍ, cổ họng lại càng thêm khát, hận không thể hút hết thủy dịch bên trong tế phùng, một giọt cũng không để sót.
Cô sao có thể làm người ta yêu thích đến vậy!
L*иg ngực Bạch Tử Mộc đập dồn dập không ngừng, nghĩ tới việc Tô Mạt bị hắn trói ở đây, miệng bị chặn lại, mà bạn gái hắn còn đang ở bên ngoài. Cô ấy cũng không dám phát ra tiếng động, không có cách nào trốn thoát, chỉ có thể vặn vẹo cánh mông, mọi cảm xúc của cô đều đang nằm trong tay hắn, do bản thân hắn định đoạt. Bạch Tử Mộc chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày giấc mơ có thể trở thành hiện thực.
Mà một màn này, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn thêm điên cuồng hơn.
Lưỡi lớn dùng sức liếʍ, lượng lớn mật dịch đều nuốt vào trong miệng mà hắn vẫn còn chưa thấy thỏa mãn. Khi thì trên dưới di động, lúc thì trái phải quấy loạn, có lúc lại khẽ cắn lên, cũng chỉ có hai cánh hoa môi mà hắn có thể chơi thành đủ kiểu.
Kɧoáı ©ảʍ lạ lẫm quét qua toàn thân cô, Tô Mạt cực yêu cái cảm giác này, động tác vô tình tránh né đã làm cho hoa huyệt cọ xát ở bên khóe môi nam nhân mấy lần, gai lưỡi ma sát vào nơi mềm mại riêng tư nhất, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt kéo đến, hai chân nữ nhân vô thức kẹp chặt lại, gần như là cưỡi ở trên mặt nam nhân.
Cũng may đối phương chuyên tâm liếʍ mυ'ŧ, không thì đã phát hiện ra, nữ nhân vốn phải hoảng sợ, thế nhưng nét mặt lúc này lại vô cùng hưởng thụ!
Tuy là Bạch Tử Mộc nhìn không thấy, nhưng cũng biết được tình huống thân thể Tô Mạt, mật dịch chảy ra nhiều như vậy, điều này minh chứng rõ nhất cho việc nữ nhân đã bắt đầu hứng tình.
Cho dù cô có không cam tâm tình nguyện, giờ phút này cũng đã động tâm, thân thể của cô, là thích được hắn liếʍ cho.
Nghĩ như vậy, Bạch Tử Mộc càng thêm dùng sức, đầu lưỡi sau mấy lần thâm dò bên ngoài miệng huyệt đã chậm rãi tiến vào lỗ nhỏ, linh hoạt mà di chuyển ở bên trong đường đi, liếʍ đến mị thịt mềm mại, đột nhiên cuốn lưỡi thành một vòng tròn, dùng sức đâm vào.
A! Đầu lưỡi hắn, thao vào rồi!
Thân thể Tô Mạt lần thứ hai run mạnh, bức màn cũng theo đó mà đong đưa. Chỉ cần Thẩm Như Mộng ở bên ngoài nghiêng đầu một cái, sẽ có thể phát hiện ra điểm khác thường.
Tô Mạt rất muốn bình tĩnh lại, nhưng không có cách nào khống chế được. Bị đầu lưỡi cắm vào cảm giác rất đỗi vi diệu, vốn dĩ là đồ vật mềm mại, lúc này lại có thể cuộc tròn cứng rắn, giống như dươиɠ ѵậŧ nam nhân, ở tại âʍ đa͙σ ra ra vào vào, hết sức linh hoạt.
Lượng lớn mật dịch róc rách chảy ra, lại bị đầu lưỡi thọc vào, không ngừng lập lại, càng hút liếʍ, lại càng chảy ra nhiều hơn.
Âm thanh ái muội vang vọng, bị tiếng tìm kiếm đồ vật của Thẩm Như Mộng át đi. Thế nên cô ấy căn bản sẽ không biết, ở nơi chỉ cách một tấm màn mỏng, bạn trai của cô ấy, được đôi chân của nữ nhân khác đang gác lên tay, bàn tay của hắn thì đang xoa bóp mông thịt của nữ nhân, đầu lưỡi khi thì cứng rắn cắm vào huyệt, khi thì linh hoạt liếʍ láp hoa châu, liếʍ đến sung sướиɠ âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ của nữ nhân khác!
Nước da^ʍ chưa kịp nuốt xuống, chảy dọc theo chiếc cằm của Bạch Tử Mộc, nhiễm ướt áo sơ mi.
Cái áo sơ mi này không chừng là do Thẩm Như Mộng chọn cho hắn!
Tô Mạt cảm thấy bản thân mình thật sự quá dâʍ đãиɠ, càng nghĩ tới điều đó, nước da^ʍ chảy càng nhiều hơn, từng đợt kɧoáı ©ảʍ kéo tới, bao phủ toàn thân.
“Ha, cuối cùng cũng tìm được!”
Thẩm Như Mộng không hề phát giác ra điểm khác thường, cầm lấy tơ lụa ước lượng trên người, thỏa mãn mà đóng cửa rời đi.
Trong phòng khôi phục lại sự yên tĩnh, Tô Mạt cuối cùng cũng chịu không nổi mà nức nở.
“Ưm….Hu hu…..”
Lúc này, nhụy hoa bên trong tế phùng, đã bị liếʍ mở.
Hai chân trắng nõn thon dài do phải chịu đựng kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt mà không còn sức lực, chỉ có thể giang rộng, dựa vào dưới thân nam nhân để giữ thăng bằng. Quần áo tập luyện vũ đạo bị căng chặt, chiếc cổ thiên nga ngửa về phía sau, trên gương mặt thanh tú thoáng vẻ thống khổ lại tựa như vui sướиɠ, mặc dù miệng đã bị chặn lại, tiếng rêи ɾỉ dù đã phần nào khắc chế vẫn truyền ra. Sợi dây trói tay không biết đã lỏng từ khi nào. Hiện tại dù cho có mất đi trói buộc Tô Mạt cũng không nghĩ tới việc phản kháng, mà còn tại lúc nam nhân đang gian da^ʍ, vô ý thức mà ấn sâu vào để nam nhân thâm nhập càng thêm thuận lợi.
Sau khi bạn gái rời đi, Bạch Tử Mộc cũng không thèm cố kỵ nữa, tốc độ lập tức nhanh hơn. Trong phòng lập tức vang lên tiếng ‘òm ọp òm ọp’ quấy loạn, ngày càng vang dội, tần suất đầu lưỡi thọc vào âʍ ɦộ, nhanh đến mức không còn nhìn rõ, chỉ có thể thấy đầu tóc đen nhánh trái phải lắc lư.
Lần thứ hai nam nhân cắn lên hoa châu, Tô mạt nhịn không được nữa, kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ tịch tụ toàn thân, chợt tuôn trào ra.
Thân thể kịch liệt co rút, ngón chân gắt gao cuộn lại, lượng lớn âm tinh như lũ lụt, thổi quét mỗi một tấc tế bào trong người. Cao trào mãnh liệt kéo tới làm cho Tô Mạt muốn phát điên, thậm chí bởi vì quá sướиɠ mà khóe mắt trực tiếp chảy ra nước mắt sinh lý.
Tư thế hai người, từ phía sau lưng dán đến trước ngực, một người chống đỡ tường phía sau một người ngồi xổm, mà bây giờ đây, cô đã hoàn toàn bị nam nhân ôm vào trong ngực.
Thân thể mềm mại nhỏ nhắn trong lòng ngưc hắn không ngừng run rẩy, đến lúc nhìn thấy khóe mắt của đối phương chực trào nước mắt, Bạch Tử Mộc không thể nói rõ cảm xúc trong lòng mình.
Có thỏa mãn cũng có mất mát, đè xuống du͙© vọиɠ mãnh liệt. Bạch Tử Mộc giọng nói khản đặc mở miệng “Được rồi, đừng khóc, tôi không chạm vào em nữa!”
Tô Mạt trừng lớn hai mắt, lần này thật sự muốn khóc mà, liếʍ thành như vậy rồi còn muốn dừng lại, tên khốn này!